Thấy cách giá trị ưu đãi còn kém mười mấy đồng, Hứa Thanh Thanh nhịn    thoáng qua mấy phần thịt, một giây  liền trực tiếp  giá cả dọa sợ.
Mua  nổi, mua  nổi, thôi  xem tương ớt cùng cải bẹ.
Hứa Thanh Thanh suy nghic trong lòng, còn   tìm  mục nước chấm,  thấy mục thức ăn nhanh .
 á, thiếu chút nữa  quên còn  mì gói!
Cô mua thêm một túi mì gói 9 đồng  xe mua sắm,  mua một túi mì sợi.
Thật   về giá cả, khẳng định là mì sợi tiết kiệm hơn, bất quá Hứa Thanh Thanh cảm thấy tay nghề nấu nướng của   cao, cho nên định nấu lẫn mì gói và mì sợi, như  hương vị sẽ  hơn một ít.
Mua xong mì sợi, cô  nhớ tới chuyện mua gạo, chờ cuối cùng mua tương ớt, cải bẹ cùng dầu muối tương dấm đường, trong xe mua sắm  sớm vượt qua 69 đồng.
Bất quá nhiều đồ vật như , ăn hơn mười ngày cũng  thành vấn đề, chia  thì một ngày mới tiêu hết mấy đồng tiền, còn bao gồm cả đồ dùng sinh hoạt, quả thực  thể tiết kiệm ơn!
Đặt xong đơn hàng đầu tiên, Hứa Thanh Thanh còn  chút tiếc nuối khuyến mãi  dùng mới chỉ  thể dùng một .
Bất quá chờ nhận  hai túi đồ lớn tràn đầy, cả  cô cũng chỉ còn sự vui vẻ.
Thời buổi , quan trọng nhất chính là đồ ăn, Hứa Thanh Thanh mở  rương gỗ  khóa trong phòng, xếp gạo, mì sợi..  rương khóa ,  bàn chỉ để  màn thầu, nửa quả dưa hấu cùng với một lọ tương ớt.
Đem đồ vật thu thập xong, nghĩ đến nhiều đồ ăn như , kế tiếp  thể tiết kiệm  ít tiền cơm hộp, trong lòng Hứa Thanh Thanh  cảm giác thỏa mãn   nên lời.
Cô một bên chờ Thẩm Khang Bình trở về ăn cơm, một bên nhịn   suy nghĩ nguyên nhân hệ thống cập nhật.
Lại  tiếp,  lúc cập nhật, chỉ phát sinh một chuyện khác biệt là cô nạp  1 đồng tiền.
Nghĩ đến chuyện , Hứa Thanh Thanh cảm thấy, nếu thật bởi vì cái , một đồng tiền   tính là mất trắng.
Mặt trời xuống núi, Thẩm Khang Bình cuối cùng  trở , đại khái là  thể tìm  gì ăn từ  núi,   chút ủ rũ.
Hứa Thanh Thanh  dáng vẻ  của , bảo  rửa tay   phòng.
"Oa ——"
Nhìn thấy một túi màn lớn thầu và nửa quả dưa hấu  bàn, Thẩm Khang Bình nhịn   kêu lên.
Hứa Thanh Thanh thấy  trộm nuốt nước miếng,  : "Mau  xuống , chuẩn  ăn cơm."
"Ừ." Thẩm Khang Bình gật đầu, vội  xuống bàn.
Hứa Thanh Thanh lấy cái màn thầu đưa cho ,  đó bóc  tương ớt.
Loại tương ớt  tự nhiên là nhãn hiệu nổi tiếng, lọ  là vị tương ớt gà.
Vừa mở cái nắp , một mùi thơm cay nháy mắt bay ,  Thẩm Khang Bình lập tức  qua.
Hứa Thanh Thanh kỳ thật cũng  lâu  ăn cái , lúc  ngửi thấy cũng cảm thấy  thơm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thoi-ky-doi-kho-tran-trong-nhung-thoi-gian-no-am/chuong-26.html.]
Cô bảo Thẩm Khang Bình bẻ màn thầu , dùng chiếc đũa chọn thịt gà thái nhỏ và tương ớt thả lên màn thầu.
