Y Phi Tuyệt Thế Xuyên Không: Chiến Vương Độc Sủng Mình Ta - Chương 103: Quý Phi Hoàng Thượng Tình Sâu Tựa Biển ---

Cập nhật lúc: 2025-10-17 07:20:53
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Trên Lưu Quý phi còn một tấc da thịt lành lặn.

 

Làn da vốn trắng nõn, giờ đây chi chít mọc đầy những vết mụn đỏ giống hệt mặt.

 

Quả thực là mà kinh hoàng.

 

Hoàng thượng còn kịp kinh ngạc, Lưu Quý phi hét lên một tiếng ngất .

 

Hoàng thượng vội vàng một tay đỡ Lưu Quý phi lòng, hoảng loạn chỉnh sửa y phục cho nàng, ôm lên giường.

 

Lo lắng kêu lên, “Mau, mau gọi !”

 

Khương Viện phán và cung nhân bên ngoài thấy động tĩnh, vội vàng tiến .

 

“Mau! Khương Viện phán, Lưu Quý phi ngất , ngươi mau xem giúp nàng!” Hoàng thượng vội vàng .

 

Hoàng thượng Lưu Quý phi đang giường với sắc mặt tái nhợt, cổ họng dường như thứ gì đó siết chặt.

 

Khó chịu khiến chút hoảng sợ bất an.

 

Nữ nhân trong cung nhiều dạng muôn hình vạn trạng.

 

Trong đó cũng thiếu trẻ hơn Lưu Quý phi.

 

, năm đông đó, khi Tiên Hoàng trách phạt quỳ trong tuyết, liền sốt cao dứt.

 

Lúc đó ngay cả thái y viện cũng bó tay, dùng hết cách mà cơn sốt cao của vẫn hạ.

 

Là Lưu Quý phi, thể nàng gầy yếu như , cứ thế giữa trời băng đất tuyết.

 

Tự cơ thể lạnh cóng để hạ nhiệt cho .

 

Ta thì hạ sốt , nhưng Lưu Quý phi lúc đó bệnh suốt hơn một tháng.

 

Từ đó trở , trong lòng Hoàng thượng, vị trí của Lưu Quý phi ai thể lay chuyển nữa.

 

Nếu Trung Cung ôn nhu hiền lương, từng sai sót bao giờ.

 

Nếu , vị trí Hoàng hậu , e rằng sớm là của Lưu Quý phi .

 

Cho dù là đó, Cẩm Y Vệ điều tra phận thật của Lưu Quý phi.

 

Tâm ý của Hoàng thượng đối với Lưu Quý phi vẫn hề đổi.

 

Thậm chí còn vì để che giấu cho nàng mà loại bỏ tất cả những đe dọa nàng.

 

“Hoàng thượng, cần lo lắng, Lưu Quý phi đây chỉ là nhất thời tức giận công tâm, ngất , gì đáng ngại, chỉ là những vết mụn đỏ của Quý phi nương nương chút kỳ lạ, lão thần một thể kết luận .”

 

Khương Viện phán bắt mạch xong, quỳ đất thành khẩn .

 

Lưu Quý phi nếu chữa khỏi , e rằng Hoàng đế thật sự thể bắt cả Thái Y Viện chôn theo.

 

“Vậy thì truyền tất cả thái y, đều đến chẩn trị cho Quý phi!” Hoàng thượng lạnh giọng .

 

Cung nữ mệnh, lâu , tất cả thái y của Thái Y Viện đều triệu tập đến Dao Hoa Cung.

 

Hoàng hậu khi chuyện , cũng dẫn theo một phi tần hậu cung đến Dao Hoa Cung thăm hỏi để tỏ lòng quan tâm.

 

Thái y từng một bắt mạch cho Lưu Quý phi, nhưng khi chẩn đoán xong ai nấy đều nhíu mày.

 

Đều nghĩ bất kỳ phương pháp đối phó nào.

 

Hoàng thượng tức giận ném mạnh chén xuống đất.

 

Một tiếng “Rầm”, chén vỡ tan tành.

 

Các cung nữ, thái y, phi tần trong điện lập tức sợ hãi quỳ rạp xuống đất.

 

“Các ngươi đúng là phế vật, trẫm nuôi các ngươi ích gì, một vết mụn đỏ nhỏ bé khó các ngươi, nếu các ngươi chữa khỏi Lưu Quý phi, các ngươi đều chôn theo!” Hoàng thượng giận dữ như sấm sét .

 

Các thái y sợ hãi đến mức ai dám lên tiếng, họ vô dụng, mà thật sự vết mụn đỏ họ từng thấy bao giờ.

 

“Hoàng thượng, xin bớt giận, lẽ bệnh quá phức tạp, nên các thái y nhất thời nghĩ cách đối phó, Lưu phúc, trời tất sẽ phù hộ, nhất định sẽ khỏi.”

 

Hoàng hậu tới giúp Hoàng thượng điều hòa thở và dịu giọng an ủi.

 

“Vậy thì các ngươi mau nghĩ !” Hoàng thượng dáng vẻ dịu dàng của Hoàng hậu, ngữ khí chút dịu .

 

Các thái y đang quỳ đất ơn về phía Hoàng hậu.

 

Các thái y tụ một chỗ, bắt đầu nghiên cứu bệnh tình.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/y-phi-tuyet-the-xuyen-khong-chien-vuong-doc-sung-minh-ta/chuong-103-quy-phi-hoang-thuong-tinh-sau-tua-bien.html.]

