YÊU LẠI CHỒNG CŨ - Chương 33
Cập nhật lúc: 2025-06-15 11:55:32
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8ztMU97GTZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
-Tại sao em lại làm vậy? Tất cả là vì tôi yêu em đúng không?
Tôi nhìn Thành bất chợt cười nhạt, tôi không nghĩ rằng với một con người có trình độ và thông minh như anh lại có thể nói ra những lời như thế, hóa ra anh chỉ thông minh với người ngoài, còn lại vẫn rất ngu ngốc khi bị mẹ mình dắt mũi. Còn mẹ Thành nữa, nói đến bà có lẽ tôi phải viết ra một tờ sớ dài hàng ngàn chữ mới thấm hết những gì mà tôi đã phải nhận lấy từ bà. Thật sự tôi phải thầm khen bà ta giỏi diễn hơn cả diễn viên. Cái gì mà tôi bán nhà, tôi bỏ thai, những chuyện đó chẳng phải là do chính bà ta muốn hay sao?
Khẽ hít một hơi thật sâu, bàn tay siết chặt lại. Tôi từ từ hỏi lại Thành
-Vậy đã bao giờ anh hỏi lại mẹ anh đã làm ra những chuyện gì hay không?
Thành có vẻ bất ngờ với câu trả lời này của tôi nên liền quay qua đối diện với tôi, anh hỏi
-Ý em nói thế là gì?
-Là gì cũng không quan trọng bằng việc người mình yêu thương không tin tưởng mình. Em mệt rồi cho em về đi
Nước mắt tôi đã cạn nên không khóc nữa, mệt mỏi đến mức chẳng thèm giải thích gì thêm. Có lẽ người ngoài trong tình huống này sẽ trách tôi tại sao không nói rõ ra cho Thành biết để Thành cứ phải hiểu lầm. Thế nhưng nếu nằm trong hoàn cảnh tôi người ta sẽ hiểu cảm giác người mình yêu không tin tưởng mình, một lời nói ra là một lời oán trách dù cho sự thật vốn dĩ hoàn toàn không như thế, và cả chuyện Thành đem cái c.h.ế.t ra để lừa dối tôi, để tôi phải một mình trong thời gian dài đương đầu với bao nguy hiểm để bình bình an an sinh ra đứa con của chúng tôi. Thì giờ phút này, tôi không có nghĩa vụ phải giải thích gì với anh nữa bởi vì theo lý lẽ người cần giải thích là Thành mới đúng.
Nói rồi tôi định mở cửa và bước xuống xe thì bất ngờ một lần nữa Thành lại đưa tay ra kéo mạnh tôi lại, lần này hành động của anh khá thô bạo. Anh quăng tôi vào xe xong là lái xe đi ngay với vận tốc khá nhanh.
Đầu tôi ong ong, cảnh vật bên ngoài vùn vùn qua trông thật đáng sợ. Không biết Thành đang định làm gì nên tôi lập tức gào lên
-Anh điên hả, mau dừng xe lại cho tôi.
Mặc kệ tôi cào cấu, mặc kệ tôi la hét Thành vẫn cứ thế lái xe như điên trên đường rồi buông một câu lạnh lùng ném về phía tôi..
-Ngồi im nếu không cả tôi sẽ cho em cùng c.h.ế.t với tôi đó?
,-Anh?
Tôi định gào lên, định chửi anh ta thế nhưng bất chợt trong đầu tôi lúc này lại hiện ra hình ảnh của bé Bo, cái miệng chúm chím cười với tôi thật đáng yêu thế nên tôi lập tức không còn gào thét nữa mà ngồi im như tượng bởi vì tôi sợ nếu tôi làm Thành kích động anh ta điên lên rồi gây tai nạn lúc ấy sẽ không ai chăm sóc con tôi. Vì một cuộc sống bình an cho Bo mà tôi chấp nhận nuốt trôi cơn thịnh nộ trong lòng
Tôi im lặng Thành cũng im lặng nhưng không hiểu sao lúc này tôi lại thấy tính tình của Thành vô cùng hung hăng, anh có giảm vận tốc lại không điên cuồng như lúc nãy nhưng mà đối với tôi vẫn cảm thấy cực kỳ không ổn, chiếc xe chạy mà tôi cảm tưởng chỉ cần anh lạc tay lái hoặc phía trước có người thắng gấp thì chắc chắn tai nạn sẽ xảy ra.
