Yêu thầm em suốt mười một năm - Chương 261: Hoắc Hứa 21: Chủ động hay Bị động

Cập nhật lúc: 2025-09-26 08:07:30
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngủ thôi.

Hai chữ dứt, Hứa Tĩnh liền dịch sang, tựa vai Hoắc Tân.

Hoắc Tân sững sờ một chút, nhưng cũng gì, cứ thế vươn tay ôm lấy cô.

Hứa Tĩnh cong môi, lắng thở nhẹ nhàng của , nhưng chút ngủ .

Chốc lát , cánh tay Hoắc Tân động đậy một chút, Hứa Tĩnh vội vàng ngẩng cổ lên hỏi: “Em đè nặng ?”

Hoắc Tân : “Không, em nhẹ thế mà, chỉ là quen, cứ động đậy một chút.”

Hứa Tĩnh “ồ” một tiếng, ý định rời , gối đầu lên cánh tay .

Hoắc Tân bật , mang theo vài phần trêu chọc.

Hứa Tĩnh ngại, hỏi: “Anh cũng ngủ ?”

Hoắc Tân nghĩ một lát, : “Hình như một chút.”

Còn về lý do tại ngủ , cũng rõ lắm.

Có lẽ là vì hôm nay là ngày đăng ký kết hôn.

Không khí im lặng một lát, Hứa Tĩnh hỏi: “Hôm nay đăng ký kết hôn với em, buồn ?”

Giọng Hoắc Tân dường như vài phần khó hiểu: “Tại buồn?”

“Thì là—” Hứa Tĩnh dừng một chút, , “Anh thể cưới cưới.”

Hoắc Tân khẽ sững .

Anh ngờ rằng một ngày trong tương lai cùng vợ về chủ đề .

Anh nghĩ một lát, : “Đã cưới em , em chính là cưới bây giờ.”

Trong giọng một chút ý dỗ dành cô.

Bây giờ.

Em chính là cưới.

Trong lòng Hứa Tĩnh lan tràn một chút vui vẻ, cô nắm lấy tay , : “Em ý ghen tuông , em thật sự , hôm nay vui .”

Lần cô đổi cách : “Không cưới yêu.”

Hoắc Tân nhẹ: “Không .”

Anh trả lời nhanh, Hứa Tĩnh chút bất ngờ.

Hoắc Tân : “Anh sớm thể cưới , bao nhiêu năm , cũng thể cứ mãi duy trì mức độ đau buồn đó.”

Ngụ ý là, đây đương nhiên từng buồn.

Anh thành thật, Hứa Tĩnh nghĩ.

Hoắc Tân chờ một chút, : “Có lẽ em một hiểu lầm về những gì từng kể đây — thật những năm nay ít khi chủ động nghĩ đến cô .”

Tay nhẹ nhàng đặt lên vai cô, như an ủi: “Ý thể quên là, cô sẽ bất chợt xuất hiện lúc nào đó một cách vô ý.”

“Ví dụ như năm đó khi chúng chia tay, Bắc Thành một trận tuyết lớn, còn gây thiên tai tuyết, cô trong tuyết đợi cả ngày, từ sáng đến tối, khiến cảm thấy .”

Giọng bình thản: “Sau Bắc Thành đổ tuyết, thể sẽ nhớ đến chuyện , từ đó nhớ đến cô .”

Hứa Tĩnh gật đầu, nhẹ nhàng ôm lấy eo , : “Hồi đó cô chắc chắn yêu .”

Hoắc Tân khẽ sững .

Hứa Tĩnh : “Anh chắc chắn cũng yêu cô . Anh yêu cô nhiều như mà lúc đó bỏ rơi cô , chắc chắn một nguyên nhân bất đắc dĩ.”

Cô dịu giọng: “Anh đừng quá khắt khe với bản . Con đôi khi thể chu nhiều việc như .”

Cô dừng một chút, dùng chính những lời thường dùng để an ủi để an ủi : “Anh giỏi , thật đấy, ai là hảo cả, lúc đó chắc chắn lựa chọn nào phù hợp hơn.”

Hoắc Tân khẽ giật .