Chờ cô thêm tương ớt, màn thầu vốn  màu trắng  nhiễm một tầng sốt hồng, còn  cả thịt gà thái nhỏ, thoạt  càng thêm mê , Thẩm Khang Bình gấp  chờ nổi cắn một miếng to, đôi mắt đều cong lên: "Ngon, ngon......"
Với  màn thầu trắng   ngon ,  thêm tương ớt cay cay ngon miệng, ngẫu nhiên còn ăn đến chút thịt gà thái nhỏ dai dai, quả thực là nhân gian mỹ vị.
Hứa Thanh Thanh thấy  ăn đến ngon lành, cũng vội  cho chính  một cái màn thầu tương ớt, một ngụm  xuống, nhịn   khẽ gật đầu.
Trong phòng tức khắc an tĩnh , chỉ   thanh âm nhai nuốt  nhỏ của hai .
Hứa Thanh Thanh ăn xong một cái màn thầu, còn chút   thèm, bất quá nghĩ ăn thêm một cái nữa thì   chắc  ăn hết, hơn nữa còn  dưa hấu, dùng chiếc đũa gắp miếng thịt gà từ tương ớt ăn chút cho đỡ thèm liền dừng .
 Thẩm Khang Bình, ăn hai cái màn thầu tương ớt,  mặt thỏa mãn   nên lời.
"Hiện ăn dưa hấu luôn  đợi lát nữa ăn?" Hứa Thanh Thanh chờ  ăn xong màn thầu mới hỏi.
Thẩm Khang Bình liếʍ miệng, liếc  cô một cái hỏi: "Có thể ăn luôn ?"
Dưa hấu  bàn  tính là lớn, ước chừng  một cân, bất quá vỏ mỏng nhân hồng,   vẻ  ngọt,  mùa  ai  mà  thể  thèm chứ.
Từ khi xuyên qua, Hứa Thanh Thanh còn  tính là  ăn miếng trái cây tử tế, kỳ thật cũng  chút thèm,    liền bảo   phòng bếp lấy con d.a.o phay tới, trực tiếp cắt dưa hấu.
Chạng vạng ngày mùa hè, ăn xong cơm chiều   ăn một miếng dưa hấu lành lạnh, đúng là thiên đường.
Hứa Thanh Thanh ăn xong miếng dưa hấu ngọt thanh nhiều nước, cầm một miếng nữa   sân.
Lúc , trời  tối, chung quanh ngẫu nhiên truyền đến tiếng côn trùng kêu.
Thẩm Khang Bình thấy cô  , giống như cái đuôi nhỏ  theo, ghế cũng  lấy, liền  xổm bên cạnh, cúi đầu nghiêm túc gặm dưa hấu.
Gặm hết phần dưa hấu đỏ ngọt, phần vỏ màu xanh phía   cũng  buông thachỉ đẻ  dúng một tầng vỏ  mỏng phía ngoài.
Trên thực tế, nếu   Hứa Thanh Thanh sợ  ăn   tiêu mà ngăn  , sợ là  sẽ ăn hết cả tầng vỏ  mỏng phía ngoài.
Xuyên qua  Hứa Thanh Thanh trưởng thành  nhiều, dưa hấu trong tay cô cũng  ăn  sạch sẽ.
Ăn xong, cô lôi kéo Thẩm Khang Bình chôn chỗ vỏ dưa xuống vườn  phân bón, ngay  đó bắt đầu thưởng thức bầu trời đêm.
Nếu  trắng  tới đây  chỗ gì , đại khái chính là  khí trong lành, cùng với bầu trời  chút ô nhiễm.
Thật ......
Hứa Thanh Thanh ngửa đầu  màn trời lập loè đầy , nhịn   cảm thán.
Thẩm Khang Bình   bầu trời  cái gì , bất quá thấy em gái vẫn luôn  bầu trời, cũng ngửa đầu theo.
Gió thổi qua, ánh trăng ló  từ tầng mây, ngôi  xung quanh ảm đạm trong nháy mắt.
Ánh trăng chiếu xuống, dừng ở trong sân chiếu đến hai  đang ngắm  bầu trời, hình ảnh ấm áp, hài hòa.