Yêu thầm em suốt mười một năm - Chương 198: Vì không muốn gây chú ý, Trọng Hi Nhiên cúi đầu bước vào tòa nhà Trọng Thị.

Cập nhật lúc: 2025-09-25 03:51:23
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tòa nhà vẻ cũ kỹ, phong cách trang trí từ mấy năm – rõ ràng Trọng Thị thậm chí đủ vốn để duy trì việc sửa sang cho tươm tất.

Trọng Hi Nhiên theo thư ký thẳng đến phòng Tổng giám đốc.

Trọng Quảng Tài đang máy tính, khẽ nhắm mắt, nghỉ ngơi một lát. – Kể từ cuộc phẫu thuật bắc cầu tim , sức lực của ông còn như xưa, thỉnh thoảng nghỉ ngơi một chút.

Nghe thấy động tĩnh, Trọng Quảng Tài mở mắt : “Hi Hi đến .”

Giọng điệu chuyện của ông mang theo sự lấy lòng cố ý mà chính ông cũng nhận .

Trọng Hi Nhiên trong lòng chua xót, bước tới.

Cốc nước bàn ông nguội từ lâu, cô cầm lên cho ông một cốc nóng.

“Cảm ơn Hi Hi.” Trọng Quảng Tài đón lấy, “Con đột nhiên đến đây, chuyện gì với bố ?”

Trọng Hi Nhiên gật đầu, ông : “Bố, thật sức khỏe của bố cần nghỉ ngơi, bố nghĩ đến việc giao Trọng Thị ?”

“Giao cho ai?” Trọng Quảng Tài thở dài, “Bác cả con tầm quá hẹp tham tiền, nếu giao cho ngoài, doanh nghiệp nhất định sẽ cắt giảm nhân sự, thu hẹp quy mô, hơn hai vạn nhân viên, bố trách nhiệm với họ chứ.”

Trọng Hi Nhiên suy nghĩ một lát, : “Bố, thật bố thể giao cho Kỳ Tư Niên quản lý.”

“Chuyện đó thể nào.” Trọng Quảng Tài thẳng thừng từ chối, “Hi Hi, bố con và Tư Niên bây giờ đang ngọt ngào mặn nồng, nhưng dù hai đứa vẫn con. Nếu con sinh con , bố thể xem xét, dù Trọng Thị rơi tay cháu ngoại của bố cũng thiệt, nhưng bây giờ thì tuyệt đối , tiền bạc và tài nguyên trong tay mới là an nhất.”

Giọng ông kiên quyết.

Trọng Hi Nhiên liền đổi chủ đề: “Con xem báo cáo tài chính của Trọng Thị, thật con hiểu, Kỳ Tư Niên đầu tư nhiều như , tại lợi nhuận hàng năm ít đến thế.”

Trọng Quảng Tài chút ngượng ngùng: “Năm đó công ty mở rộng quá mức, ôm nhiều mảnh đất nhưng giờ giá đất liên tục giảm, lợi nhuận hàng năm đều dùng để lấp lỗ hổng .”

Trọng Hi Nhiên thẳng ông: “Vậy bố định cứ thế mãi hút m.á.u Kỳ Tư Niên ?”

Trọng Quảng Tài tái mặt: “Con gái gả như bát nước hắt , câu cũ quả nhiên sai chút nào, là hút m.á.u , nó cũng lấy của bố ít cổ phần , vài năm nữa một khi bố xoay chuyển tình thế, tiền kiếm chẳng cũng là của nó ?”

Trọng Hi Nhiên bình tĩnh : “Ngành bất động sản đang xuống, thể thấy rõ là trong vài năm tới sẽ cơ hội xoay chuyển.”

“Chỉ cần duy trì lợi nhuận hiện tại thì sớm muộn gì cũng kiếm tiền.”

