Y Phi Tuyệt Thế Xuyên Không: Chiến Vương Độc Sủng Mình Ta - Chương 100: --- Sóng gió ngoại tình

Cập nhật lúc: 2025-10-17 07:20:50
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tốt nhất là thể hủy hôn.

 

Con trai thứ gì, tự nhiên thỏa mãn cho .

 

Tuy nhiên, Lưu Quý phi cũng đề phòng.

 

Nàng rốt cuộc thể nắm bắt tâm tư của Kỳ Diệu.

 

Nàng cũng sợ đến lúc đó Kỳ Diệu ầm ĩ lên, Ngự Hoa Viên qua đông đúc.

 

Rất dễ lộ tẩy.

 

Không thể , cả ba con bọn họ đều như đúc một khuôn.

 

Đều âm hiểm như , đều coi mạng gì.

 

Lưu Quý phi lật đổ chén tay, giờ phút nàng đang tâm phiền ý loạn, còn tâm trí nào để uống .

 

Lại phí hai quân cờ.

 

Kỳ Diệu quả thật chơi theo lẽ thường.

 

Các thị vệ tuần tra nhanh phát hiện vụ án mạng xảy ở Ngự Hoa Viên.

 

Vì sự việc liên quan đến Kỳ Diệu, nên Hoàng thượng đích triệu kiến nàng.

 

Thái hậu khi tin, cũng vội vàng sai gọi Mặc Minh.

 

Kỳ Diệu chút bất đắc dĩ, hôm nay hoàng cung cho nàng rời ?

 

Sao cứ mãi dứt thế .

 

Kỳ Diệu chủ tớ ba thị vệ dẫn đến Ngự Thư Phòng để gặp Hoàng thượng.

 

Trong Ngự Thư Phòng, Hoàng thượng đang lật xem tấu chương.

 

Khi Kỳ Diệu bước , thậm chí còn ngẩng đầu lên.

 

Kỳ Diệu cùng hai nha hành lễ, nhưng Hoàng thượng dường như đắm chìm trong tấu chương.

 

Đến cả tiếng Kỳ Diệu hành lễ cũng thấy.

 

Đợi đến khi Mặc Minh tới, bước Ngự Thư Phòng thấy Kỳ Diệu đang quỳ đất.

 

Sắc mặt lập tức trở nên lạnh lẽo.

 

Cùng Mặc Minh bước còn Cấm quân tướng lĩnh Tư Mã Dương.

 

“Thần bái kiến Hoàng thượng.”

 

“Thần bái kiến Hoàng .”

 

Mặc Minh xe lăn thẳng Hoàng thượng, giọng cũng lạnh nhạt.

 

Hoàng thượng lúc mới ngẩng đầu lên, Mặc Minh , “Hoàng cần đa lễ.”

 

Ánh mắt lướt qua, dường như lúc mới phát hiện Kỳ Diệu.

 

Lập tức giả bộ kinh ngạc mở miệng , “Không Thanh Bình Quận chúa đến từ khi nào, mau mau dậy !”

 

Nói đoạn còn trách cứ tên thái giám bên cạnh, , “Ngươi cái đồ nô tài ch.ó má , cũng nhắc nhở Trẫm, để Quận chúa quỳ lâu như .”

 

Người thể hầu hạ bên cạnh Hoàng đế, tự nhiên là tinh tường như .

 

Nếu Hoàng thượng diễn kịch, bản nhất định diễn cùng.

 

“Đều là nô tài hồ đồ, thấy Người quá chuyên tâm, nên mới dám quấy rầy Người. Kính xin Hoàng thượng thứ tội.”

 

Kỳ Diệu tự nhiên , tên Hoàng đế cẩu tặc e rằng là đang hạ mã uy nàng.

 

Ước chừng là việc nàng dùng phương pháp tàn bạo như chữa bệnh cho Bình Dương công chúa, .

 

Liền cố ý mượn cớ chèn ép nàng.

 

Nếu tên Hoàng đế cẩu tặc đến cả việc nàng từ khi nào cũng , thì nàng quỳ lâu như .

 

Và nàng thể nổi giận.

 

Chỉ đành diễn theo, “Đa tạ Hoàng thượng, thần nữ cũng chỉ mới tới lâu.”

 

Nói đoạn dậy, vì quỳ quá lâu nên chân nàng tê cứng.

 

Suýt chút nữa ngã khuỵu, may mà Mặc Minh nhanh tay lẹ mắt đỡ lấy nàng.

 

Mặc Minh vẻ mặt đau lòng.

 

Những trong phòng, lòng đều tựa gương sáng.

 

Giao thiệp quả thật uốn lượn mấy chục khúc cua.

 

Tên Hoàng đế cẩu tặc cũng , diễn tuồng thì thật đáng tiếc cho tố chất như .

 

Kỳ Diệu trong lòng trợn trắng mắt với Hoàng thượng mấy chục .

 

Hoàng thượng nhẹ nhàng gật đầu , “Về chuyện ở Ngự Hoa Viên , Trẫm , cũng sai Tư Mã Dương điều tra .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/y-phi-tuyet-the-xuyen-khong-chien-vuong-doc-sung-minh-ta/chuong-100-song-gio-ngoai-tinh.html.]

 

Nói đoạn sang Tư Mã Dương.

 

Tư Mã Dương vội vàng bước tấu bẩm, “Bẩm Hoàng thượng, ti chức điều tra rõ ràng, hai kẻ c.h.ế.t là tế tác từ Bắc cảnh, tìm thấy hình xăm của Bắc cảnh bọn chúng.”

