Y Phi Tuyệt Thế Xuyên Không: Chiến Vương Độc Sủng Mình Ta - Chương 107: ---
Cập nhật lúc: 2025-10-17 07:20:57
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thái hậu, Hoàng thượng, Hoàng hậu và một đoàn cùng di giá đến lễ đường. Sau khi đều an tọa đúng thứ tự, ánh mắt đều tụ hội về một điểm.
Chờ đợi nhân vật chính của ngày hôm nay xuất hiện.
“Giờ lành đến, xin mời tân lang tân nương.”
Lời tiểu tư dứt, liền thấy từ phía đám đông, Mặc Minh dùng dải lụa đỏ kéo Kỳ Diệu chậm rãi tiến .
Đám đông vốn đang ồn ào bỗng chốc im bặt khi thấy Mặc Minh thể dậy.
Khoảnh khắc đó, gian trở nên tĩnh lặng như tờ.
Biểu cảm mặt mỗi vô cùng phong phú.
Có vui mừng, thể tin nổi, cả oán độc.
Thái hậu là đầu tiên phá vỡ sự tĩnh mịch , khóe mắt nàng rưng rưng lệ, nàng mong chờ ngày quá lâu .
“Minh nhi, con dậy !”
Trước đây nàng cũng từng nghĩ đến việc để Kỳ Diệu chữa trị đôi chân cho Mặc Minh.
Mặc Minh xe lăn lâu như , thái y cũng thể chữa khỏi, bản nàng cũng còn ôm hy vọng.
Mặc Minh mỉm khẽ gật đầu với Thái hậu.
Hoàng thượng trong mắt lóe lên một tia sáng rõ ý vị, nhưng nhanh khôi phục như thường.
Cười ha hả với Thái hậu, “Mẫu hậu, Hoàng thể dậy nên cao hứng ? Người .”
“Ai gia là quá đỗi cao hứng, đúng đúng đúng, thể , hôm nay Minh nhi đại hôn, thêm thể dậy, thật đúng là song hỷ lâm môn a!” Thái hậu dùng khăn tay lau vết lệ mặt.
Thái hậu cũng trách Mặc Minh giấu giếm kỹ càng như , bệnh chân khỏi lúc nào cũng với nàng.
Vì giờ lành đến, Thái hậu tự nhiên tiện hỏi Mặc Minh chi tiết cụ thể.
đời còn dài, ngày mai bọn họ đều cung kính rượu, đến lúc đó hỏi cho rõ ràng là .
Thái hậu nghiêng đầu, dặn dò vài câu với nha bên cạnh, nha liền tuân lệnh về phía tân phòng.
Hôn lễ vì bệnh chân của Mặc Minh khỏi hẳn, khí càng thêm náo nhiệt.
Thần sắc Tứ Dật bên cạnh càng thêm tươi tắn.
“Nhất bái Thiên Địa!”
“Nhị bái Cao Đường!”
“Phu thê đối bái!”
“Đưa động phòng!”
Kỳ Diệu cánh tay còn đang nắm chặt dải lụa đỏ lớp khăn che mặt đỏ thẫm.
Tim nàng đập loạn thôi.
Để Mặc Minh nắm tay nàng động phòng.
Vì Mặc Minh vai vế khá cao, những cùng bối phận với đều thành , con cái cũng lớn.
Các tiểu bối tự nhiên dám đến náo động phòng, nên trong động phòng lúc chỉ Kỳ Diệu và Mặc Minh, cùng vài nha .
Các tiểu nha tủm tỉm tiến lên, , “Chúc Vương gia, Vương phi sớm sinh quý tử, bạc đầu giai lão.”
Mặc Minh mặt mày hân hoan, “Thưởng!”
Các nha vui vẻ nhận tiền thưởng ngoài, còn chu đáo khép cửa .
Trong phòng chỉ còn Kỳ Diệu và Mặc Minh.
Kỳ Diệu rèm lụa đỏ, từ lúc nào, lòng bàn tay nàng ướt đẫm mồ hôi.
Bên ngoài, loáng thoáng truyền đến tiếng khách khứa chén chú chén , cùng tiếng đàn sáo.
Mặc Minh lấy lý do chân khỏi hẳn để từ chối những buổi xã giao đáng lẽ .
Thái hậu và Hoàng thượng đều ý kiến gì, nên các khách khứa cũng dám thêm điều gì.
Trong phòng trang trí bằng lụa đỏ rực rỡ, ngập tràn khí vui tươi, nến long phượng bàn cháy mạnh.
Khói hương lượn lờ trong phòng, bay thẳng mũi, khiến khí thêm phần ái .
Hai tay Mặc Minh hiểu run rẩy tự chủ.
Hắn dùng cán cân trong tay run rẩy nhấc khăn che mặt đỏ của Kỳ Diệu xuống.
Một dung nhan tuyệt thế liền hiện mặt Mặc Minh, bộ y phục lộng lẫy phản chiếu gương mặt xinh của Kỳ Diệu, khiến Mặc Minh nhất thời ngừng thở.
