Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Lan  ,   xuống bụng , tâm tư  đổi theo từng cái chớp mắt.  hiểu con bé đang   đánh  tâm lý  nên  chỉ  chờ đợi câu trả lời của nó mà thôi. Vừa chờ đợi   khấn thầm trong bụng mong trời phật thương chỉ dẫn con bé  đúng đường. Nếu nó sẵn sàng dù giờ phút    chắc chắn   cứu     nhưng  hứa sẽ giúp nó hết lòng trong khả năng của .
Tầm một phút trôi qua cuối cùng Lan cũng lên tiếng. Đôi mắt trong veo  khẽ  buồn
-Có lẽ bản tLan em cũng  chắc sẽ nuôi  em, nhưng con em em  bao giờ giao cho ai  chị. Nếu khó khăn quá em  thể  nhặt rác, lượm ve chai để nuôi con .
  thấy  những trăn trở của con bé và cả những tia hạnh phúc đang nhen nhóm vì Lan chuẩn    . Giờ phút  khi     lẽ Lan sẽ sốc nhưng  nghĩ  đến lúc  
-Lan  bây giờ em hết sức bình tĩnh  chị  nha.
-Dạ chị   ạ.
-Chuyện là…
 nghiêm túc kể  tất cả  chuyện cho Lan , và cả những dự tính trong đầu của . Nghe xong Lan sốc lắm, biểu cảm hoang mang cực độ. Trong giọng  run rẩy  ngừng
-Em sợ quá chị ơi?
 cũng  hơn gì nó, nhưng vì   , cũng  trải qua thời gian để thích nghi  nên giờ đây chỉ còn nỗi lo lắng mà thôi
-Em bình tĩnh . Bây giờ em trả lời chị ? Em nghĩ thế nào,?
-Chúng  liệu  thoát  chị?
-Ở  cũng c.h.ế.t mà bỏ chạy cũng chết, nhưng bỏ chạy chúng  sẽ  nhiều hy vọng sống hơn.
-Thế em theo chị.
-Vậy em chuẩn  . Một lúc nữa chị Sen  để ý chị em  lén trốn  khỏi nhà nha, em nhớ đừng mang theo bất kỳ vật gì, cứ thoát tLan   tính. Ra khỏi nhà chị em  bắt taxi qua sân bay   luôn. Chị  đặt vé xong hết cả .
-Dạ  sự em  theo chị 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/yeu-lai-tu-dau/chuong-34.html.]
-Thôi chị  đây. Tý nữa chuẩn   chị gọi.
Trời dần ngả bóng  khuất dần đó là lúc chị Sen đang trong bếp chuẩn  thức ăn.  vội  hiệu cho Lan   vườn, chị Sen  bảo chúng  ở trong nhà nghỉ  chị sợ hai bà bầu   vườn lỡ  chuyện  nguy hiểm nhưng   chúng  sẽ cẩn thận chỉ  ngoài cho thư giãn đầu óc chút thôi. Nghe  chị Sen  nghi ngờ gì cả. Chị   trong  công chuyện, còn  với Lan thì  vội  ngoài. 
Hai đứa  dạo mấy vòng, đến khi thấy chị Sen  để ý đến bọn  thế là  với Lan liền nhanh chóng lẽn luôn  ngoài. May mắn   gặp chiếc taxi đang chạy đến thế là hai đứa phóng luôn lên xe 
Sau khi  điểm đến cho bác tài xế,  và Lan mỗi   một góc trong xe , mỗi đứa ôm một tâm tư  thể diễn tả .
.
Xe chạy một lúc thì điện thoại trong túi  vang lên. Mở  thấy  của chị Sen.  cảm giác  sự bất an nhưng  vẫn bắt máy
Bên  chị Sen gấp gáp hỏi 
-Em và Lan    Cúc?
 chột , chị hỏi thế    chuẩn   câu trả lời nên cứ ấp úng mãi. May  cuối cùng trong đầu cũng xuất hiện một ý
-À lúc nãy đang  dạo thì  em gọi  với em   khỏe,em lo quá nên  vội  báo với chị, còn Lan thì cũng đanv theo em đây chị.
Nghe câu trả lời của  xong cảm nhận bên  chị Sen thở phào cái mạnh
-Thế mà chị cứ sợ hai đứa xảy  chuyện. À mà Cúc nãy  Kiên  gọi về nhà hỏi em  mà   gọi  . Chị  nó đỡ là em ngủ  đang  phòng. Cậu   nhờ chị nhắn bảo em tối đừng chờ. Cậu  và bà chủ  công việc khi nào xong sẽ về 
-Dạ  em cảm ơn chị ạ.
-Ừ nhớ về sớm đó 
Tắt điện thoại mà  thở phào nhẹ nhõm, cũng may chị Sen tinh ý nên  đỡ cho  chứ nếu  chắc chúng  sẽ xác định  Kiên nghi ngờ . 
Cũng trùng hợp may mắn chúng   trời thương, Kiên  về trễ đến khúc đó chiếc máy bay cũng cất cánh rời,   sợ nữa ..  mà tự nhiên   lo lắng , bây giờ  và Lan  cả , còn  mỗi chị Sen,  tự nhiên  lo cho chị  quá.