 

Hoàng thượng giận dữ ném tấu chương trong tay xuống đất.

 

Nghiêm giọng quát, “Ngươi canh giữ Hoàng cung nội viện thế nào, để tế tác của Bắc cảnh lẻn cung của Hoa Quốc! Ta thấy ngươi cái chức Cấm quân thị vệ e rằng đến hồi kết !”

 

Tư Mã Dương sợ hãi lập tức quỳ rạp xuống đất, “Ti chức thất trách, kính xin Hoàng thượng tha mạng.”

 

Hoàng thượng lạnh lùng hừ một tiếng, , “May mà chuyện tổn hại đến Thanh Bình Quận chúa, nếu ngươi vạn c.h.ế.t cũng khó thoát tội!”

 

Hoàng thượng đoạn liếc Mặc Minh một cái, , “Nghĩ đến việc ngươi canh giữ Hoàng cung nhiều năm, từng xuất hiện sai sót lớn nào, sẽ tha cho ngươi, ngươi bây giờ hãy , tra xét kỹ lưỡng xem còn dư đảng nào , lập công chuộc tội!”

 

Tư Mã Dương lĩnh mệnh, vội vàng cáo lui sục sạo dư đảng.

 

Kỳ Diệu nhíu nhíu mày, khó hiểu.

 

Mấy tên tế tác Bắc cảnh , vì giả trang thành Chiến Vương, đến để ly gián quan hệ giữa Kỳ Diệu và Mặc Minh đây.

 

Chuyện nàng cũng thể lý giải .

 

Cứ cảm giác Hoàng thượng dường như đang che giấu điều gì đó.

 

“Được , Thanh Bình Quận chúa hôm nay e là chịu kinh hãi lớn, Hoàng , mau đưa Thanh Bình Quận chúa về phủ , an ủi nàng cho .” Hoàng thượng nhẹ nhàng mở miệng .

 

Kỳ Diệu càng cảm thấy Hoàng thượng gian trá.

 

Dường như chút sợ Mặc Minh sẽ hỏi vấn đề gì.

 

Lại vội vàng, ba câu hai lời đuổi bọn họ .

 

Mặc Minh gật đầu, kéo Kỳ Diệu cáo lui.

 

Nhìn bóng lưng hai rời , Hoàng thượng thở một dài, đó lông mày nhíu chặt .

 

Vì tật ở chân của Mặc Minh, nên trong cung phép cho xe ngựa.

 

Thế nên, mấy bước, Kỳ Diệu cùng Mặc Minh lên xe ngựa của Chiến Vương phủ.

 

“Diệu nhi, nàng chứ?” Mặc Minh quan tâm hỏi.

 

Kỳ Diệu lắc đầu, “Không , chỉ là trong lòng chút nghi vấn, những kẻ Bắc cảnh giả trang thành chứ?”

 

Mặc Minh cũng thấy kỳ quái, “Nàng thấy chỗ nào lạ ?”

 

Kỳ Diệu nghĩ nghĩ, kéo tay Mặc Minh .

 

Xòe lòng bàn tay , vẽ một hình xăm hoa đào.

 

Hạ thấp giọng hỏi, “Đây là biểu tượng của Bắc cảnh ? Ta tìm thấy hai kẻ đó!”

 

Mặc Minh lập tức nắm c.h.ặ.t t.a.y , khớp xương bóp đến kêu ken két.

 

Giận dữ , “Đây biểu tượng của Bắc cảnh, đây là của Oa Quốc!”

 

Kỳ Diệu mắt tức khắc mở to, giọng hạ thấp hơn, “Vậy Tư Mã Dương há chẳng phạm tội khi quân ! Chẳng lẽ, Tư Mã Dương là của Oa Quốc?”

 

Tư Mã Dương chẳng lẽ là của Lưu Quý phi.

 

Không đúng, đúng.

 

Tư Mã Dương đó từ nhỏ lớn lên bên cạnh Hoàng thượng, là một trong những cùng học với Hoàng thượng.

 

Huống hồ, gia tộc Tư Mã Dương năm đó, Oa Quốc tàn sát đến còn mấy, chỉ còn một đứa trẻ năm tuổi, chính là tiên tổ của Tư Mã Dương.

 

Được giấu , mới may mắn thoát c.h.ế.t.

 

Tổ huấn của Tư Mã gia chính là, g.i.ế.c sạch Oa khấu thiên hạ.

 

Đây là điều nhiều đều , Tư Mã gia từng che giấu hận ý của đối với Oa Quốc.

 

Nói về Hoa Quốc nhà ai hận Oa Quốc nhất, e rằng Tư Mã gia mũi chịu sào.

 

Cho nên Tư Mã Dương tuyệt đối thể là Oa Quốc.

 

Mặc Minh trong lòng lạnh lùng quát, một câu trả lời sắp sửa hé lộ.

 

Chẳng trách nhân chứng tố cáo Lưu Quý phi c.h.ế.t tay Cẩm Y Vệ.

 

Chỉ là Hoàng bao che một nữ nhân phục quốc.

 

Mặc Minh nhẹ nhàng với Kỳ Diệu ý nghĩ trong lòng .

 

Kỳ Diệu cũng thấy chút khó tin.

 

Hoàng thượng , ngờ là một kẻ si tình.

 

Đây là c.h.ế.t hoa mẫu đơn ?

 

Hay là dâng giang sơn do tổ tiên gây dựng cho kẻ khác?

 

Một lúc, hai nên lời, trong lòng cũng muôn vàn cảm xúc đan xen.

 

---

Loading...