Y Phi Tuyệt Thế Xuyên Không: Chiến Vương Độc Sủng Mình Ta - Chương 68: --- Giúp Chàng có được Thanh Bình Quận chúa
Cập nhật lúc: 2025-10-17 01:49:16
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Để nàng giúp bồi bổ thể một chút, nếu thể hạ sinh đích trưởng tử cho Lục hoàng tử, thì Lục hoàng tử nhất định sẽ vui mừng lắm, đến lúc đó đích trưởng tử chống lưng, thì tâm ý của Lục hoàng tử chẳng sẽ đặt lên ?”
“Đích trưởng tử nào chứ?”
Kỳ Lăng còn kịp , Lục hoàng tử ngoài cửa còn bước , tiếng truyền trong phòng.
Hồng Liễu giật , vội vàng quỳ xuống, “Bẩm Lục hoàng tử, nô tỳ rằng, nếu Kỳ Hoàng phi thể hạ sinh đích trưởng tử cho , nhất định sẽ vui mừng.”
Kỳ Lăng cũng vội vàng lau khô nước mắt, chỉnh trang dung nhan, vội vã dậy hành lễ.
“Kính chào Điện hạ.”
Kỳ Lăng của hiện tại lo lo mất, sớm trở nên hết sức cẩn thận.
Câu ‘Dung Cảnh ca ca’ dám thốt nữa.
Lục hoàng tử đồ đạc ngổn ngang khắp nơi, kìm nhíu chặt mày, vòng qua đống sứ vỡ đầy đất, ghế chủ vị, uống một ngụm mới chậm rãi mở lời, miễn lễ cho Kỳ Lăng.
“Lăng nhi, nàng đang mang thai, cần đa lễ, mau dậy .”
Nghe Mặc Dung Cảnh gọi là Lăng nhi, Kỳ Lăng kìm nữa, mặt đầy tủi nhào lòng Mặc Dung Cảnh mà .
“Dung Cảnh ca ca, còn tưởng cần Lăng nhi nữa , lâu như cũng đến thăm . Ô ô ô…”
Mặc Dung Cảnh bất động thanh sắc xê dịch , phát hiện xê dịch nữa, trong mắt xẹt qua một tia chán ghét.
Chàng giả vờ vuốt ve tóc Kỳ Lăng, “Lăng nhi, chủ yếu là gần đây quá bận, nên mới rảnh đến thăm nàng, đây , nàng xem, rảnh rỗi là đến thăm nàng mà.”
Lúc Kỳ Lăng tự nhiên cũng dám bất kỳ oán thán nào, “Thiếp mà, Dung Cảnh ca ca thương yêu Lăng nhi nhất.”
Hồng Liễu hai tình ý nồng nàn, trong mắt đều thấy vui mừng, cũng hiểu chuyện mà lặng lẽ dậy, đóng cửa , để gian riêng tư cho hai .
Nhìn Hồng Liễu lui ngoài, Mặc Dung Cảnh đỡ Kỳ Lăng trong lòng dậy, xuống ghế bên cạnh.
Chàng dịu dàng , “Lăng nhi, đất lạnh, nàng mau dậy , sợ nàng thương thể.”
Kỳ Lăng vô cùng vui mừng, xem Dung Cảnh ca ca của vẫn còn quan tâm đến .
Đợi Kỳ Lăng yên vị, Mặc Dung Cảnh mới chậm rãi mở lời.
“Lăng nhi, nhờ nàng một việc.”
Không vì , trong lòng Kỳ Lăng dấy lên một dự cảm lành, “Không Dung Cảnh ca ca việc gì, mà còn cần Lăng nhi giúp đỡ, cứ , chỉ cần thể , nhất định sẽ dốc hết sức .”
Mặc dù trong lòng cảm thấy điều chẳng lành, nhưng giờ tình cảnh , bản nàng chỉ thể lấy lòng Mặc Dung Cảnh.
Mặc Dung Cảnh thẳng vấn đề , “Chắc hẳn nàng cũng , tâm duyệt nàng Thanh Bình Quận chúa, nếu nàng giúp nàng , ngày lên ngôi đại bảo, ngôi vị Hoàng hậu nhất định sẽ là của nàng!”
Kể từ nhất kiến chung tình đó, Mặc Dung Cảnh ngày đêm nhớ nhung da diết Kỳ Diệu.
Giờ Kỳ Diệu còn phong Thanh Bình Quận chúa, một nữ tử tài hoa tuyệt diễm đến , Mặc Dung Cảnh càng thêm nóng lòng nàng.
Bản thể nhường nàng cho Mặc Minh, cái Hoàng thúc tàn phế , bất kể dùng thủ đoạn nào, nhất định dốc sức giành lấy nàng!
“Dung Cảnh ca ca, gì!” Kỳ Lăng mặt đầy vẻ thể tin nổi Mặc Dung Cảnh, kìm thét lên, vì quá đỗi kích động, suýt chút nữa vỡ chén mặt.
“Ta ! Bảo nàng giúp Thanh Bình Quận chúa.” Mặc Dung Cảnh bất mãn nhíu mày, từng chữ từng chữ một .
