Vậy nên chỉ  thể kéo bác sỹ   đến  mặt Trương Hiểu Dung.
Bảo bà nhanh chóng khám bệnh cho Trương Hiểu Dung xem rốt cuộc là bà  gì?
Kết quả là Trương Hiểu Dung  đỏ mặt   cần khám, bà tự  bản  bà  gì.
Trương Hiểu Dung  những lời  vẻ mặt của Dương Thục Phương cũng   gì ngạc nhiên.
Còn Trần Xuân Hoa thì mở to mắt.
Ngay cả bác sỹ Hùng cũng trầm tư.
Dương Thục Phương hỏi một câu: “Có  là….”
Trương Hiểu Dung ngại ngùng đến  thể ngẩng đầu lên  nhưng vẫn tự  thừa nhận: “Phải.”
Mộc Dương ở bên cạnh vẫn mơ hồ  hiểu gì.
Trong lòng trở nên  gấp gấp.
Vậy nên cô vội vàng hỏi: “Rốt cuộc là  chuyện gì thế?”
Dương Thục Phương    rõ mà nhanh chóng đuổi tất cả    ngoài : “Đàn ông và trẻ con  hết  ngoài . Các  còn ở đây  cái gì?”
Cũng   là vì nguyên nhân gì mà sắc mặt Dương Thục Phương   chút  vui như .
Mộc Dương vẫn bướng bỉnh  chịu  .
Dương Thục Phương vỗ vỗ tay   lưng cô : “Bảo mày  ngoài thì cứ  ngoài , một đứa bé gái như mày ở đây  cái gì?”
Mộc Dương vẫn  chịu  .
Bác sỹ Hùng   : “Nó lo lắng cho  nó, cũng  còn nhỏ nữa , để nó ở bên cạnh  . Cũng cần   chút chuyện  mà.”
Dương Thục Phương hằm hằm mắng một câu: “Chả hiểu chuyện tí nào cả.”
Trần Xuân Hoa ngược    sự đau khổ của  khác : “Mẹ đừng nghĩ đến những chuyện  nữa mà nghĩ xem chuyện  rốt cuộc nên  như thế nào  . Chuyện     đây ….”
“Đừng quên bây giờ là thời kỳ kế hoạch hóa gia đình.”
Kế hoạch hóa gia đình.
Lúc mà  thấy 4 chữ , Mộc Dương cứ như  điện giật đột nhiên hiểu .
Nên Trương Hiểu Dung e rằng   là  bệnh mà là mang thai!
Mộc Dương há hốc miệng kinh ngạc.
Mà sắc mặt của Dương Thục Phương  càng trở nên khó coi hơn, u ám  Trương Hiểu Dung một cái    bác sỹ Hùng một cái, cuối cùng hằm hằm  một câu: “Không    bệnh viện  biện pháp tránh thai   ?”
Làm   mang thai  chứ?
Dương Hiểu Dung cảm thấy  đau đầu.
Bác sĩ Hùng giải thích: “Chuyện  cũng  thể bảo đảm 100%,  ít trường hợp đặt vòng  vẫn mang thai . Vậy  khi đó   cho đằng trai ? Đấy mới là biện pháp an .  các vị  .” Bác sĩ Hùng vẫn nhớ  rõ chuyện lúc .
 
Dương Thục Phương chỉ cảm thấy những lời   chối tai,  thấy khó chịu sẵn, tâm trạng càng thêm bực dọc.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-80-thon-nu-cat-luc-lam-giau-doi-doi/chuong-152.html.]
Còn Mộc Dương cũng chẳng rảnh xem sắc mặt Dương Thục Phương, cô chỉ thấy vô cùng kinh ngạc.
 
Chuyện như  thật quá gây sốc.
 
Phải  là đặt vòng  mà  mang thai chẳng  chút nào.
 
Bác sĩ Hùng cũng  thẳng: “E là vẫn  tới bệnh viện để phẫu thuật. Càng kéo dài càng  hại cho cơ thể. Nên tiến hành sớm.”
 
Bà còn  thêm: “Chuyện     với đại biểu Hội phụ nữ , như   thể giảm ít tiền  viện.”
 
Dù  hiện tại  chính sách . Nhà ai cũng khó khăn,  cần lãng phí chi phí .
 
Sau khi  xong,   đều lặng thinh.
 
Nhất là Trương Hiểu Dung, từ đầu chí cuối đều   gì.
 
Bác sĩ Hùng  tiếp: “Với chuyện    đừng  gì dại dột đấy. Đứa nhỏ  cũng  thể giữ .”
 
Sau khi  xong bác sĩ Hùng cũng xin phép  ngay, dù   thể   ai trực ở trạm y tế .
 
Chờ     Dương Thục Phương  sang Trương Hiểu Dung,  đó hỏi một câu: “Khi nào thì cô ?”
 
Trương Hiểu Dung lộ vẻ do dự.
 
Mộc Dương thấy mà vội theo: “Mẹ,  đừng  gì dại dột.” Không thể giữ đứa bé  !
 
Trong tình huống ,  chỉ  khả năng mang thai ngoài tử cung mà còn  dễ sinh non nữa, quan trọng nhất là, bây giờ là năm 86! Hiện giờ  miền đều đang kế hoạch hoá gia đình, Trương Hiểu Dung dám sinh đứa trẻ   thì nguy to mất.
 
Hơn nữa Trương Hiểu Dung cũng là sản phụ lớn tuổi đấy? Với điều kiện y tế của năm tám mấy, sản phụ c.h.ế.t vì khó sinh   cũng .
 
Mộc Dương cũng  dám để Trương Hiểu Dung mạo hiểm như thế.