Không ngờ cô những lời như với .

Anh thực cũng từng nghĩ, nếu nữa, nên hết chuyện cho Trọng Hi Nhiên .

lẽ thể giúp Khang Kế tìm một khoản tiền cứu mạng.

Câu trả lời của là: trừ khi bây giờ đủ trưởng thành để xử lý chuyện .

Ở cái tuổi năm đó, vẫn sẽ .

Anh thể đặt gánh nặng lớn như lên cô, càng thể dùng tiền của cô.

Lòng tự trọng đáng thương và buồn của cho phép.

Còn vợ của , lúc đang an ủi .

Anh ôn tồn : “Đạo lý thì đều hiểu, chỉ là đôi khi khó .”

Hứa Tĩnh gật đầu: “Tình cảm chính là như . Khi em mang thai, khi sinh Ngô Mễ, em đều sẽ kiểm soát mà thỉnh thoảng nhớ đến . Đặc biệt mỗi khi thấy Ngô Mễ, đôi mắt thằng bé thật sự giống .”

Cô dường như chút buồn ngủ, nhỏ: “Anh đừng vì những cảm xúc kiểm soát mà cảm thấy áp lực tội , em cho phép nghĩ đến.”

: “Khi buồn, khi nhớ cô , đều thể với em, em sẽ luôn ở bên cạnh .”

Hoắc Tân giật .

Anh cúi đầu cô, trong bóng tối mờ ảo, đường nét của cô rõ ràng.

Anh đưa tay, nhẹ nhàng chạm má cô, từ từ lướt đến môi cô.

Giọng cô dường như đột nhiên tỉnh táo hơn nhiều, cô ngẩng đầu : “Anh còn nữa ? Dù em buồn ngủ , nhưng nếu , em thể phối hợp với .”

Hoắc Tân đưa tay ôm cô lòng: “Ngoan ngoãn ngủ , cũng buồn ngủ .”

Hứa Tĩnh gật đầu một cái, cứ thế ngủ trong vòng tay .

Hoắc Tân cô, nghĩ một lát, lấy điện thoại từ đầu tủ cạnh giường, gửi một tin nhắn nhóm “Biết ơn em, bình an cả đời”.

đăng ký kết hôn , với Hứa Tĩnh.”

Trong nhóm tự nhiên nổ tung.

Chu Húc Dao là đầu tiên nhảy : “Mẹ kiếp, trong nhóm chỉ còn mỗi lão tử là độc thôi ? Sao mày đăng ký kết hôn là đăng ký luôn ? Tình em cây khế ?”

Tô Ninh: “Chúc mừng chúc mừng ✨✨✨✨✨✨”

Tô Ninh: “ Hứa Tĩnh là ai ? Đã chụp ảnh cưới , gửi cho bọn xem với!”

Chu Húc Dao: “Mẹ của con .”

Tô Ninh: “Oa! Cưới chạy bầu?!”

Hoắc Tân tin nhắn nhóm, trả lời: “Chưa chụp ảnh cưới.”

Anh nghĩ một lát, tìm trong hộp thư một bức ảnh chụp công việc của Hứa Tĩnh từ mấy năm , gửi nhóm.

Tô Ninh: “Nhìn ngoan quá nha, hóa Tổng giám đốc Hoắc thích ngoan hiền.”

Kỳ Tư Niên lúc nhảy : “Chúc mừng  ̄︶ ̄”

Hoắc Tân: “…”

Biểu tượng cảm xúc của vẫn trừu tượng như .

Hứa Tấn: “Chúc mừng”

Chu Húc Dao: “Hai thằng đó đều thở phào nhẹ nhõm, chỉ mong mau mau kết hôn.”

Tạ Ngu cũng nhảy : “Chúc mừng chúc mừng, cuối cùng cũng yên bề gia thất .”

Anh nắm điện thoại, cứ đợi mãi, cuối cùng cũng đợi tin nhắn của Trọng Hi Nhiên.

Kỳ Tư Niên gửi , cô đoán chừng cũng sẽ gửi nhanh thôi.

Quả nhiên, vài giây , tin nhắn của cô hiện lên màn hình.

