Thấy cô yêu thích  buông tay, ông Lý  , hỏi cô   học  .
Hứa Thanh Thanh tự nhiên gật đầu, vì thế cầm cỏ bắt  theo ông.
Độ khéo tay của cô cũng  tệ lắm, một buổi sáng, liền học  cách đan cào cào.
Nếu  thể xuyên trở về,   thể dựa  tay nghề  mở quán bán đồ thủ công mỹ nghệ!
Hứa Thanh Thanh thưởng thức lòng cào cào  mỹ nhất  đan , nhịn   mơ tưởng.
Ông Lý thấy cô cầm l*иg cào cào  đến vui vẻ, cũng lộ  chút tươi .
Mắt thấy sắp giữa trưa, ông Lý mở miệng giữ cô ở  ăn cơm.
Lúc , lương thực nhà ai cũng thiếu thốn, Hứa Thanh Thanh   thể đáp ứng, đặc biệt là nghĩ đến ông day cô đan cỏ, bụng kêu vài tiếng, rõ ràng là  ăn cơm sáng, cô  cảm ơn  nữa   dậy chạy .
Thấy cô  , ông Lý   xuống tiếp tục đan giày rơm,  hề  ý định  ăn cơm.
Làm một ông lão góa bụa   nhiều của cải, mặc dù lúc mới xảy  nạn hạn hán  nỗ lực tích góp lương thực, cuối cùng cũng   thể góp  nhiều.
Nếu cô  , ông Lý chuẩn   cố nhịn một bữa, chờ buổi tối  ăn, như  trong bụng  chút đồ ăn, buổi tối cũng  đến mức đói  ngủ .
Ông Lý lão đan hết đống rơm  mặt, bỗng nhiên phát hiện  mặt đất  một củ khoai lang đỏ nướng.
Dưới đất tự nhiên sẽ   khoai lang đỏ, càng đừng  là khoai lang đỏ   nướng chín, ông đoán một chút liền .
Khoai lang đỏ xác thật là Hứa Thanh Thanh để , đó là khoai lang đỏ còn  trong nhà, bởi vì phát hiện cứ để đó  ăn sẽ hỏng, buổi sáng nấu cháo liền thuận tiện ném  phía  bệ bếp để nướng.
Khoai lang đỏ nướng chín Thẩm Khang Bình ăn hai củ, cô uống xong cháo liền no,   ngoài liền thuận tiện mang theo củ khoai dư ,   học đan rơm khi  bụng ông Lý vẫn luôn rầm rì, vì thế trộm để khoai lang đỏ trong đống rơm.
Hứa Thanh Thanh chạy cách xa một đoạn, bước chân mới dần dần chậm .
Cái thời điểm , rốt cuộc   bắt đầu ăn bữa cơm đầu tiên trong ngày, cũng  thể là bữa cơm duy nhất.
Người trong thôn ăn cơm,  nhiều  đều thích  xổm cửa. Hứa Thanh Thanh  ngang qua liếc mắt một cái, phát hiện  cơ bản đều là cháo loãng,  hơn một chút thì chính là lương thực phụ thêm rau dại, kém hơn chút nữa chính là lương thực phụ thêm cám, còn  vài  trong chén  cơ bản  khác gì nước loãng.
Cứ như ,   phát hiện Hứa Thanh Thanh  ngang qua, còn hỏi cô  tới trong nhà ăn một chút  .
Hứa Thanh Thanh cự tuyệt, đồng thời trong lòng càng thêm hụt hẫng.
Cô  sớm  rằng, hiện tại   sinh hoạt đều  khốn khổ, tận mắt  thấy mới  , đến tột cùng khổ đến mức nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thoi-ky-doi-kho-tran-trong-nhung-thoi-gian-no-am/chuong-30.html.]
Nếu  phía , cô còn vì   bàn tay vàng mà đắc chí,  cảm giác về sự ưu việt, lúc   chỉ còn  khó chịu.
Hiện tại  trong thôn đều sống khổ như , một năm rưỡi kế tiếp bọn họ  thể chịu nổi ?
Hứa Thanh Thanh nghĩ đến việc , nhịn   rùng  một cái, bởi vì đáp án quá rõ ràng......
Trong nháy mắt cô  loại xúc động,  giúp bọn họ, nhưng   bàn tay vàng sẽ  bại lộ, chỉ  trong thôn nhiều  như , chút tiền còn  của cô   thể giúp đây.
Vấn đề thực tế hơn là nếu dùng  tiền đó giúp  ,  cuộc sống của cô cùng Thẩm Khang Bình chỉ sợ cũng  khổ sở.
Hứa Thanh Thanh lang thang   mục tiêu mà  dạo một vòng mới về nhà, cô mới  ở  xuống  tới hai phút, bên ngoài bỗng nhiên vang lên tiếng đập cửa.
Tưởng Thẩm Khang Bình trở về cô chạy nhanh   ngoài mở cửa,   nghĩ rằng bên ngoài thế nhưng là ông Lý.
Cô kinh ngạc : "Ông Lý,  ông tới đây?"
"Cháu  rơi khoai nướng chỗ ông, ông qua đưa cho cháu." Ông Lý vươn tay, mặt  là một củ khoa nướng còn nhỏ hơn lòng bàn tay ông.
Hứa Thanh Thanh vội : "Không  rơi, là cháu gửi ông, cảm ơn ông dạy cháu đan cỏ."
Ông Lý  cô  nhất thời cũng    cái gì, bất quá dù   ăn ông cũng  thể chiếm lợi của đứa nhỏ, đặc biệt là đứa nhỏ  cũng  dễ dàng.
Hứa Thanh Thanh cũng   vì , thấy ông  chịu thu, nước mắt đột nhiên liền chảy xuống.
Nhìn thấy cô , ông Lý "Ai" một tiếng, tức khắc  hoảng, vội an ủi : "Thanh Thanh con bé  đừng , ông  cháu  bụng......"
Hứa Thanh Thanh  kỳ thật cũng    vì ông Lý, chỉ là mới   trong lòng đè ép quá nhiều cảm xúc,  ông  một câu, tức khắc bộc phát.
Thấy cô   ngừng, cũng   lời nào, ông Lý cũng   biện pháp, chỉ  thể : "Được ,  , cháu đừng , ông nhận củ khoai lang đỏ  là  đúng ."
Hứa Thanh Thanh  lúc cũng   một lúc,  ông , thuận thế lau nước mắt, rũ đầu  chút ngượng ngùng.
Ông Lý  cô cuối cùng ngừng , thở phào, nhịn   : "Cháu đứa nhỏ ......"
Chờ ông cầm khoai lang đỏ rời , Hứa Thanh Thanh sợ Thẩm Khang Bình trở về  thấy cô , vội chạy  rửa mặt.
Mà ông Lý cầm nướng khoai về nhà, trong lòng cảm thán hai câu, Hứa Thanh Thanh giống cha  cô đều  thiện tâm, ngửi mùi thơm của khoai nướng, rốt cuộc  nhịn  cắn một miếng.
Vỏ khoai nướng để lâu tuy rằng  chút héo, nhưng  ngọt cực kỳ, ngọt  tận trong lòng ông Lý.
Bất quá, chỉ ăn một ngụm lót lót bụng, ông liền luyến tiếc ăn tiếp, định giữ  buổi tối ăn nửa củ, dư  nửa củ để ngày mai ăn.