Nghe cô ,  đến hai cơm hộp cùng nửa hộp đồ ăn còn , lúc  Thẩm Khang Bình mới bưng chén lên , ăn từng ngụm từng ngụm.
"Ăn ngon ?" Hứa Thanh Thanh thấy  ăn đến ngon lành,  hỏi.
"Ăn ngon." Thẩm Khang Bình gật đầu thật mạnh, cắn một miếng trứng chiên,   lộ  hai cái má lúm đồng tiền.
Thời buổi , trứng gà là thứ , hơn nữa  thể em gái cần ăn trứng gà bồi bổ, ngày xưa chỉ  sinh nhật hoặc ăn tết, Thẩm Khang Bình mới  thể ăn trứng.
 mà, hương vị của trứng luộc,   thể so  với trứng dùng dầu chiên, ngoài giòn thơm, trong mềm ngọt.
Hứa Thanh Thanh  thấy  gật đầu, cảm thấy cửa hàng  hương vị  tồi giá cả còn  chăng,    thể đặt .
Lúc hai  em ăn cơm gà hầm nấm thơm ngào ngạt, trong thôn  nhà cũng bắt đầu chuẩn  ăn cơm trưa.
Vì   cuộc sống  đến tột cùng sẽ kéo dài bao lâu nữa, trong thôn mặc kệ  lương thực tồn   đều cực kỳ tiết kiệm, cơm trưa  cơ bản chính là lấy chút lương thực phụ nấu một nồi to, cả nhà chủ yếu là ăn nhiều nước cho no bụng.
Nếu là dùng mỗi lương thực phụ nấu cháo loãng, hiện tại cũng khiến  khác hâm mộ, phần lớn   đều trộn lương thực phụ lẫn một chút rau dại, phấn vỏ cây du hoặc là cám.
Trong phòng bếp nhà bà cô, con dâu cả nhà  đang nấu cơm.
Đều   bột đố gột nên hồ, con dâu cả  lu gạo thấy đáy, thở dài, chỉ  thể lấy hai nắm gạo trấu ở bao tải bên cạnh ném  nồi.
Cám  khó tiêu hóa, con dâu cả nghĩ đến trong thôn nhà  đẻ ,   phụ nữ ăn nhiều cám, kết quả   nhà xí , bụng phồng lên thiếu chút nữa  chính  nghẹn chết, khẽ cắn môi, vẫn là lấy  một củ khoai lang đỏ để   giống, cắt nát ném  trong nồi.
"Vợ,   lấy  chút cám từ lương trạm trở về."
Con dâu cả mới  đem khoai lang đỏ cào nồi, liền   giọng của chồng từ bên ngoài truyền đến, lửa giận trong lòng tức khắc xông lên.
Cô  nhanh từ trong phòng bếp , hướng về phía chồng: "Trong nhà hiện tại thiếu cám ? Không  lương thực, ăn mỗi cám    nghẹn c.h.ế.t ? Anh  , nhà    lương thực ăn, trẻ con đều đói  oa oa, thế nhưng  còn mượn lương thực cho bạn bè...... Ai thèm cám của ,  bản lĩnh thì lấy lương thực trở về!"
Cám của lương trạm  trở thành vật cứu mạng, cũng   ai cũng  thể lấy , Vương lão đại vốn còn mang theo một chút vui vẻ,   vợ , đầu cùng   đều thấp xuống, giống như nháy mắt già  vài tuổi.
Khi bà cô trở về, liền   thanh âm con dâu cùng con trai cãi , vội tươi   nhanh  trong nhà : "Mấy đứa xem  mang theo cái gì về đây!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thoi-ky-doi-kho-tran-trong-nhung-thoi-gian-no-am/chuong-18.html.]
Hai vợ chồng  đầu qua, liền  thấy vật trong lòng n.g.ự.c bà.
"Là củ mài dại?" Con dâu cả nhận , biểu tình tức khắc hòa hoãn hơn  nhiều, bước nhanh tới chỗ  chồng, nhận đồ vật từ trong tay bà xuốn,  mặt mang theo tươi , "Vẫn là  lợi hại, tìm  cả củ mài dại, chỗ    tới ba cân , tính toán chút trộn lẫn với cám, đủ chúng  ăn chút thời gian."
Nghe  động tĩnh, vợ chồng lão nhị đnag ngây ngốc trong phòng cũng   theo,  thấy củ mài dại cũng  rộ theo, khen bà  nhà   ngừng.
Bà cô  con trai, con dâu đều cao hứng, trong mắt rốt cuộc cũng lộ  chút ý , bất quá ngay  đó vẫn giải thích rõ ràng, củ mài   bà đào.
"Là Thanh Thanh cho ? Sao con bé  cho  củ mài?" Con dâu hai hiếu kỳ .
Vì thế bà cô bắt đầu khen,  Hứa Thanh Thanh là đứa nhỏ  lương tâm, phía  chỉ là cho con bé một cái bánh bột ngô, con bé  trả nhiều củ mài như .
Vương lão đại  , nghĩ đến đó là dodod ăn cả ngày của  ,  khỏi nhíu mày: "Mẹ đem bánh cho con bé, chính  chẳng  là đói bụng một ngày ,     sớm?"
"Không  việc gì,   đói bụng." Bà cô xua tay .
"Con xem, Thanh Thanh bé như  còn  báo đáp, con    bạn  của con ." Con dâu cả nể mặt  chồng nhà , cái "Hừ" đặt ở trong lòng   , ngay  đó trực tiếp lôi kéo  chồng  phòng bếp, "Con mới  dùng khoai lang đỏ nấu cháo cùng cám,  mau  uống một chút......"
Nhờ củ mài Hứa Thanh Thanh đưa, nhà bà cô như cái chảo sắp nổ tung một  nữa khôi phục sự bình tĩnh, ăn xong cơm trưa, hai  em mang theo cái cuốc, cũng chuẩn   lên  núi thử vận may.
Vào ban đêm, Hứa Thanh Thanh theo kế hoạch hâm nóng cơm gà hầm nấm buổi trưa một chút, cùng Thẩm Khang Bình trực tiếp ăn ở phòng bếp.
Trong quá trình đun nóng, vì sợ mùi hương bay  ngoài, Hứa Thanh Thanh  khỏi lo lắng hãi hùng, cũng may hiện tại   cũng   tâm tình  cửa, hơn nữa hôm nay   gió, cuối cùng vẫn là an  đun nóng cơm thành công.
Cơm gà hầm nấm đun , hương vị  kém hơn so với buổi trưa, thậm chí còn  một hương vị khác.
Hai  em  ở phòng bếp, một ngụm khoai tây một ngụm cơm, một miếng thịt gà một miếng cơm, ăn đến ngon lành.
"Ngon, ngon......"
Nghe  giọng  Thẩm Khang Bình lộ  thỏa mãn cùng sung sướиɠ, Hứa Thanh Thanh cúi đầu  bữa tối gồm đồ ăn cùng cơm trong chén, lộ  nụ  khổ ——
Sớm  rằng  một ngày tới cơm thừa cũng ăn ngon như , lúc  nên quý trọng ngày lành ở hiện đại......