CiCi: “Chúc mừng, chúc phúc hai hạnh phúc vui vẻ, bạc đầu răng long ∩∩”

Một lời chúc đúng mực.

, đó là lời thật lòng của cô.

hy vọng hạnh phúc, giống như hy vọng cô hạnh phúc .

Đầu ngón tay khẽ run, gõ hai chữ: “Cảm ơn.”

Trong lòng nảy sinh một cảm giác, dường như tuổi thanh xuân của khoảnh khắc cuối cùng chấm dứt .

Tô Ninh: “Khi nào thì dẫn em dâu mắt bọn ?”

Hoắc Tân: “ hỏi cô xem .”

Kỳ Tư Niên: “Dự định khi nào tổ chức đám cưới?”

Hoắc Tân: "Đợi bận rộn xong sáu tháng , đợi nghiệp vụ mới hoạt động, lẽ là cuối năm ."

Chu Húc Dao: "Được , đến lúc đó phù rể. Cậu tìm thêm mấy cô phù dâu xinh nhé, tiện thể giải quyết chuyện đại sự cả đời cho luôn."

Anh vẫn đắn, Hoắc Tân lười chẳng thèm để ý, một câu ngủ tắt điện thoại.

Sáng Chủ Nhật hôm , trong lúc rảnh rỗi chơi với Ngô Mễ, Hoắc Tân với Hứa Tĩnh: "Anh định giới thiệu em với bạn bè của , ngay dạo thôi, em thấy ?"

Hứa Tĩnh căng thẳng, cô thật sự đang dần hòa nhập cuộc sống của như thế .

Cô hỏi: "Bạn bè nào ạ?"

Hoắc Tân : "Trước tiên đưa em gặp Khang Kế và những khác, em cũng khá quen , đó là nhóm Kỳ Tư Niên, Chu Húc Dao."

Anh dừng một chút : "Cô đương nhiên cũng mặt, mấy năm nay chúng vẫn luôn giữ quan hệ bạn bè."

Chuyện Hứa Tĩnh khi nghỉ việc.

Cô hít sâu một , .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/yeu-tham-em-suot-muoi-mot-nam/chuong-261-hoac-hua-21-chu-dong-hay-bi-dong.html.]

Hoắc Tân nhẹ nhàng vỗ vai cô, : "Đừng căng thẳng, họ đều là những , lâu dần em sẽ thôi."

Hứa Tĩnh khẽ .

Khi ăn cơm trưa, Hoắc Tân phát hiện Hứa Tĩnh ăn nhiều hơn bình thường một bát cơm.

Anh ngạc nhiên, hỏi: "Hôm nay đói thế ? Sáng hình như cũng vận động nhiều lắm?"

Hứa Tĩnh : "Cũng , em thấy gầy quá, béo thêm chút."

Nếu béo hơn một chút, sẽ thấy cô xương xẩu như thế.

Hoắc Tân khựng .

Anh đưa tay xoa đầu cô, : "Không cần gượng ép, em thế nào cũng cả."

Tim Hứa Tĩnh khẽ đập nhanh hơn, nhưng khi ăn xong, cô vẫn ăn thêm một viên kẹo sữa.

Ăn trưa bên ngoài xong về đến nhà, Hoắc Tân đưa cho Hứa Tĩnh một chiếc thẻ đen, : "Muốn mua gì thì cứ mua."

Hứa Tĩnh: "Không cần, em đủ tiền dùng ."

Hoắc Tân nghĩ một lát, : "Mặc dù hôn lễ đến cuối năm mới tổ chức, nhưng nhiều thứ em thể từ từ chuẩn , váy cưới, nhẫn kim cương, trang sức các thứ, em cứ xem . Lỡ như em sắm thêm gì cho nhà thì đều thể dùng thẻ ."

Hứa Tĩnh , vẫn động đậy.

Hoắc Tân mỉm : "Em là vợ , tiêu tiền của chẳng là chuyện hiển nhiên ?"

Hứa Tĩnh mím môi, mới nhận lấy chiếc thẻ.

Khoảng thời gian khi đăng ký kết hôn, trùng hợp là lúc Hoắc Tân bận rộn nhất.

