Sắc mặt  trắng bệch, ngã  lòng ,  thể run rẩy, nước mắt rơi như mưa.
 
Lần   diễn.
 
Rất thật.
 
 là thần tiên đánh , yêu nhỏ chịu khổ.
 
Ta suýt tưởng hôm nay  bỏ mạng thật .
 
Tang La   áy náy:
 
"Xin  nha."
 
Còn Lâm Hoài, vẫn nho nhã như cũ, nhưng lời  lạnh đến thấu xương:
 
"Tang La, ngươi tưởng   dám g.i.ế.c ngươi?"
 
Tang La lập tức nổi giận, rút kiếm chỉ thẳng, hét lớn:
 
"Đến đây! Giết ! Không g.i.ế.c ngươi là cháu !"
 
Tốt lắm.
 
Quả là  lắm.
 
Nếu    đúng lúc,  thật  vỗ tay cho nàng.
 
4.
 
Không khí căng như dây đàn, tưởng như hai  sẽ  lao  c.h.é.m giết.
 
Ta vội vàng can ngăn, cố nặn vài giọt lệ:
 
"Hai vị chưởng môn vì  mà rút kiếm tương tàn, tất sẽ gây nên họa tranh chấp hai phái. Người vô tội vì  mà chết,  chẳng  kẻ tội nhân thiên cổ …"
 
Dù thế nào  nữa, hình tượng hiền lành – yếu đuối  thể sụp!
 
Có lẽ…  sẽ trở thành con hồ yêu đầu tiên dùng diễn xuất để thu phục nhân tâm.
 
Tang La chạm  ánh mắt u buồn thê lương của ,   chấn động, lập tức áy náy nhận :
 
"Là  quá nóng vội,  nghĩ đến  cảnh của cô."
 
Nàng   đầy lo lắng:
 
"Cô nương như cô, dịu dàng yếu đuối như thế,   chơi   Lâm Hoài?"
 
Nói , ánh mắt nàng trở nên kiên định:
 
"Ta cũng là chưởng môn,  cũng  thể bảo vệ cô, cô  nguyện theo  ?"
 
Thật lòng mà …  chút động tâm.
 
Lâm Hoài quá khó đoán.
 
Còn Tang La… là kiểu   một cái là  thẳng thắn đến .
 
Ở bên Lâm Hoài lâu,  cảm giác tuổi thọ của  sẽ  giảm ngắn.
 
Ta lén liếc  Lâm Hoài.
 
Hắn vẫn tuấn nhã như trúc, khẽ mỉm   , như thể thật sự để  quyết định.
 
Nếu    thấy ánh lạnh nơi đáy mắt … chắc cũng tin .
 
Không .
 
Làm yêu, từ  đến nay đều  co  duỗi.
 
"Tang La cô nương, tấm lòng của cô, A Sở xin ghi tạc. Chỉ là…"
Follow FB. HOA VÔ ƯU để đọc thêm nhiều truyện hay bạn nhé !!!
 
Ta dùng tay áo che mặt, mắt long lanh lệ, lời nghẹn ngào   hết:
 
"Lòng …  gửi gắm nơi chưởng môn Lâm Hoài, nguyện đời đời kiếp kiếp,  chia  lìa…"
 
Hừ, bản cô nương  mê hoặc  ngươi thì uổng là hồ yêu.
 
Ta lén  phản ứng của Lâm Hoài.
 
Sắc mặt …  chút kỳ lạ.
 
Mơ hồ,  thoáng đau thương, như thể   đang  , mà  xuyên qua  đến một bóng hình nào khác.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/yeu-co-khuynh-quoc-khuynh-thanh/chuong-2-chuong-mon-phu-nhan.html.]
Ta…   nắm  tâm tình ?
 
Lâm Hoài, ngươi  còn là nam nhân ?
 
Trái , Tang La đột nhiên đỏ mặt, thẫn thờ :
 
"A Sở… cô thật ."
 
Tốt lắm, tự tin   .
 
Ta từng  .
 
Chỉ cần  , thì chính là cực hạn sắc  của  tộc hồ yêu.
 
5.
 
Cứ thế,  gả cho Lâm Hoài, trở thành chưởng môn phu nhân của Thục Sơn.
 
Lưu  nơi , điểm  lớn nhất chính là linh khí dồi dào,   lợi cho việc tu hành.
 
Yêu đan của   phong ấn, đường tu luyện gặp nhiều trở ngại, nên đến giờ vẫn là kẻ vô tích sự nhất trong tộc.
 
Dù gì giấc mộng "yêu cơ khuynh quốc" cũng tạm thời  thể thực hiện, chi bằng  tiên nâng cao tu vi cái .
 
Huống hồ,   yêu –  song tu,  thể gia tăng tu vi cực nhanh.
 
Ta bừng tỉnh đại ngộ.
 
Gả thì cũng  gả , sử dụng hợp lý một chút... chẳng lẽ là sai ?
 
Thế mà từ  khi thành , Lâm Hoài  chẳng thấy bóng dáng .
 
Ngay cả đêm tân hôn, chúng  cũng ngủ riêng giường.
 
Núi  đến với , thì  đến với núi .
 
Ta quyết định chủ động xuất kích.
 
Đêm đó,  trang điểm kỹ càng, cầm đèn lồng dạo bước đến Trầm Uyên Các tìm Lâm Hoài.
 
Trên đường ,  tử Thục Sơn gặp  đều dừng bước hành lễ, kính cẩn gọi:
 
"Chưởng môn phu nhân."
 
Ta khẽ mỉm , giọng nhẹ nhàng như gió xuân:
 
"Không cần đa lễ."
 
Gió xuân se se.
 
Ta khoác một lớp sa y nhạt màu,  giữa gió, tà váy lay động, tóc dài tung bay như mây đen vũ động trong đêm.
 
Vài sợi tóc lỡ chạm qua mặt các  tử.
 
Bọn họ mặt đỏ như tôm luộc, vội cúi đầu thấp hơn nữa.
 
Ta  định cong môi  thì…
 
Một giọng  êm như ngọc vang lên từ  xa:
 
"A Sở."
Khóe môi  mới cong một nửa, liền vội thu .
 
Rõ ràng chẳng  gì sai,  mà   cảm giác như  bắt tại trận.
 
Mấy  tử như bừng tỉnh khỏi mộng, lập tức hành lễ với Lâm Hoài  chạy biến.
 
Ta  , ngoái đầu  về phía .
 
Hắn  nơi hành lang, dáng  như ngọc.
 
Chúng   cách  bảy tám bước, chỉ lặng lẽ  .
Dưới ánh sáng lồng mờ mờ,  như phủ lên lớp hào quang mỏng, thoạt   khác gì thần minh.
 
Tim   kéo chặt.
 
Trong lòng  dâng lên một dục vọng mãnh liệt –  hủy hoại , bẻ gãy , chinh phục , kéo  từ đài cao xuống, khiến  mang dấu ấn của riêng .
 
Lâm Hoài là  phá tan yên lặng .
 
"A Sở đêm khuya tìm ,  chuyện gì ?"
 
"Huynh   lời thật  lời giả?"