Y Phi Tuyệt Thế Xuyên Không: Chiến Vương Độc Sủng Mình Ta - Chương 116: --- Vương Phi Tay Áo Quẹo Ra Ngoài

Cập nhật lúc: 2025-10-17 07:21:06
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Tạm thời vẫn rõ. Tuy nhiên, trong các thành viên hoàng tộc đến tuổi kết hôn, cũng chỉ Lục hoàng tử. Các hoàng tử khác thì còn nhỏ, cũng thể là Hoàng , đương nhiên, cũng thể là .” Mặc Minh chút bất đắc dĩ .

 

Thực , chọn khả năng lớn nhất sẽ là Mặc Dung Cảnh và Mặc Minh.

 

Bởi vì trong bộ hoàng tộc, chỉ bọn họ là tuổi tác tương đương.

 

Nghe công chúa Hung Nô mới mười lăm tuổi, cách biệt với Hoàng thượng hơn hai mươi tuổi, đủ để phụ nàng .

 

Hung Nô Vương yêu thương công chúa nhất. Nếu do bất đắc dĩ, y tuyệt đối sẽ nguyện ý gả con gái đến hòa .

 

Thế nên, để khổ con gái, Hung Nô Vương khả năng cao sẽ chọn một trong Chiến Vương và Mặc Dung Cảnh.

 

Thế nhưng, theo Mặc Minh thấy, khả năng là Mặc Dung Cảnh sẽ cao hơn một chút.

 

Bởi vì trong mắt , y đều là cực kỳ khả năng kế thừa đại thống.

 

“Thế nhưng, và Lục hoàng tử đều chính phi mà?” Kỳ Diệu .

 

“Nàng yên tâm, Hung Nô Vương nhất định sẽ chọn . Năm đó bản vương khiến bỏ ngựa mà chạy trối c.h.ế.t, nếu giữa đường nhặt một con la mà cưỡi chạy mất, thì sớm c.h.ế.t đao kiếm của bản vương .

 

Chúng coi như là tử địch, thể đưa con gái bảo bối của đến Chiến Vương phủ chứ?” Mặc Minh vội vàng giải thích.

 

Kỳ Diệu hai tay khoanh ngực, hừ một tiếng : “Ai bảo lo lắng chứ? Ta mới lo, nếu dám cưới, sẽ hưu !”

 

“Ta bảo đảm sẽ ngày đó .” Mặc Minh cam đoan.

 

Kỳ Diệu hài lòng kiễng chân, đặt một nụ hôn lên môi Mặc Minh.

 

Nàng híp mắt : “Thế thì còn tạm !”

 

Mặc Minh cũng nhịn bật sảng khoái.

 

Tuy nhiên, Kỳ Diệu , Mặc Minh lập tức cảm thấy một cỗ nguy hiểm.

 

Nếu chẳng may ngày nào chọc giận Kỳ Diệu, nàng hưu thì ?

 

Muốn cột chặt trái tim nữ nhân, con với nàng.

 

Nghĩ đến đây, Mặc Minh một tay ôm bổng Kỳ Diệu, về phía chính viện.

 

“Cha! Chàng ?” Kỳ Diệu kinh hãi .

 

Người , tự dưng cứ ôm thế chứ.

 

“Tạo !” Mặc Minh xong, liền tăng tốc bước chân, khinh công cũng đồng thời vận dụng, lao về phía chính viện.

 

Kỳ Diệu tức khắc đỏ mặt tía tai, thật đúng là…

 

Đêm đó, Mặc Minh và Kỳ Diệu vật vã đến nửa đêm.

 

Kỳ Diệu thở dốc : “A Minh, sẽ bao giờ hưu nữa.”

 

Cuối cùng vẫn là Kỳ Diệu cầu xin, Mặc Minh mới thỏa mãn ôm nàng trầm giấc ngủ.

 

Sáng hôm .

 

Khi Kỳ Diệu tỉnh dậy, bên cạnh trống .

 

Nhớ đêm qua triền miên đến sống c.h.ế.t, Kỳ Diệu đỏ mặt, kéo chăn che kín mặt .

 

Lẩm bẩm: “Sao già mà còn dày vò như …”

 

A Trúc bên ngoài thấy động tĩnh trong phòng, vội vàng bước hỏi: “Vương phi, dậy ạ?”

 

Kỳ Diệu thò đầu : “Bây giờ là giờ nào , Vương gia ?”

 

A Trúc cung kính : “Vương phi, gần giữa trưa ạ. Vương gia , hôm nay ngài tiếp đón sứ đoàn Hung Nô, thể cùng dùng bữa trưa. Tối nay, Vương gia sẽ đến đón tham dự yến tiệc trong cung.”

 

Kỳ Diệu gật đầu: “Ta , hầu hạ rửa mặt tắm rửa .”

 

Kỳ Diệu tắm rửa xong, dùng bữa trưa, dẫn nha đến Ninh Thế Cư.

 

“Hôm nay thế nào ?” Kỳ Diệu Dương Uyển Nhi .

 

Dương Uyển Nhi hoảng sợ : “Bẩm Vương phi, dân nữ hơn nhiều , vất vả cho Vương phi quá.”

