YÊU LẠI CHỒNG CŨ - Chương 10
Cập nhật lúc: 2025-06-15 11:54:39
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mẹ Thành hung hăng hất ngang mẹ tôi rồi lớn tiếng gọi tôi ra, một tiếng cũng Quyên, hai tiếng cũng Quyên. Còn mẹ tôi vừa bị mẹ Thành hất ra thì cũng chẳng vừa, mẹ dùng hết sức kéo tay mẹ Thành lại. Bà vừa thở vừa nói
-Bà gặp nó để làm gì? sao lại tỏ thái độ hung hăng như thế.
Lần này mẹ Thành nhếch môi. Nụ cười ra mặt khinh bỉ nói
-Cuối cùng bà cũng chịu khai nhà này là của con Quyên rồi à?
Mẹ tôi gật đầu
.
-Đúng, tôi là mẹ nó.bà cần gì ở đây.
-Nếu bà đã là mẹ nó thì tiện đây tôi cũng nói luôn. Con Quyên nó mang thai giọt m.á.u của con trai tôi. Chẳng may con tôi mất rồi, tôi cũng không thể để cháu mình lang thang được. 300 triệu đứa bé sinh ra tôi sẽ đem về nuôi dưỡng.
Nghe đến đây tôi không thể nhịn nổi nữa. Tôi bước ra, đứng đối diện với mẹ Thành tôi thẳng thừng trả lời
-Đứa bé chẳng có liên quan gì đến nhà bác cả thì bác đến đây lấy quyền gì để ra điều kiện?
Mẹ Thành nhìn tôi, sau đó nhìn xuống bụng tôi.trong ánh mắt ngập tràn sự đáng ghét. Bà nói
-Đáng lẽ ra tôi cũng không muốn xuống đây tìm cô. nhưng sau một thời gian suy nghĩ tới cảm thấy không thể để giọt m.á.u của thằng Thành lưu lạc nơi khỉ ho cò gáy này được. Thế nên hôm nay tôi phải lặn lội xuống nơi này để ra điều kiện với cô.cô sinh xong tôi sẽ cho cô 300 triệu cô cầm lấy số tiền mà tìm việc rồi sinh sống qua ngày. Còn đứa nhỏ tôi sẽ đem về thành phố nuôi dưỡng.
Nghe cái điều kiện bà nói ra mà tôi chỉ muốn..nếu như bà không phải mẹ của Thành chắc tôi sẽ đi tới tát cho bà một phát để bà tỉnh mộng lại rồi bớt ảo tưởng bản thân mình. thế nhưng tôi vẫn còn nghĩ đến Thành, dù sau cũng là mẹ anh nên tôi không thể hành động như vậy được mà chỉ bình tĩnh nhắc lại cho bà nhớ những lời nói tàn nhẫn mà bà đã từng nói với tôi
-Ngày bác bán nhà của chồng con, bác nhớ không con đã cầu xin bác giữ lại để cho cháu nội của bác. Nhưng bác đã thẳng thừng gạt bỏ mối quan hệ này. Còn bảo đứa bé trong bụng con là con hoang. Từ lúc bác thốt ra câu đó thì đứa bé đã không còn liên quan gì đến bác và gia đình của bác rồi. Cho nên đứa bé khi sinh ra chỉ là con của riêng mình con mà thôi.
-Mày… cho dù bây giờ mày không muốn thì cũng không có cơ hội từ chối đâu. Một là sinh ra và để tao nuôi, hai là phá thai.
Bà dương ánh mắt độc ác cùng những lời nói tàn nhẫn dành cho tôi sau đó ra hiệu cho người trên xe xuống. Hai người đàn ông to lớn bước từ xe đi ra, cả tôi và mẹ đều không giấu được sự sợ hãi vì không nghĩ bà đang muốn gì mà lại hành động như thế, cũng không nghĩ bà đem theo người. Cứ thế hai mẹ con ôm chặt lấy nhau vì sợ sẽ gặp nguy hiểm.
Mẹ Thành từng bước chân đi tới cạnh tôi. Bà đưa tay ra bóp chặt cằm tôi rồi nói
-Thế nào thấy hai bọn nó chưa, chúng nó mà ra tay thì cô cũng biết hậu quả rồi đó? Chọn giao đứa bé hay chẳng có đứa bé nào cả? Cô trả lời mau.