Không là do vạch trần do hy vọng bấy lâu dập tắt, giọng Trọng Quảng Tài kích động: “Hi Hi, con đừng ngây thơ quá! Con tưởng con và Kỳ Tư Niên bây giờ tình cảm thì cái gì cũng thể giao cho nó ? Ngày xưa bố với con tình cảm chẳng lẽ , bà chẳng vẫn là ——”

Trọng Hi Nhiên cắn môi: “Kỳ Tư Niên khác con.”

Trọng Quảng Tài khẽ nhắm mắt: “Con về xem thỏa thuận tiền hôn nhân của , bình tĩnh hẵng chuyện với bố, xem con năm đó ký những điều khoản gì, xem con ly hôn thể chia một đồng nào của Kỳ Tư Niên .”

năm đó Kỳ Tư Niên vẫn …”

“Thôi .” Trọng Quảng Tài giơ tay, tiếp tục chủ đề nữa.

Trọng Hi Nhiên : “Vậy con thể kiểm tra sổ sách năm ngoái của Trọng Thị chứ?”

Trọng Quảng Tài cô: “Con gì?”

Trọng Hi Nhiên chậm rãi : “Con lầu Trọng Nhất Minh khoe với rằng mua một chiếc xe thể thao ba mươi triệu, bố, bố xem lấy nhiều tiền như chứ?”

Trọng Quảng Tài nhíu mày một lát, : “Mặc dù bác cả con sạch sẽ gì, nhưng cũng chỉ là kiếm chút tiền lẻ thôi. Anh chỉ khoác lác thôi, đến mức đó .”

Trọng Hi Nhiên: “Kiểm tra một chút cũng hại gì.”

Trọng Quảng Tài tựa lưng ghế, vẻ mệt: “Con kiểm tra thì cứ kiểm tra , xung quanh bố cũng chẳng đắc lực nào cả, nếu con cứ chịu, việc kinh doanh của gia đình bố vẫn giao cho con. Bố sẽ bảo phòng tài chính gửi tài liệu cho con.”

Trong lòng ông cũng còn một chút hy vọng – thật ông hỏi Kỳ Tư Niên nên thế nào, nhưng mở lời , lẽ Kỳ Tư Niên sẽ chỉ dẫn Trọng Hi Nhiên vài câu, những vấn đề mà ông thể thấy .

Trọng Hi Nhiên về nhà liền chạy thẳng đến bên máy tính để nghiên cứu báo cáo tài chính năm ngoái của Trọng Thị.

Bây giờ đang là giờ việc, những chỗ cảm thấy hợp lý, cô sẽ đánh dấu , chờ tan hỏi Khương Chính.

chút ngại ngùng, còn gửi cho Khương Chính một bao lì xì một vạn tệ.

Khi Kỳ Tư Niên về nhà lúc hơn 9 giờ tối, thấy cô đang bàn , chân duỗi chéo , tay xoa xoa cổ, hỏi nghiêm túc: “Quảng cáo tiêu nhiều tiền như hình như tỷ lệ chuyển đổi cao.”

Khương Chính: “Nhiều quảng cáo hướng dùng tỷ lệ chuyển đổi cao, Kỳ Thị hiện tại báo giá theo lượt hiển thị nữa, mà theo tỷ lệ chuyển đổi. trọng điểm ở đây là giá cả, mà là công ty nhận nhiều dự án quảng cáo như chuyển đổi, lẽ là vấn đề của công ty…”

Trọng Hi Nhiên "ồ" một tiếng, ghi chú Công ty Quảng cáo Thịnh Hoa, chợt cảm thấy cổ nóng lên.

Kỳ Tư Niên về từ lúc nào, cô hề .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/yeu-tham-em-suot-muoi-mot-nam/chuong-198-vi-khong-muon-gay-chu-y-trong-hi-nhien-cui-dau-buoc-vao-toa-nha-trong-thi.html.]

Anh hỏi: “Ngồi thế mệt ? Đến thư phòng của ?”

Khương Chính đang liến thoắng như đổ đậu, đột nhiên thấy giọng ông chủ, lập tức im bặt.

