6
Trong sân nhỏ, sắc mặt  khó coi.
“Đây gọi là bữa tối mà   đấy hả?”
“Ừ.”
Phó Thần múc cho  một bát cháo nấu bằng khoai lang,  bàn chỉ  một đĩa bánh bao hấp và hai phần dưa muối nhỏ.
“  ăn!”
 giận dỗi : “Thứ  chó còn chẳng thèm.”
“Ồ.”
Phó Thần chỉ khẽ đáp một tiếng.
Sau đó  đầu đổ bát cháo của   bát , ăn sạch trong vài miếng.
Còn  quên nhét cái bát trống  tay .
“Cô Lê nhớ rửa bát nhé.”
 
7
Đêm đến.
 đói đến hoa mắt chóng mặt.
Len lén  ngoài tìm đồ ăn.
  một vòng lục tung —
Bếp lạnh tanh.
Chuột tới còn  rơi lệ mà bỏ chạy.
 nuốt nước mắt  trong.
Muốn đến tìm Phó Thần xin ít đồ ăn, nhưng   dám mở miệng.
Nghĩ tới nghĩ lui.
Giữa việc lén ăn và mất mặt,  chọn… lén "ăn ".
Nghĩ tới chuyện chỉ cần sờ nhẹ một cái là tai Phó Thần đỏ lên,  đưa  một quyết định táo bạo.
Dùng mỹ nhân kế quyến rũ  .
Rồi tranh thủ xin ít đồ ăn.
Dạng đàn ông kiểu “trai ngoan thuần khiết” thế , chắc cũng dễ dụ thôi nhỉ?
8
Cửa phòng của Phó Thần  khóa.
 lén lút đẩy cửa.
"Két——"
Cánh cửa gỗ cũ kỹ phát  tiếng kêu chói tai giữa đêm khuya yên ắng.
May là, tiếng ngáy nhẹ trong phòng vẫn  dứt.
 nhẹ nhàng trèo lên giường gỗ.
Rồi.
Không   gì nữa cả.
Phải quyến rũ kiểu gì đây?
Lúc ở Kinh Bắc, đôi khi nổi hứng gọi hai nam  mẫu đến uống rượu cùng, cũng đều là họ tìm  cách quyến rũ .
 nghĩ đến một ngày thảm hại  qua,  nghiến răng,  hẳn lên hông của Phó Thần.
Cơ thể  đàn ông  cứng .
Giây tiếp theo.
Bàn tay ấm áp mạnh mẽ đặt lên vai , ấn mạnh một cái, lúc  còn  kịp phản ứng thì     lật , đè ngược xuống .
Hai tay  trói.
Hơi thở nóng hổi phả bên tai .
"Cô Lê, cái  tính là gì?"
"Tính là..."
 căng thẳng đến mức suýt cắn  lưỡi, "Tính là... quyến rũ?"
Phó Thần ngẩn  hai giây,  bật .
Đây là  đầu tiên  thấy   .
Khuôn mặt vốn lạnh lùng sắc bén vì nụ   mà trở nên dịu dàng hơn,  liếc  một cái, buông tay , "Về ."
"Về?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/zhihu-biet-ro-su-sa-nga/chuong-6789.html.]
  chút khó chịu với thái độ nhẹ tênh của  .
"Đây là  đầu tiên  quyến rũ  khác đấy."
"Vậy thì ?"
 cắn môi, chẳng hiểu vì  trong lòng  gì đó  cam lòng,   dậy, "Thì  cũng   chút phản ứng chứ!"
"..."
Phó Thần   gì.
Bầu  khí trở nên  chút ngượng ngùng và vi diệu.
Vì...   đúng là  phản ứng thật.
Có vẻ như   đùa quá đà .
Mặt  đỏ bừng lên vì  hổ,  bắt đầu nhụt chí, đang định bỏ chạy thì chuông điện thoại chợt vang lên,   giật  khựng .
Phó Thần lấy điện thoại , nhướng mày, "Bố cô."
 còn  kịp phản ứng thì    bắt máy.
"Tổng giám đốc Lê."
9
   rõ bố  gì trong điện thoại.
Chỉ thấy Phó Thần liếc  một cái, khẽ cong môi, giữ lấy bàn tay đang loạn xạ của , "Hôm nay mới đến,  yên phận lắm."
" mà..."
Phó Thần vây  trong góc giường.
Hơi ấm từ cơ thể  xuyên qua lớp vải, từng lớp từng lớp lan toả.
Anh cong môi, "Bây giờ thì ngoan ."
"Ừ,   ngủ thôi."
"Được."
 vội vàng với lấy điện thoại, "Bố! Con  về—"
Chữ "nhà" còn  kịp thốt , đầu dây bên   cúp máy.
Gọi  thì  máy  tắt.
Ông già  đúng là quyết tâm dằn mặt  .
 tức đến mức  đập điện thoại.
 cả  lẫn điện thoại đều  Phó Thần kéo  ôm  lòng, "Nửa đêm trèo lên giường ,  ý đồ bất chính, còn  đập luôn điện thoại của ?"
 mặt đỏ bừng, phản bác, "Không  trèo!"
"  gõ cửa ,    thấy thôi..."
"Thật ?"
Phó Thần nhướng mày.
Ban ngày còn là một ông cán bộ cứng nhắc, giờ phút   đầy dục vọng mà đè  xuống .
Hơi thở ngày càng gần.
 căng thẳng  thẳng  mắt , trong mắt   bóng dáng của .
"Phó Thần!"
Cảm nhận  sức nặng của , tim  hoảng loạn, vội vàng hét lên, "Anh đừng  bậy,   vị hôn phu !"
Phó Thần chống một tay lên giường,  .
Trong mắt hình như  ý .
"Ai?"
 lục lọi đầu óc, cũng  nhớ nổi tên của vị hôn phu  từng gặp mặt đó, chỉ nhớ một biệt danh của  .
"Nhị thúc..."
" , trong giới ai cũng gọi   là Nhị thúc. Anh   đáng sợ, ở Kinh Bắc  một là một."
Phó Thần nhướng mày, "Nhị thúc?"
Anh như   mà cố nhịn, khóe miệng cứ giật giật.
"Ừ,   thấy lợi hại ."
 thở phào nhẹ nhõm.
"Tất nhiên ."
"Cho nên,"  đẩy Phó Thần , ngón tay chọc  cánh tay , mượn oai hù doạ, "Tháng   đối xử  với  đấy, nếu  vị hôn phu của  mà đến tìm  gây sự thì   quản ."
Phó Thần cụp mắt, như đang cố nhịn .
"Ừ, ."