Tôi dùng đôi mắt đẫm lệ nhìn bà, trong lồng n.g.ự.c co bóp đến đau đớn. Tại sao ban đầu bà từ chối nhận cháu, một mực đuổi mẹ con tôi đi, bây giờ lại xuống tận đây để tìm lại. Rồi còn muốn g.i.ế.c c.h.ế.t cháu mình. Bà là mẹ của chồng tôi đây sao? Là bà nội của đứa bé trong bụng tôi đây sao? Không,, không phải chẳng có tình thân ruột thịt nào lại muốn g.i.ế.c đi cháu mình cả. Bà thật độc ác, bà dùng tiền để cướp con tôi, từ giờ bà không còn để lại chút kính trọng trong lòng tôi đối với bà nữa rồi. Ngước mắt lên nhìn trời, tôi tự xin lỗi Thành một lần nữa vì giờ đây chính tôi phải bảo vệ con tôi, nếu trong lúc này khi tôi bật lại bà có những lời nói ra xúc phạm đến bà cũng mong anh sẽ tha lỗi cho tôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/yeu-lai-chong-cu/chuong-10.html.]
…
Thẳng thừng nhìn bà, tôi cười lạnh rồi đáp trả lại.
-Đúng là m.á.u lạnh, bà nghĩ bà muốn là sẽ được à? Đây là con tôi, tôi sẽ không cho phép bất cứ ai đem nó đi cả.
Tôi trừng mắt gằn giọng từng chữ nói lại bà. Mẹ tôi bên cạnh lúc này cũng giận dữ không kém
-Con mụ ác nhơn, bà mà dám đụng đến con gái tôi thì tôi không để yên cho bà đâu.
Nghe xong mẹ Thành liền nổi đóa, gương mặt đanh lại. Bà ta hống hách nói
-Được, để xem mẹ con nhà bà làm được gì?
-Bọn bây, mau bắt con nhỏ đó lại cho tao.
Tiếng bà hét lớn nhanh chóng hai thằng kia liền lao đến kéo tôi ra khỏi mẹ tôi, chúng tôi càng chống cự bọn nó càng dùng vũ lực.
-Thả tao ra, thả tao ra
-Thả con gái tao ra. Bớ người ta bớ người ta, quân khốn nạn nó ức h.i.ế.p người đây nè.
Tôi vùng vẩy, cố giãy giụa bọn chúng càng siết chặt lấy tôi hơn, sau một lúc tôi đuối sức, dưới bụng nhâm nhẩm đau,sợ đứa bé gặp chuyện nên tôi đành buông xuôi, cứ ngỡ là phó mặc cho mẹ Thành muốn sao thì tuỳ. Nhưng bất ngờ lúc này tôi lại thấy có một người đàn ông chở cô út sang nhà tôi. Nhìn kỹ lần nữa tôi mới nhớ ra người đó là anh Dũng.
Vừa thấy họ tôi như vớ được vàng. Nhanh chóng hét lên
-Cô út ơi cứu con, cứu mẹ con với.
Anh Dũng và cô út nhìn tình hình biết đã có chuyện nên họ vội xuống xe ngay. Cả đám nháo nhào, anh Dũng đạp mấy phát rồi đ.ấ.m mấy đ.ấ.m cuối cùng tôi cũng thoát được hai tên đó. Còn bọn chúng thì ngã dúi dụi dưới nền đất, trên miệng, tay chân đầy vết bầm
Cô út đưa tay ra trước chúng, bàn tay nắm chặt thành quyền rồi lớn giọng thách thức
-Bọn bây ngon thì nhào vô. Xin lỗi he ở đây không dễ bị ăn h.i.ế.p đâu. Có võ đầy người nhé.
Bọn kia bị anh Dũng đánh bầm dập nên không dám manh động nữa. Còn mẹ Thành thấy có người đến giúp mẹ con tôi. Bà cay lắm nhưng sợ ở lại sẽ có chuyện nên nhanh chóng nháy mắt bảo hai thằng kia lên xe, trước khi bà rời đi còn dùng ánh nhìn đầy cảnh cáo dành cho tôi
-Mẹ con mày nhớ đó, chưa có yên với tao đâu.
Nghe vậy Mẹ tôi không nhịn được bà chửi với theo