Trọng Hi Nhiên xem báo cáo tài chính cả ngày, quả thực mệt, liền gật đầu theo Kỳ Tư Niên thư phòng.

Ngồi chiếc ghế công thái học của Kỳ Tư Niên, cô thoải mái vươn vai.

Kỳ Tư Niên kéo ngăn kéo bên cạnh bàn việc, lấy cuốn nhật ký dày màu đen.

Anh tựa giá sách, một tay giữ cuốn sổ đang mở, tay cầm bút , tư thế tao nhã và mắt.

Trọng Hi Nhiên mấy giây, nhận đang thất thần, mới cuộc gọi với Khương Chính.

Nhiều thứ như đương nhiên thể hết trong một ngày.

Kỳ Tư Niên nhật ký xong thì sofa bên cạnh tạp chí bầu bạn với cô, thấy gần 10 rưỡi, Trọng Hi Nhiên : “Cảm ơn Trợ lý Khương, ngày mai em phiền nhé.”

Khương Chính vội vàng : “Đâu dám, phục vụ phu nhân là vinh hạnh của .”

Cúp điện thoại, Trọng Hi Nhiên Kỳ Tư Niên: “Anh tắm ?”

Kỳ Tư Niên cô: “Không đang chờ em cùng ?”

“…” Trọng Hi Nhiên cắn môi, cũng đang trêu cô .

Cô bước tới, tiên cuốn nhật ký dày cộp bên tay , thuận miệng hỏi: “Dày thế , bao nhiêu năm ?”

Kỳ Tư Niên: “Mười một năm .”

Trọng Hi Nhiên ngạc nhiên: “Mười một năm mà mới tí thế thôi ?”

Kỳ Tư Niên: “…”

Trọng Hi Nhiên vẻ mặt câm nín của , : “Em trêu thôi.”

Kỳ Tư Niên: “Ha ha ha, đây.”

Đến lượt Trọng Hi Nhiên câm nín.

Kỳ Tư Niên dậy, nhẹ nhàng đặt cuốn nhật ký lên bàn, vòng tay qua eo cô: “Đi tắm , tắm xong mặc sườn xám cho xem.”

Trọng Hi Nhiên dẫn khỏi thư phòng, đột nhiên nhớ : “Thật em còn một chuyện nữa…”

Kỳ Tư Niên hờ hững : “Em đúng là bận rộn thật đấy.”

Trọng Hi Nhiên tựa đầu lên vai , giọng nũng nịu: “Chồng ơi.”

Kỳ Tư Niên thở dài một , đầy bất lực: “Chuyện gì?”

Trọng Hi Nhiên: “Em thể xem thỏa thuận tiền hôn nhân của chúng ? Bản của em… hình như tìm thấy .”

nhớ để ở .

Cô nhớ lúc đó ký xong là cô luôn, để tâm đến chuyện – dù cô cũng ý định lấy tiền của Kỳ Tư Niên.

Kỳ Tư Niên lạnh nhạt : “Đương nhiên em tìm thấy, bản của em cũng ở chỗ .”

Trọng Hi Nhiên: “Ồ.”

Cô ngẩng đầu cọ cọ cằm Kỳ Tư Niên: “Chồng ơi em yêu .”

Kỳ Tư Niên: “…”

Anh , lấy một xấp tài liệu dày cộp từ ngăn kéo thứ hai bàn, đưa cho cô một bản.

Trọng Hi Nhiên đưa tay nhận lấy, cả bế bổng lên.

Giọng mang theo sự quyến rũ lạnh lùng: “Tắm xong hãy xem.”

Trọng Hi Nhiên nửa đùa nửa thật hỏi: “Anh sợ em xong thỏa thuận tiền hôn nhân giận chịu chuyện vợ chồng với ?”

“Không .” Kỳ Tư Niên bình thản , “Chỉ là nhịn em lâu .”

 

Loading...