 

Có một thái y trẻ hơn đột nhiên , “Chi bằng mời Thanh Bình Quận chúa đến xem thử, lẽ Thanh Bình Quận chúa thể chữa ?”

 

Hoàng thượng cũng thấy, liền vội vàng sai mời Kỳ Diệu.

 

Vừa họ đều quá vội vàng, quên mất Kỳ Diệu vị thần y .

 

Tiểu thái giám mời Kỳ Diệu đến Kỳ phủ thì Kỳ Diệu dùng bữa trưa xong, đang phơi nắng xích đu trong sân viện của .

 

Nghe chuyện , Kỳ Diệu kìm mà nâng cao âm lượng ít, “Ngươi gì, Quý phi nương nương mọc mụn đỏ ư?”

 

Tiểu thái giám Kỳ Diệu dọa cho giật , “Quận chúa , chuyện nô tài nào dám đùa, còn xin Quận chúa mau chóng sửa soạn, theo nô tài cung .”

 

Kỳ Diệu thu vẻ mặt kinh ngạc của , gật đầu, tùy tiện một bộ y phục dẫn A Trúc và Chi Linh lên xe ngựa Hoàng cung.

 

Trên xe ngựa, Kỳ Diệu chút kỳ lạ, độc d.ư.ợ.c hạ rõ ràng là hai ngày mới phát tác.

 

Sao phát tác sớm hơn .

 

Nếu nàng tối qua Lưu Quý phi vì ám cọc g.i.ế.c, và cung điện phát hỏa mà giận dữ đến tột độ, thì sẽ thấy kỳ lạ nữa.

 

Bởi vì Lưu Quý phi tức giận, huyết mạch dâng trào, nên đẩy độc phát tác sớm.

 

Hơn nữa, vốn dĩ những vết mụn đỏ sẽ từ từ mọc đầy khắp , nhưng vì tức giận, mọc hết .

 

Vì Hoàng thượng lo lắng cho Lưu Quý phi, nên chiếc xe ngựa đến cửa cung cũng dừng .

 

Mà một đường phi nhanh đến tận cửa Dao Hoa Cung.

 

Kỳ Diệu tiểu thái giám thúc giục bước nhanh trong điện.

 

Kỳ Diệu còn kịp hành lễ, Hoàng thượng thúc giục , “Quận chúa cần đa lễ, mau đến xem Quý phi.”

 

Kỳ Diệu đương nhiên hành lễ, thuận thế tới.

 

đây sẽ là một cảnh tượng thế nào, Kỳ Diệu vẫn kìm mà da đầu tê dại.

 

Cái cũng quá ghê tởm .

 

Cảm giác như cả khuôn mặt cũng thể cứu vãn nữa.

 

Nếu thời tiết còn khá mát mẻ, e rằng đều sẽ mọc giòi mất.

 

Kỳ Diệu nhẫn nhịn sự ghê tởm, liền đưa tay tới.

 

Rất lâu , Kỳ Diệu quỳ đất.

 

Kỳ Diệu còn mở lời, Hoàng thượng tưởng Kỳ Diệu cũng sẽ những lời y hệt các thái y .

 

“Chẳng lẽ ngay cả ngươi cũng cứu Quý phi ?” Hoàng thượng ngập ngừng .

 

Kỳ Diệu bộ dạng thất thần của Hoàng thượng, giống giả vờ, thầm than một tiếng “tình si”.

 

Lưu Quý phi hủy dung đến mức mà vẫn khiến tình yêu của Hoàng thượng giảm chút nào.

 

“Hoàng thượng, thần nữ phương pháp thể chữa trị, chỉ là phương pháp điều trị , Lưu Quý phi nương nương thể chấp nhận ?” Kỳ Diệu nhanh chậm .

 

Nghe , trong mắt Hoàng thượng một nữa bùng lên hy vọng.

 

“Ồ? Là phương pháp gì?”

 

Kỳ Diệu định , Lưu Quý phi giường từ từ tỉnh .

 

Hoàng thượng vội vàng chạy tới nắm lấy tay Lưu Quý phi, quan tâm hỏi, “Dao nhi, nàng khỏe hơn chút nào ?”

 

Lưu Quý phi cúi đầu bàn tay đầy mụn đỏ của đang Hoàng thượng nắm, nước mắt ngừng tuôn rơi.

 

“Hoàng thượng, bệnh của thần lây ạ, vẫn nên tránh xa .”

 

Lưu Quý phi đoạn, trong mắt tràn đầy sự nỡ, sức rút tay khỏi tay Hoàng thượng.

 

Hoàng thượng nắm c.h.ặ.t t.a.y Lưu Quý phi, chân thành , “Dao nhi, nàng gì hồ đồ , nàng là thê tử của , cho dù là lây nhiễm thì chứ, nếu như nàng chữa khỏi , thì trẫm cũng sẽ cùng nàng sống…”

 

Lời còn xong, Lưu Quý phi vội vàng đưa tay che miệng Hoàng thượng.

 

“Hoàng thượng đừng lung tung, sống thật .”

 

Nói đoạn, lao lòng Hoàng thượng mà thành tiếng.

 

Nàng cứ tưởng Hoàng thượng chỉ yêu vẻ bề ngoài của .

 

---

Loading...