Một   hát những hát thất tình ở quán karaoke.
Trên bàn  một dãy bia.
Một lát , Tần Thư Dương đẩy cửa  .
" thấy em đăng  wechat rằng em đang uống rượu một .  lo lắng nên đến xem."
Thằng chó!
Nói  lắm!
Vừa dỗ dành Thẩm Tây Tây, mà vẫn chú ý đến động tĩnh của bạn gái cũ.
Muốn một chân đạp hai thuyền.
   ghế quầy bar và hát, phớt lờ  .
Tần Thư Dương rót cho  một ly bia: "Nghe  em và Tưởng Dịch Thương chia tay,     đáng tin,  bao giờ thất hứa với ."
"Đương nhiên,     thể từ chối  ? Anh là ân nhân của  mà."
Sau khi tạm dừng bài hát,   hỏi: “Thẩm Tây Tây    đến đây ?”
Hắn  ngừng uống rượu và : " chỉ  quan tâm em như một  bạn. Không cần   với cô ."
 thở dài, giả vờ buồn bã : “Vẫn chỉ   quan tâm đến em thôi.”
Nhấp một ngụm bia,   : “Thư Dương,  nghĩ  vẫn  thể quên  . Thẩm Tây Tây kiêu ngạo độc đoán,  quản  chặt như ,  ngoan ngoãn như em? Dù   cũng theo đuổi  cô  , chơi đủ ,   thôi.” 
Tần Thư Dương sửng sốt,  nhanh, khóe miệng   cong lên,  khỏi đắc ý : "Thật  trong lòng  vẫn  em.  mà, chia tay..."
“Em  ngại  kẻ thứ ba.”  nhảy từ ghế cao xuống,  cạnh  , hai má đỏ bừng vì uống rượu, mắt ngấn nước: “Nếu  khó xử thì cũng  cần chia tay vội. "
"Chúng  lén lút, cũng  thú vị..."
Yết hầu của Tần Thư Dương trượt lên trượt xuống, ánh mắt dán chặt  môi ,  kìm  cúi đầu xuống.
Ngay khi   định chạm  ,   giơ tay lên và tát  .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/yeu-duong-voi-cau-cua-tinh-dich/chuong-14.html.]
Tần Thư Dương  đánh, sửng sốt: "Sao em  đánh ?"
  khẩy,  dậy đến chỗ ghế  lấy điện thoại.
Cá không vây xin hân hạnh tài trợ bộ truyện này, ai reup thì không phong cách.
Màn hình điện thoại sáng lên, đối diện là khuôn mặt Thẩm Tây Tây tức giận sắp ngất .
 nhẹ nhàng : "Thấy ?  chỉ  vài câu với bạn trai mà cô  cướp   liền ngoan ngoãn  ."
Một tiếng hét chói tai phát  từ phía bên .
"Tần Thư Dương, tên khốn !"
Tần Thư Dương như tỉnh  một nửa, môi trắng bệch.
"Lâm Tinh Miên, em   là  ý gì?"
"Tính sổ.”
"Năm năm của ,   tính rõ ràng với !"
Hai tiếng ,   kết bạn với tài khoản wechat của Thẩm Tây Tây,  phát trực tiếp màn kịch lớn cho cô  xem
Lúc đầu cô  còn  tin, nhưng bây giờ thì…
Có lẽ cô  đang xách d.a.o đến đây.
 bước tới, giơ tay tát Tần Thư Dương một cái.
"Cái tát  là vì   lãng phí năm năm thanh xuân của !"
“Bốp.” Lại thêm một cái tát hạ xuống.
"Cái tát  là vì  vì  thứ ba mà ức h.i.ế.p !"
 còn  đánh nữa, nhưng Tần Thư Dương  nắm lấy cổ tay , "Lâm Tinh Miên,  em dám lừa ? Em cho rằng  sẽ  đánh  ?"
"Chà, cháu rể nhà chúng ,  những gọi mợ nhỏ bằng tên, mà còn  động tay động chân?"
Tay Tần Thư Dương dừng giữa  trung,   giọng ,  và  đồng thời  đầu , hóa  là Tưởng Dịch Thương!