Y Phi Tuyệt Thế Xuyên Không: Chiến Vương Độc Sủng Mình Ta - Chương 82: Đêm Giao Thừa Cháy Lớn ---
Cập nhật lúc: 2025-10-17 07:20:31
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Kỳ Sĩ Lễ chút ngượng nghịu : “Mẫu , là nhi tử hồ đồ.”
Kỳ Diệu và Kỳ An Vân đều mở lời, bọn họ đương nhiên mong kẻ thù g.i.ế.c còn thể trở về phủ.
Tuy nhiên, thể về phủ, nhưng việc lén lút về kinh đô cũng thể.
Kỳ Diệu và Kỳ An Vân chính là, hai đó về kinh đô, mới dễ dàng thu thập bọn họ.
Bữa cơm tất niên ngon lành, vì chút chuyện vui do Kỳ Sĩ Lễ gây , nên trở nên mấy vui vẻ.
Bởi , khi thủ tuế, Kỳ Sĩ Lễ lấy cớ rời .
Cũng , ba bà cháu, vui vẻ hòa thuận thủ tuế ở Thọ An Đường.
Kỳ lão phu nhân ánh mắt đầy từ ái cháu trai và cháu gái mặt.
Cháu gái lớn lên xinh đoan trang, qua năm sẽ gả cho Chiến Vương trở thành Chiến Vương phi.
Cháu trai cũng đổi bản tính, ở trong quân doanh lập một phen sự nghiệp. Nếu thể tìm một thê tử hiền huệ, thì trọn vẹn .
Thực , Kỳ lão phu nhân rằng, sự ương ngạnh đây của Kỳ An Vân đều là giả vờ.
Để tự bảo vệ , nên cố ý tỏ tự đại cuồng ngạo, khiến Lý thị cho rằng phế bỏ, còn uy hiếp.
Hơn nữa, việc tay ám hại Mặc Dung Cảnh khi đó cũng nguyên nhân.
Là bởi vì bắt gặp Mặc Dung Cảnh và Kỳ Lăng lôi kéo lằng nhằng.
Có lẽ ngoài phủ Mặc Dung Cảnh vốn là vị hôn phu của Kỳ Diệu.
Kỳ An Vân rõ ràng hơn ai hết.
Thánh chỉ là ban hôn cho trưởng nữ, bởi , khi đó tức giận kiềm , liền dùng bao bố trùm lấy Mặc Dung Cảnh, hung hăng đ.á.n.h cho một trận.
tiểu tư của mách cho Kỳ Sĩ Lễ, vì khi đó ai phát hiện là Kỳ An Vân, nên Kỳ Sĩ Lễ cũng bắt Kỳ An Vân nhận tội.
Dù , đ.á.n.h hoàng tử là trọng tội, cũng ngốc.
Kỳ Sĩ Lễ Kỳ An Vân ngay cả hoàng tử cũng dám đánh, cũng cảm thấy bản thể quản giáo .
Bởi mới theo lời khuyên của Kỳ lão phu nhân, đưa đến quân doanh.
Thực , điều đúng như ý Kỳ An Vân mong .
Tuy rằng Kỳ Sĩ Lễ là một văn quan, nhưng Kỳ An Vân yêu thích đao thương côn bổng.
Bởi , quân doanh, là một lối thoát .
Thủ tuế xong, Kỳ lão phu nhân chuẩn lì xì cho hai , hai liền trở về viện của .
Nửa đêm, Kỳ Diệu đang ngủ say, bỗng nhiên một trận tạp âm đ.á.n.h thức.
“Tiểu thư, tiểu thư, mau tỉnh , cháy lớn !”
Lục La lo lắng gọi Kỳ Diệu tỉnh dậy, Kỳ Diệu thấy cháy lớn, liền giật bật dậy.
“Cháy ở ? Tổ mẫu thế nào ?” Kỳ Diệu vội vàng hỏi.
“Tiểu thư, là viện của Hạ di nương phát hỏa , trời khô vật khô, thêm gió bắc hoành hành, hỏa thế lan nhanh…”
Lục La còn hết lời, Kỳ Diệu liền vội vàng dậy, chạy về phía Thọ An Đường.
Kỳ Diệu vì lo lắng, đến cả áo choàng lớn cũng kịp khoác lên, nhưng vì vội vàng chạy mà mồ hôi đầm đìa.
Nhìn ngọn lửa bốc cao ngút trời, Kỳ Diệu cảm thấy vì hôm nay con đường đến Thọ An Đường dài đằng đẵng đến .
Kỳ Diệu chạy đến Thọ An Đường mới phát hiện, may mắn là hỏa thế lan đến đây.
Trái tim treo ngược lúc mới buông xuống, dừng mới phát hiện lệ chảy đầy mặt, run rẩy.
Ngay khi tin cháy lớn, nàng mới nhận sợ mất Tổ mẫu đến nhường nào.
Không kịp nghĩ nhiều, Kỳ Diệu vội vàng gõ cửa viện Thọ An Đường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/y-phi-tuyet-the-xuyen-khong-chien-vuong-doc-sung-minh-ta/chuong-82-dem-giao-thua-chay-lon.html.]
