Ở trong lòng chửi thầm chính  xong, Hứa Thanh Thanh thầm than một tiếng, tiếp tục ăn bánh rán giò cháo quẩy.
Ngày xưa ở cửa trường ăn bánh rán giò cháo quẩy tới phát ngấy, hiện tại  biến thành mỹ vị.
Ngồi ở bên cạnh Thẩm Khang Bình  ăn xong , liếʍ hết gia vị dính ở khóe miệng, còn đổ nốt vụn bánh trong túi giấy  miệng, một chút cặn cũng  buông tha.
"Anh còn  ăn ?" Hứa Thanh Thanh  thấy động tác của , giơ bánh trong tay hỏi.
Bánh rán giò cháo quẩy ăn ngon như  dù  hai cái, Thẩm Khang Bình cũng ăn  hết, bất quá  nuốt nước miếng  vẫn lắc đầu : "Em gái ăn ."
Nói xong,  nhảy dựng lên, chạy đến trong viện sờ sờ nước trong bồn gỗ   phơi đến ấm áp, duỗi tay bưng  phòng cho em gái.
Hứa Thanh Thanh  dậy tránh đường, cảm thấy may    bạn ở đây, bằng      mỗi ngày dốc sức tìm nước tắm cho   , đến buổi tối một  cô ngủ trong căn nhà  cũng thành vấn đề.
Giải quyết xong cái bánh rán giò cháo quẩy trong tay, Hứa Thanh Thanh tiếp tục  một lát, lúc  mới   trong phòng tắm rửa.
Tắm rửa xong, mặt trời  sắp xuống núi, Hứa Thanh Thanh ở trong sân giặt quần áo, ngửa đầu  bầu trời vàng giống hột vịt muối  giống quả quýt, hận  thể hái xuống cắn một ngụm.
Lúc  còn sớm, ngủ tự nhiên là ngủ  , tâm tình Hứa Thanh Thanh  chút phiền muộn dứt khoát  cửa, chuẩn   dạo xung quang.
Lúc cô tắm, Thẩm Khang Bình  trở về phòng của , đại khái là ăn no dễ buồn ngủ, lúc    ở  giường ngủ .
Một   ngoài, Hứa Thanh Thanh cũng  dám  xa, chỉ loang quanh ở cửa nhà.
Không nhiều gió, nhưng  mát mẻ, thổi thổi, tâm tình của cô dần dần bình tĩnh trở .
Đi tới  lui, Hứa Thanh Thanh  tới nhà bên cạnh,  thấy Nhị Cẩu Tử  xổm  cửa chơi bùn, cô trực tiếp xoay  trở về.
Cô mới  xoay , liền    lưng truyền đến tiếng chạy bộ, trong lòng  khỏi nâng cao cảnh giác.
 mà, Nhị Cẩu Tử đuổi theo cô nhưng    gì, mà  cô hỏi: "Hứa Thanh Thanh mày...... mày  uống nước đường ?"
Trong lòng Hứa Thanh Thanh  chút  thể hiểu , bất quá vẫn lắc đầu tỏ vẻ  uống.
"Trong ngăn tủ  tao  đường, mày  uống  một tiếng tao  thể bảo  pha nước đường cho mày uống,  ngọt đấy." Nhị Cẩu Tử  , tựa hồ  chính  phát thèm, nhịn   liếʍ khóe miệng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thoi-ky-doi-kho-tran-trong-nhung-thoi-gian-no-am/chuong-20.html.]
Tên nhóc nghịch ngợm  lúc  cướp ngọt căn của cô, thế nhưng hôm nay  mời cô uống nước đường, Hứa Thanh Thanh  khỏi tò mò: "Vì   mời  uống nước đường?"
"Mày  vợ của tao, tao bảo  pha nước đường cho mày uống." Nhị Cẩu Tử  cô bé càng ngày càng , .
Hứa Thanh Thanh   lý do, thiếu chút nữa   chọc tức tới bật : "Tên nhóc ,  vợ là gì ?"
"Tao , chính là giống cha !" Nhị Cẩu Tử  tay còn mang theo bùn, thẳng sống lưng .
"Không,   , vợ chính là uống hết nước đường nhà , ăn hết thịt nhà ,  cái gì ăn ngon đều là của vợ,  còn  nỗ lực  việc kiếm...... Kiếm cơm nuôi vợ, chọc vợ  vui, vợ liền đánh !" Hứa Thanh Thanh cố ý đe dọa.
Nhị Cẩu Tử vốn dĩ  tin, nhưng suy nghĩ một chút, phát hiện trong nhà đồ gì ngon ddefu do  giữ, cha  xác thật mỗi ngày cũng  xuống đất  việc,  đôi khi chọc   giận,   còn cào cha , tức khắc sợ tới mức cả  run lên,  đó một bên kêu một bên chạy  trong: "Con  cần vợ, con  cần vợ......"
Hứa Thanh Thanh dọa thằng nhóc xui xẻo sợ chạy mất, tâm tình càng  hơn, chậm rì rì  về nhà,   chút thèm  sữa.
Bất quá, thèm thì thèm, cuối cùng cô vẫn nhịn , dù  tiền mua một ly  sữa  thể mua một phần cơm.
Về đến nhà, khóa xong cửa chính, Hứa Thanh Thanh  đến phòng Thẩm Khang Bình, xuyên qua cánh cửa mở rộng  thấy    ở  giường ngủ ,     mơ  giấc mơ   , khóe môi   giơ lên, trong lòng  điểm hâm mộ  vô ưu vô lo.
Khi trở  phòng của , Hứa Thanh Thanh  ở  giường, nhịn     nữa mở  giao diện cơm hộp để nghiên cứu,   tìm xem  biện pháp tăng thêm tiền  .
Trời tối,  bộ thôn càng thêm yên tĩnh, chỉ  tiếng côn trùng truyền đến từ  núi, cùng với ngẫu nhiên  vài tiếng kêu giống tiếng mãnh thú.
Phía  núi cũng  mấy thôn, trong đó Thanh Hà Thượng Loan là nhà  đẻ của  Hứa.
Thanh Hà Thượng Loan, các hộ cũng đều   giường, bất quá đại khái là còn sớm,  nhiều  cũng  ngủ.
Nhà  đẻ của  Hứa là Lý gia, lúc ày, cha  của  Hứa cũng chính là ông ngoại bà ngoại của Hứa Thanh Thanh đang  chuyện phiếm.
"Ông lão, ông  xem, chúng  đón Thanh Thanh về nhà  ?"
Ông Lý  , lập tức từ  giường  dậy: "Bà già, bà điên ? Nhà chúng  sắp nghèo rớt mồng tơi, bà còn  mang thêm một miệng ăn trở về? Con gái gả chồng như bát nước đổ , lúc Đại Ni còn sống cũng  tới phiên chúng  quản, con gái nó càng  cần."
" , ông    cho hết lời." Bà Lý cũng  dậy theo, hạ giọng , " suy nghĩ,  con rể  của chúng    ít chiến hữu ? Đại Ni còn sống quá sĩ diện,  chịu   phiền bọn họ, chúng   giống , chờ đón con bé Thanh Thanh về chúng  liền nghĩ cách liên hệ với những  đó, xem  thể tìm cách lấy chút lương thực trở về...... Nếu thật sự  , Hứa gia   còn  một ngôi nhà ? Phòng ở  như , cho thằng hai  phòng tân hôn, hoặc bán  đổi chút tiền mua lương thực cũng  tồi, con bé mới mấy tuổi  thể ăn  bao nhiêu?"