Fei Ke liên tiếp mở thêm nhiều mảng kinh doanh mới, nhiều chuyện quan trọng đều cần quyết định, khiến thời gian dành cho Ngô Mễ cũng ít .

Trong đó, sôi nổi nhất chính là Fei Ke sắp tổ chức "Lễ trao giải Ngôi Giải trí đầu tiên".

Vì là đầu tổ chức, Hoắc Tân coi trọng, cấp đủ ngân sách, phòng PR đương nhiên cũng mời nhiều nhân vật nổi tiếng.

khi Khang Kế mang danh sách khách mời đến, Hoắc Tân tự tay gạch tên Trọng Hi Nhiên, : "Không cần mời cô ."

Khang Kế sững sờ, đùa: "Quả nhiên là kết hôn, khác hẳn ."

Hoắc Tân khựng một chút, nhưng cũng giải thích nhiều.

Khang Kế cầm danh sách trở về văn phòng, đối chiếu với của phòng PR, quản lý phòng PR cũng mang đến phản hồi của đợt mời .

Quản lý : "Bên đạo diễn Trọng cho , gần đây cô vẫn ở nhà nghỉ ngơi, vì mới sinh con đầy một năm, tạm thời ý định tham gia hoạt động."

Khang Kế lúc mới vỡ lẽ.

Khi Hoắc Tân bận tối mắt tối mũi, Hứa Tĩnh cũng bận rộn.

Cuối tuần cô dành một ngày để chơi với Ngô Mễ, ngày còn thì học bằng lái xe.

Môn lý thuyết khó, cô vốn dĩ trí nhớ , chăm chỉ, nên thi 99 điểm và đậu.

khả năng thực hành của cô kém hơn một chút, thi thực hành vòng sa hình một trượt, ba thì thi đến hai mới đậu.

Dù quá trình gian nan, nhưng cuối cùng cũng đậu.

Ngày nhận bằng lái, cô vui.

Hoắc Tân nhắn tin tăng ca, cô trả lời: "Không , em đợi ."

Hoắc Tân trả lời cô: "Không cần đợi, hôm nay thể sẽ muộn."

Cô trả lời: "Vâng."

Để yên tâm.

Sau khi tắm cho Ngô Mễ và dỗ thằng bé ngủ, Hứa Tĩnh liền giường, lướt điện thoại đợi Hoắc Tân về.

Cô ngáp một cái, khi buồn ngủ thì thấy tiếng cửa, liền vội vàng dậy, cầm bằng lái ngoài.

Khi Hoắc Tân nhà, đèn trần màu vàng nhạt ở hành lang sáng, khiến lòng ấm áp.

Kể từ khi đăng ký kết hôn, bất kể về muộn đến , đèn phòng khách luôn sáng, Hứa Tĩnh luôn để đèn chờ .

Anh cúi dép, bỗng thấy Hứa Tĩnh từ phòng ngủ chính bước , đến mặt , khẽ : "Anh về ."

Hoắc Tân khẽ "ừm" một tiếng, cởi áo vest treo lên móc áo ở hành lang, nhẹ nhàng hỏi: "Sao em ngủ?"

Hứa Tĩnh giơ quyển sổ nhỏ màu xanh lá cây trong tay lên, cong mắt , hớn hở : "Em lấy bằng lái ."

Hoắc Tân cúi đầu lật bằng lái của cô , : "Giỏi ."

Hứa Tĩnh: "Không giỏi , môn thực hành thi mấy mới đậu."

Hoắc Tân ôm lấy eo cô: "Lấy bằng lái nhanh như giỏi ."

Anh ôm cô , tiện miệng : "Ừm, thưởng cho em một chiếc xe, em tự chọn, cứ quẹt thẻ của . Được ?"

Hứa Tĩnh khựng , khẽ .

Thái độ của đối với cô giống như đối với vợ, mà giống như đối với tình nhân.

Hứa Tĩnh tự hỏi, từng đối xử với nhiều như ?

Hoắc Tân ôm cô đến cửa phòng tắm, cởi áo len : "Anh tắm, em ngủ ."

Hứa Tĩnh .