Lục La cuối cùng cũng đuổi kịp Kỳ Diệu, hổn hển khoác áo choàng lớn lên Kỳ Diệu.
Vì Tổ mẫu thích sự thanh tĩnh, nên Thọ An Đường cách các viện khác khá xa, nhờ mới liên lụy.
Kỳ Diệu và A Trúc đang gõ cửa, Kỳ An Vân cũng nhanh chân chạy về phía .
“Muội , chứ! Ta đến viện của tìm , thấy, đoán chắc chắn đến đây .” Kỳ An Vân vội vàng .
Kỳ Diệu gật đầu, “Ta , ca ca bên thế nào , tự dưng bốc cháy thế?”
Phải, hơn nữa là ở phòng Hạ di nương, tết nhất thế , thật đúng là đủ phiền lòng.
“Tạm thời vẫn , hỏa thế lan đến viện của , vì ngủ nông, động tĩnh liền dậy.” Kỳ An Vân .
Hai đang trò chuyện, gia nhân Thọ An Đường cuối cùng cũng mở cửa.
“Ai , nửa đêm cho ngủ hả.” Tiểu nha đầu mở cửa mắt nhắm mắt mở, mơ mơ màng màng .
“Mắt ngươi mù ! Tiểu thư, thiếu gia đang ở đây, còn dám năng xằng bậy.” Lục La nghiêm giọng .
Tiểu nha đầu trong nháy mắt tỉnh ngủ , sợ hãi vội vàng hành lễ, “Tiểu thư, thiếu gia, xin hãy thứ tội…”
“Thôi , ngươi mau thông báo cho các nha , bà tử trong Thọ An Đường dậy, Kỳ phủ cháy lớn , bảo bọn họ mau đến hậu viện giúp dập lửa.” Kỳ Diệu lên tiếng cắt ngang lời tiểu nha đầu.
Tiểu nha đầu vội vàng chạy về phía phòng ở của gia nhân, chạy hô to “Cháy , cháy !”
Kỳ An Vân Kỳ Diệu : “Muội ở Thọ An Đường trông nom Tổ mẫu, dập lửa.”
Không thể để trận hỏa hoạn thiêu rụi cả Kỳ gia .
Mùa đông, nước trong ao đều đóng băng, dập lửa lấy nước từ giếng lên, quả thực là một công việc tốn sức.
Thêm một thêm một sức.
Kỳ Diệu gật đầu, “Vậy ca ca nhất định cẩn thận an .”
Kỳ An Vân gật đầu, các nha và bà tử của Thọ An Đường đều dậy, liền dẫn bọn họ chạy về phía nơi cháy.
Kỳ Diệu phòng ngủ của Kỳ lão phu nhân, Kỳ lão phu nhân cũng dậy.
Nhìn thấy Kỳ Diệu bước , bà run rẩy vịn lấy Kỳ Diệu, lo lắng : “Sao tự dưng cháy thế , viện của con chứ, An Vân , An Vân chứ?”
Kỳ Diệu đỡ Kỳ lão phu nhân xuống, ôn tồn an ủi: “Viện của con , ca ca cũng . Nghe gia nhân , hỏa thế bắt đầu từ viện của Hạ di nương lan .”
Kỳ lão phu nhân trầm tư: “Hạ di nương việc cẩn trọng đáng tin cậy, phủ nhiều năm từng xảy sơ suất nào, khi quản gia càng thu xếp Kỳ phủ đấy. Ta thấy chuyện thật kỳ lạ.”
Kỳ Diệu cũng cảm thấy chuyện hề đơn giản, nếu là cố ý , thì Hạ di nương vốn dĩ luôn hòa nhã, đối xử với gia nhân cũng khách khí.
Tuy nhiên, tối nay, Kỳ Sĩ Lễ hẳn là ngủ phòng Hạ di nương.
Nếu là nhằm Kỳ Sĩ Lễ, Kỳ Diệu liền đại khái đoán chuyện gì xảy .
Chỉ là, ngờ, hai hành động nhanh đến thế.
“Tổ mẫu, đừng nóng vội, đợi dập tắt lửa , đó điều tra kỹ lưỡng các gia nhân, liền thể nguyên nhân hỏa hoạn.” Kỳ Diệu .
Hai bà cháu chút lơ đãng trò chuyện, trời khô vật khô, bên ngoài gió bấc.
Kỳ gia vốn ở khu vực tương đối phồn hoa ở Tây Kinh, những nhà bên cạnh cũng đều là những gia đình giàu hoặc quyền quý.
Nếu liên lụy đến khác, đó càng là tội lớn.
Hơn nữa, hỏa hoạn lớn như , dập tắt cũng khó khăn.
Tết nhất thế , chỉ hy vọng bất kỳ thương vong nào.
Khi trời gần sáng, gia nhân vội vàng chạy đến báo.
“Lão phu nhân, tiểu thư, hỏa thế dập tắt , xin đừng lo lắng.”
Gia nhân hổn hển : “May mắn , của Chiến Vương phủ cũng đến giúp dập lửa.”
---