Anh : "Cô , vẫn nên tiếp tục chuyên tâm việc giống như đây."
Lúc Hạ Hướng Viễn tâm trạng để nhiều lời với cô .
"Tổng giám đốc Hạ..."
"Reng reng reng", Nguyễn Ngôn lên tiếng thì một loạt tiếng chuông điện thoại cắt ngang.
Hạ Hướng Viễn đầu liếc điện thoại, ánh mắt dừng ở dãy hiện lên màn hình điện thoại, biểu cảm mặt thoáng đổi, đưa tay hiệu Nguyễn Ngôn ngừng nhận điện thoại.
Nguyễn Ngôn thấy nhận điện thoại, bộ biểu cảm đều đổi.
Đó là sự dịu dàng mà cô bao giờ thấy đây.
Anh vốn là một tuấn, ngày thường cũng nhã nhặn, nhưng Nguyễn Ngôn thấy biểu cảm chân thật riêng tư của nhiều hơn. Gương mặt mang theo một chút cảm giác u ám lạnh nhạt chán đời, cô , dáng vẻ nhã nhặn lịch thiệp chỉ là một lớp mặt nạ mà thôi.
lúc thật sự dịu dàng, cơ mặt đều giãn , sự tuấn tú hòa với sự trưởng thành chững chạc tạo nên một vẻ quyến rũ đánh thẳng lòng .
Nguyễn Ngôn Hạ Hướng Viễn lựa chọn một năm .
Cô trải qua nhiều huấn luyện.
Cô công ty của Lương Triệu Thành, đương nhiên cũng hiểu rõ mối quan hệ giữa Lương Triệu Thành, Lâm Khê và .
Lâm Khê và Hạ Hướng Viễn là yêu thanh mai trúc mã.
cha ham mê cờ bạc, đó thua sạch tất cả gia sản, Lâm Khê chia tay với , xoay lập tức gả cho Lương Triệu Thành.
Cô chỉ rằng sắp đặt cô trong công ty của Lương Triệu Thành, dần dần giành sự tin tưởng của Lương Triệu Thành, tất nhiên, mục đích cuối cùng là cho Lương Triệu Thành thích cô .
Cô đoán, trả thù, trả thù Lương Triệu Thành và Lâm Khê.
bây giờ đang chuyện với ai ?
Giọng điệu nhẹ nhàng vô cùng!
Trong khi Nguyễn Ngôn đang ngây , Hạ Hướng Viễn đầu cô , đó Nguyễn Ngôn thấy với ở đầu dây bên : "Tiểu Khê, chỗ của đang khác. Em chờ năm phút, năm phút gọi cho em ?"
Anh xong thì chờ bên câu gì đó, sắc mặt càng thêm dịu dàng, một tiếng "Được, lát nữa với em" cúp điện thoại.
Chờ đến khi cúp điện thoại xong thì đầu về phía Nguyễn Ngôn, vẻ mặt lập tức biến thành vẻ lạnh lùng chán ghét, tựa như một lớp màn nặng nề ngăn cách,
Anh : "Cô về !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-90-ta-bi-ep-ket-hon/chuong-476.html.]
Nguyễn Ngôn chợt cảm thấy hoảng hốt mà lý do, cô lẩm bẩm: "Tổng giám đốc Hạ."
Hạ Hướng Viễn đưa tay ngăn cô , : "Cô về , trở về sống cho . Sau lẽ cần cô thêm bất cứ chuyện gì nữa ."
Sắc mặt Nguyễn Ngôn biến đổi mãnh liệt.
"Tại ?"
Cô : " gì cả."
Cô chợt nghĩ đến hai chữ "Tiểu Khê" mới lúc điện thoại, sắc mặt đổi.
"Cô ..."
Hạ Hướng Viễn cũng kể cho cô mà chỉ : "Bọn họ cô chính là sắp xếp đó, vì thế chắc chắn cô sẽ thể gì nữa. Dù thì cô cũng bao giờ chuyện gì nên đừng lo lắng, cứ trở về sống một cuộc sống thật ."
Nguyễn Ngôn bước tới cửa, rốt cuộc vẫn nhịn , đầu : " tốn nhiều thời gian, công sức và tâm tư, mà cuối cùng gì cả, chẳng lẽ định cứ quên ?"
Anh đến tìm cô , hao tổn nhiều thời gian nhân lực vật lực huấn luyện cô , kết quả thể quên một cách nhẹ nhàng như thế ?
Hạ Hướng Viễn khẽ nhíu mày.
Vân Mộng Hạ Vũ
Anh : "Chẳng là gì cả, cô hãy trở cuộc sống mà bản cô mong !"
Đối với , những thứ chẳng là gì cả...
Nguyễn Ngôn hồn bay phách lạc rời khỏi đó.
Hạ Hướng Viễn cô rời , đóng cửa , bầu khí rơi im lặng trống trải trong hai phút, đó lập tức lấy điện thoại gọi điện.
Lâm Khê nhận điện thoại.
Lương Triệu Thành đang ở bên cạnh cô.
Lâm Khê mở loa ngoài.
Bởi vì khi điều tra Nguyễn Ngôn, ngoài còn Jonny liên lạc với Hạ Hướng Viễn, Lương Triệu Thành đích xử lý chuyện .
Lâm Khê cũng và Hạ Hướng Viễn đấu đến mức một sống một còn, bởi vì Hạ Hướng Viễn sống , suy cho cùng thì cô vẫn sự kiêng dè, cho nên cô nài nỉ Lương Triệu Thành rằng hãy cho cô tìm riêng Hạ Hướng Viễn để xử lý chuyện , nhưng cũng với rằng trong quá trình xử lý sẽ tránh né .
"A lô."
"Hạ Hướng Viễn."
"Chúng gặp mặt !"