Kít…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/yeu-lai-chong-cu/chuong-33.html.]
Tiếng phanh xe một lần nữa vang lên, lực ma sát dưới bánh xe nhanh chóng đứng sững lại tiếp với mặt đường ngay trước mặt tôi là căn nhà cũ. Cảm giác đứng trước nơi này một lần nữa cả người tôi không kìm được mà run lên, bao ký ức cũ hiện về trong đầu càng khiến cho tim tôi đau nhức nhối. Khẽ nâng đôi mắt như muốn khóc lên Tôi nhìn Thành, không hiểu Thành dừng lại nơi đây để làm gì hay anh đang muốn khơi dậy mọi chuyện để khiến cho tôi đau đớn thêm
-Sao lại dừng ở đây?
Hai tay Thành cầm siết chặt vô lăng, ánh mắt bi thương cùng cực quay qua nhìn tôi hỏi
-Em nhớ nó chứ?
Tôi nghẹn giọng, làm sao lại không nhớ, bây giờ khi nhìn vào nhà tôi còn thấy trong đó hai thân ảnh đang ôm nhau vui vẻ hạnh phúc nữa kìa, có anh, có tôi, có một tình yêu tuy không thề thốt không hứa hẹn lâu dài nhưng tình cảm dành cho nhau là sâu nặng. Bỗng nhiên một cơn bão thổi đến bao nhiêu kỷ niệm bỗng chốc tất cả vỡ tan như bong bóng xà phòng. Cũng là lúc nước mắt tôi tuôn xuống như mưa
-Nhớ để làm gì chứ?
Thành cười nhạt
-Nhớ để em hiểu cảm giác thống khổ trong lòng tôi đã trải qua. Quyên tại sao em ác với tôi như vậy chứ? Tôi đã làm gì sai hả?
-Anh không sai, chỉ là… à mà thôi đi anh mau cho tôi về, tôi còn có việc riêng nữa.
-Chẳng phải em rất cần tiền sau. Hôm nay tôi sẽ cho em tiền.
-Tôi không cần.
-À Tôi có nghe nói vừa hay tin tôi c.h.ế.t em đã vội lấy một người chồng giàu có đúng không. Người ta cho em tiền nên em không cần là đúng rồi. Bây giờ vào đây tôi cũng cho em tiền. Có khi tôi còn cho em tất nhiều tiền hơn thằng chồng em đó!
Thành vừa nói vừa cúi đầu qua khom sát mặt tôi, cả hơi thở ấm nóng cùng lời nói mang đầy tính sát thương anh phả vào mặt khiến cho tôi chẳng chốc đau lòng đến tê dại. Thành bây giờ khác xưa nhiều rồi, tháng năm trôi qua, lòng người thay đổi, anh không còn là anh mà tôi yêu thương và ngày đêm nhung nhớ nữa. Hôm nay anh chỉ là anh , một người đàn ông lạnh lùng mang theo bản tính độc đoán và ích kỷ
-Anh điên rồi, tôi không cần, anh thả tôi về đi?
Thành lại cười, nụ cười không mang theo dư vị ngọt ngào nào. Rỗng tuếch, anh đưa tay bóp chặt cằm tôi, đôi mắt nhìn tôi chán ghét nói
-Em muốn rời xa tôi như thế à? Nhưng mà em càng muốn rời xa tôi càng không cho em được toại nguyện. Cả một đời này em là của tôi, đừng mong khi quay đi em có thể tự nhiên thốt ra câu tôi và em không có bất cứ mối quan hệ nào…Một ngày em là vợ tôi thì suốt đời này em cũng đừng mong thay đổi vị trí đó được. Dù cho bây giờ đối với em tôi không còn hứng thú thì thằng khác cũng đừng mơ chen chân bước vào.
-Anh mau buông tôi ra. Tôi có chồng rồi, anh đừng có làm bậy…