“Diệu nhi, hôm nay nàng thật !” Mặc Minh bất giác thốt lên.
Hai má Kỳ Diệu tức thì đỏ ửng, e lệ mỉm .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/y-phi-tuyet-the-xuyen-khong-chien-vuong-doc-sung-minh-ta/chuong-107.html.]
Không còn khăn che mặt, Kỳ Diệu cuối cùng cũng thể thấy Mặc Minh.
Mặc Minh hôm nay, đầu đội kim quan, tóc búi cao, một hồng y, càng thêm phong tư trác tuyệt.
Tim Kỳ Diệu như hẫng mất vài nhịp.
Mặc Minh khẽ đặt một nụ hôn lên má Kỳ Diệu, đó lấy hợp cẩn tửu.
Uống hợp cẩn tửu, hai coi như chính thức là phu thê.
“Thời còn sớm, nương tử, chúng đừng để lỡ mất lương thần cát nhật .”
Rõ ràng vẫn còn là ban ngày, thời còn sớm .
Kỳ Diệu chút dở dở , Mặc Minh dường như mong chờ khoảnh khắc từ lâu .
là như , Mặc Minh luôn khắc kỷ thủ lễ, thêm ở trong sơn động nếm qua mùi vị, trong lòng sớm mong chờ khoảnh khắc .
Mặc Minh dịu dàng tháo trang sức cho Kỳ Diệu, đó lật đè Kỳ Diệu .
“Hôm nay, chúng sẽ nghiên cứu thấu đáo những động tác trong sách của nàng!”
Kỳ Diệu thẹn vội, “A Minh, thật là…”
Lời còn xong.
Hơi thở nóng bỏng của Mặc Minh ập đến, môi Mặc Minh miết nhẹ môi Kỳ Diệu, luân chuyển, trút hết tình yêu của dành cho nàng.
43. Không khí như đốt cháy, dẫn dắt hai trần trụi đối mặt.
Hai cứ thế chìm đắm trong ấm của đối phương.
Nến đỏ chập chờn, tiếng thở dốc ngừng, khắp phòng tràn ngập xuân tình.
Từ ngày đến đêm, hai nhớ đòi bao nhiêu nước.
vẫn thể ngừng quấn quýt.
Kỳ Diệu cảm thấy sắp ngất lịm, Mặc Minh cũng ý nghĩ tương tự.
, thể ngừng những động tác khám phá.
Kỳ Diệu mắt sắc, thấy nén hương đang cháy dở bàn.
Vừa nãy chỉ lo vui mừng, hề nhận , trong nén hương đó dường như thứ thúc dục.
Kỳ Diệu giục Mặc Minh dùng nước dập tắt nén hương.
Cho dù , hai đó đòi nước ba !
Đến cả hạ nhân hầu hạ cũng khỏi tấm tắc khen ngợi Mặc Minh, quả thật lợi hại!
Nén hương là do Thái hậu thấy bệnh chân của Mặc Minh khỏi, đặc biệt dặn dò nha của đốt!
Vật là cống phẩm từ Thiên Trúc Quốc, đặc biệt ban thưởng cho hai .
Nếu nén hương dập tắt, nó thể cháy suốt một ngày một đêm.
Ngay cả Thái hậu cũng ngờ, nén hương tác dụng mạnh mẽ đến .
Khi trời gần sáng, hai mới ôm chìm giấc ngủ sâu.
Kỳ Diệu ngủ một mạch, ngủ đến tận chạng vạng.
Khi nàng tỉnh dậy, bên cạnh trống .
Nghĩ đến cảnh ái tràn ngập căn phòng tối qua, mặt Kỳ Diệu đỏ bừng.
Kỳ Diệu định dậy, ngờ đau nhức, liền xuống.
Nàng vội vàng đưa thần thức , lấy một ít Thần Trì Thủy uống , thể mới dần hồi phục khí lực.
Kỳ Diệu dậy, chuẩn mặc quần áo, A Trúc và Lục La liền đẩy cửa bước .
Hai tủm tỉm đầy ái .
“Tiểu thư… , Vương phi, dậy , cần tắm rửa ạ?” A Trúc .
“Đã là giờ nào ?” Kỳ Diệu hỏi.
A Trúc , “Đã là buổi chiều thưa Vương phi, đói bụng ạ?”
Kỳ Diệu cả kinh, “Sao là buổi chiều ? Sao các ngươi gọi dậy?”
Ngày thứ hai khi thành , Kỳ Diệu và Mặc Minh đáng lẽ cung dâng cho Thái hậu, nàng ngủ một giấc đến tận bây giờ, Thái hậu giận .
A Trúc vội vàng , “Vương gia dặn, cần gọi dậy, bảo cần lo lắng, trong cung ngài tự nhiên sẽ giải thích.”
Kỳ Diệu , liền dặn A Trúc và Lục La chuẩn nước cho .
Quyết định tắm rửa dùng bữa.
---