Trở phòng ngủ chính, cô đẩy Ngô Mễ sát phía trong cùng.

xuống giữa, lâu , Hoắc Tân cũng xuống.

Cuộc sống vợ chồng của họ thật thường xuyên lắm, vì cô cũng ngại dám cứ chủ động nhắc.

nếu cô nhắc, hình như sẽ chủ động, hơn nữa gần đây khá bận, đôi khi cả cuối tuần cũng tăng ca.

Hứa Tĩnh nghiêng , đối mặt với , hỏi: "Cuối tuần còn tăng ca ? Ngô Mễ cùng công viên giải trí chơi."

Hoắc Tân "ừm" một tiếng, : "Anh sẽ dành nửa ngày đưa thằng bé ."

Hứa Tĩnh , đó đưa tay ôm lấy eo Hoắc Tân, cảm thấy ôm một chút cũng .

Hoắc Tân rũ mắt cô một cái, đưa tay luồn vạt áo ngủ của cô, Hứa Tĩnh khựng .

Anh cúi đầu, nhẹ giọng hỏi: "Muốn ?"

Hứa Tĩnh: "Muốn."

Hoắc Tân liền dậy, bế cô lên, nhẹ giọng : "Đừng đánh thức Ngô Mễ."

Anh ôm cô đến phòng ngủ phụ, nhẹ nhàng đặt Hứa Tĩnh lên giường, : "Cũng mấy ngày ?"

Anh đưa tay, nhẹ nhàng chạm điểm nhô của môi của Hứa Tĩnh.

Hứa Tĩnh rụt rè run nhẹ, há miệng ngậm lấy đầu ngón tay .

Cô hỏi: "Anh cơ thể em ?"

Anh nhớ em ?

Anh cơ thể em ?

Giữa hai câu chỉ khác ba chữ.

Thế nhưng cô dám hỏi nhớ cô ?

Cô sợ những câu hỏi một khi sẽ khiến khó xử.

May mà Hoắc Tân vốn dĩ luôn chu đáo.

Tay trượt dần xuống, giọng nhẹ, : "Muốn."

Lòng bàn tay rộng lớn và mềm mại, phủ lên eo cô, chạm làn da cô, trượt xuống nữa —

Hoắc Tân kề sát tai cô khẽ một tiếng, : "Hứa Tĩnh, hình như còn gì nhiều mà em thế ."

Hứa Tĩnh nhắm mắt , ôm lấy lưng , : "Em thích , cơ thể em cũng thích ."

Cô khẽ ngẩng đầu, ưỡn thẳng lưng, : "Anh hôn em , ?"

Cô tự đưa đến bên môi .

Hoắc Tân cúi đầu, dễ dàng hôn lấy, ngậm lấy.

Anh thừa nhận, cô quả thật mang cho một cảm giác thỏa mãn đặc biệt.

Cô mê loạn ngẩng đầu hôn lên yết hầu , ghé tai khẽ : "Cầu xin ."

Ánh mắt Hoắc Tân trầm xuống, nhẹ giọng : "Ngoan nào —"

Móng tay Hứa Tĩnh cắm làn da lưng , thở cũng rối loạn vô cùng.

Dường như nào cũng hòa hợp hơn .

thể dịu dàng đến , dịu dàng đến mức cô mềm nhũn .

Cô ngửa đầu, như con cá ngộp nước, tìm kiếm một chút oxy trong khí.

Hoắc Tân một tiếng, : "Hứa Tĩnh, em đúng là..."

Cô khẽ run lên trong lòng , một lời.

Hoắc Tân nhẹ nhàng vỗ lưng cô, : "Anh còn tới , tối nay em sẽ 'hưởng thụ' ."

Hứa Tĩnh ôm lấy , thở rối loạn, : "Không , em sẽ thích."

Hoắc Tân giữ eo cô, bế cô đặt lên đùi .

Hứa Tĩnh vùi đầu lòng .

Anh cúi đầu, dùng sức, cắn lấy môi cô.

Hứa Tĩnh run lên, giọng mềm mại, như một sợi lông vũ nhẹ nhàng lướt qua trái tim .

 

Loading...