 

Dương Uyển Nhi ngập ngừng: “Vương phi, dân nữ chuyện cầu xin.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/y-phi-tuyet-the-xuyen-khong-chien-vuong-doc-sung-minh-ta/chuong-116-vuong-phi-tay-ao-queo-ra-ngoai.html.]

 

“Ồ? Chuyện gì?” Kỳ Diệu hỏi.

 

“Dân nữ học y thuật m.ổ b.ụ.n.g lấy con của . Hôm qua dân nữ một vòng qua quỷ môn quan, may nhờ Vương phi, dân nữ mới thể bình an vô sự.

 

Thế nhưng nữ tử đời sinh con đều là chín phần c.h.ế.t một phần sống, cho nên dân nữ cả gan Vương phi thu dân nữ đồ , để nữ tử đời thể bớt những khổ nạn như .”

 

Nói đến chỗ xúc động, nước mắt Dương Uyển Nhi cứ thế tuôn rơi.

 

Mẫu của nàng chính là khi sinh tam thì khó sinh, kết quả một xác hai mạng.

 

Phụ của nàng khó lòng chấp nhận nỗi đau mất vợ, cả ngày rượu chè, đầy ba năm bỏ hai nàng mà qua đời.

 

Huynh nàng cũng chịu bao nhiêu khổ cực, mới cuộc sống như ngày nay.

 

Nàng nỗi khổ của những đứa trẻ mẫu , cho nên mới giúp đỡ nhiều hơn.

 

Kỳ Diệu trầm ngâm: “Cũng , chỉ là học y thuật của , ngươi ký tử khế với .”

 

Dương Uyển Nhi còn kịp mở miệng , Dương Bất Ngôn bên cạnh vội vàng quỳ xuống.

 

“Vương phi, hai chúng đều nguyện ý ký tử khế với , cả đời sẽ trung thành với !”

 

Đêm qua, hai bàn bạc chuyện .

 

Dương Bất Ngôn sở dĩ học y là vì khi còn nhỏ, mẫu c.h.ế.t ngay mắt như .

 

Hắn bất lực, cho nên mới sức học y thuật.

 

“Chuyện , đợi hỏi qua Vương gia sẽ trả lời các ngươi.” Kỳ Diệu thản nhiên .

 

Hai liên tục cảm tạ, ánh mắt tràn ngập niềm vui.

 

Kỳ Diệu định để Mặc Minh điều tra kỹ lưỡng thế của hai .

 

Điều tra rõ ràng mới thu đồ cũng muộn.

 

“Được , các ngươi lui xuống , châm kim cho Uyển Nhi.” Kỳ Diệu .

 

Mọi đều lui ngoài phòng, Dương Bất Ngôn tiện thể ôm cả đứa bé ngoài, để tránh ảnh hưởng đến việc điều trị của Kỳ Diệu.

 

Kỳ Diệu liền tiến lên kiểm tra vết thương ở bụng Dương Uyển Nhi.

 

Kỳ Diệu vết thương ở bụng Dương Uyển Nhi gật đầu : “Hồi phục cũng tồi, lát nữa sẽ kê cho ngươi ít thuốc, hôm nay ngươi thể về nhà . Về nhà xong, hãy để nha dìu xuống giường nhiều hơn, thúc đẩy bài khí, tránh dính ruột. Sau khi bài khí, ngươi thể dùng chút đồ dễ tiêu .”

 

Dương Uyển Nhi gật đầu, ghi nhớ lời Kỳ Diệu .

 

Kỳ Diệu liền lấy ngân châm, châm cho Dương Uyển Nhi ngất , mới lấy t.h.u.ố.c truyền dịch cho nàng.

 

Kỳ Diệu nước t.h.u.ố.c trong chai truyền dịch, từng giọt từng giọt nhỏ xuống ống truyền.

 

Không khỏi cảm thán, may mà sở thích tích trữ đồ đạc.

 

Nếu , thiếu những kháng sinh , thật sự sẽ chút phiền phức.

 

Hơn một canh giờ trôi qua, t.h.u.ố.c cũng truyền xong.

 

Kỳ Diệu liền thu t.h.u.ố.c bước khỏi phòng trong.

 

Vừa bước , Tả đại phu liền ngập ngừng về phía Kỳ Diệu.

 

Kỳ Diệu???

 

Tả đại phu lớn tuổi , còn bày cái vẻ c.h.ế.t chóc .

 

Kỳ Diệu thấy chút buồn , hỏi: “Tả đại phu, ngươi bệnh gì ?”

 

“Vương phi, thằng nhóc thu đồ .” Tả đại phu chỉ Dương Bất Ngôn đang dỗ dành đứa bé ở một bên.

 

Dương Bất Ngôn , đắc ý ưỡn ngực, vẻ mặt cợt Tả đại phu.

 

Nếu đuôi, cái đuôi của tên chắc chắn sẽ bay lên tận trời.

 

Tả đại phu tức thì tức đến thổi râu trợn mắt, hung hăng liếc Dương Bất Ngôn một cái.

 

Rồi tủi Kỳ Diệu : “Vương phi, thể khuỷu tay ngoài như chứ, thằng nhóc đó là kẻ thù đội trời chung của chúng mà. Nếu dạy y thuật cho , chừng sẽ giở trò gì đó.”

 

---

Loading...