Lời của Mặc Dung Cảnh tựa như sét đ.á.n.h ngang trời nổ tung trong lòng Kỳ Lăng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/y-phi-tuyet-the-xuyen-khong-chien-vuong-doc-sung-minh-ta/chuong-68-giup-chang-co-duoc-thanh-binh-quan-chua.html.]
Bản nàng Mặc Dung Cảnh thích Kỳ Diệu, nhưng ngờ đến mức , dùng hết thủ đoạn để nàng.
Kỳ Lăng lấy bình tĩnh một lúc lâu, mới kìm nén để thét lên nữa.
Mặt đầy vẻ thể tin nổi, mắt đỏ hoe Mặc Dung Cảnh, “Dung Cảnh ca ca, gì ? Tại thể đối xử với Lăng nhi như chứ?”
Mặc Dung Cảnh mặt đầy vẻ kiên nhẫn Kỳ Lăng, “Nếu nể mặt nàng còn chút hữu dụng, chỉ bằng chuyện mất mặt hổ thẹn mà mẫu nàng , sớm hưu nàng !”
Nước mắt của Kỳ Lăng tuôn trào khỏi khóe mắt, nàng sớm nên , Mặc Dung Cảnh nhất định kiêng kỵ chuyện .
Thế nhưng vẫn chút cam lòng, “Dung Cảnh ca ca, chẳng lẽ hề bận tâm đến tình nghĩa giữa hai chúng ?”
Mặc Dung Cảnh dường như mất kiên nhẫn, lạnh lùng , “Đừng lôi những thứ vớ vẩn với , nếu nàng , tự nhiên sẽ khác nguyện ý giúp ! Chỉ là, đến lúc đó nàng cùng với đứa trẻ trong bụng, hãy dọn đến ở thiên điện .”
Nghe những lời đe dọa trần trụi của Mặc Dung Cảnh, Kỳ Lăng sợ hãi quỳ sụp xuống đất, thể cũng lung lay sắp đổ, “Dung Cảnh ca ca, đừng mà, Lăng nhi… Lăng nhi nguyện ý giúp .”
Phản ứng của Kỳ Lăng khiến Mặc Dung Cảnh cảm thấy hài lòng, nâng cằm Kỳ Lăng lên, một tay khác vuốt ve khuôn mặt Kỳ Lăng, “Rất , đây mới là Lăng nhi ngoan của .”
Kỳ Lăng Mặc Dung Cảnh trở nên dịu dàng như nước, như thể đe dọa là một khác.
Nàng liền thuận thế áp mặt tay Mặc Dung Cảnh, mặc kệ vuốt ve, như một chú ch.ó nhỏ hài lòng chủ nhân.
Mặc Dung Cảnh Kỳ Lăng đang quỳ mặt lấy lòng , dường như vì mang thai, hình nàng cũng ngày càng đầy đặn hơn.
Chàng kìm thò tay vạt áo Kỳ Lăng, dùng sức xoa nắn.
Kỳ Lăng run rẩy khẽ rên một tiếng, ngẩng mắt liền thấy d.ụ.c vọng trong mắt Mặc Dung Cảnh, hai má tức thì đỏ ửng.
Thế nhưng mấy ngày Thái y động thai, thể gần gũi.
Nàng liền thở hổn hển , “Dung Cảnh ca ca, Thái y… ưm, Thái y thể hiện giờ thể gần gũi…”
“Vậy thì dùng miệng.”
Kỳ Lăng chút tự nhiên Mặc Dung Cảnh, nhưng vẫn ngoan ngoãn vùi đầu xuống.
…
Ngày hôm , dù lòng cam tâm, nhưng Kỳ Lăng vẫn lên xe ngựa về Kỳ phủ.
Đến Kỳ phủ, Kỳ Lăng nghĩ lẽ nên cầu xin phụ , để phụ thử, nhắc nhở Lục hoàng tử một chút, lẽ chuyện còn đường xoay chuyển.
Nếu cái Kỳ Diệu đó mà phủ, chỉ dựa mức độ si mê của Lục hoàng tử dành cho nàng , ngôi vị Hoàng hậu tương lai nhất định của .
Không thể , khoảnh khắc , trí tuệ của Kỳ Lăng cuối cùng cũng thông suốt.
“Nữ nhi bái kiến phụ .” Kỳ Lăng mặt đầy vẻ tủi Kỳ Sĩ Lễ.
Gần đây, Kỳ Sĩ Lễ gặp chuyện vui, tinh thần sảng khoái, cũng tủm tỉm, nhưng khi thấy Kỳ Lăng thì lạnh mặt.
Vì cứ thấy nàng , nhớ đến mẫu hổ của nàng.
Kỳ Sĩ Lễ nhạt nhẽo mở lời, “Không Lục Hoàng phi quang lâm Kỳ phủ việc gì quý hóa?”
Kỳ Lăng , lời của phụ xa lạ đến , kìm bắt đầu thút thít , “Ngay cả phụ cũng cần con nữa ?”
Dù cũng là nữ nhi mà yêu thương mười mấy năm, nàng mặt , Kỳ Sĩ Lễ thật cũng thể nào tuyệt tình đến thế.
Hắn nhẫn nại hỏi, “Đã xảy chuyện gì ?”
---