Ban đầu Thẩm Thời Sâm chỉ cảm thấy tò mò về cô gái  vì  đến  cũng  thể  thấy cô.
Kỳ nghỉ đông năm nhất, cô  thêm ở quán cafe  cổng trường.
Cô tươi , cô nhiệt tình với mỗi một vị khách.
Hôm đó    thành kỳ thực tập ở công ty, lê  thể mệt mỏi rã rời  ngang qua.
Qua khung cửa sổ sát đất,   nụ  của cô  cho ngẩn ngơ.
Thẩm Thời Sâm  ngoài cửa, trong lúc vô thức  chụp  cảnh .
Chả hiểu ma xui quỷ khiến thế nào mà    trong gọi một cốc latte nóng.
Đến lúc bừng tỉnh thì mới nhận ... trời  về khuya , ai  uống cafe  tầm  chứ?
Anh xách chiếc túi trong tay,  nhịn  mà mỉm .
... cũng khá ấm áp đấy.
Về  dần dà  hình thành thói quen, hôm nào  cũng tới đó để mua một cốc cafe.
Kỳ nghỉ hè năm hai, cô  thêm ở cửa hàng tiện lợi,  ca đêm.
Cô  vẻ cực kỳ  thiết với  già.
Có một bà cụ nhặt ve chai   cửa cửa hàng tiện lợi, cô bèn mang cho bà cụ một ly nước nóng, mời bà   trong ngủ,  đó còn cho bà  một chiếc bánh bao.
Quản lý mắng cô vài câu, cô xoa hai tay   như đang cầu xin   rủ lòng thương xót.
Như một chú mèo con, đáng yêu quá, chụp một bức nào.
Năm ba, cô  đến câu lạc bộ bóng bàn  thêm.
Thẩm Thời Sâm vốn  tin  ba từ duyên trời định, nhưng giờ đây  cũng  trầm mặc.
Mà chính ngày nay, cô gái tên Khương Khương   chủ động  câu đầu tiên với .
“Thưa ,    thẻ hội viên ? Hiện đang  ưu đãi lớn lắm đấy.”
Thẩm Thời Sâm: “...”
Anh  là hội viên năm năm .
Hôm đó, ánh mắt của cô khi   cứ như đang  thần tài .
Thẩm Thời Sâm luôn  sẽ   nhiều  theo đuổi cô.
Mặt mũi xinh xắn, học hành giỏi giang  còn chịu thương chịu khó, ai   thích chứ?
 cô chẳng đồng ý   yêu của ai hết.
Một  một  lăn lộn kiếm sống, ngoài  thêm  thì gần như là cô  tham gia bất cứ hoạt động xã hội nào.
Cuộc sống đơn giản,  ,  học và về nhà, thỉnh thoảng mới  mua một bó hoa hướng dương.
Hôm đó,   thấy  mấy tên cặn bã luôn liếc  cô bằng ánh mắt đê tiện.
“Giả vờ giả vịt cái gì,  Dã theo đuổi con ả lâu như thế mà nó cứ như mẩu gỗ .”
“Xí, cố tình  vẻ chứ gì nữa.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/zhihuvo-tinh-vao-trong/phien-ngoai.html.]
Cái  tên  Dã  là một phú nhị đại.
Anh   khẩy: “Hôm nay tao nhất định  thịt  nó.”
Nghe đến đây, cánh tay Thẩm Thời Sâm lập tức nổi gân xanh.
Lửa giận  thể kìm nén thiêu đốt   , sắc mặt rét lạnh dọa .
Tối đó,   tống cả đám    đồn cảnh sát.
Mặt  cũng chỗ xanh chỗ tím, nhưng  lúc nào   rõ tâm ý của  hơn lúc .
Bà Thẩm đến đón , hai  con   băng ghế một lúc lâu.
Một cuộc trò chuyện tâm sự  lâu  diễn .
Thẩm Thời Sâm  mất tự nhiên, khẽ ho khan.
“Mẹ, con thích một cô gái  ba năm .”
Bà Thẩm: “Yêu đương thì   quan tâm, nhưng nếu kết hôn thì  suy nghĩ thật kỹ.”
Anh nhíu mày,  nhạt.
“  con thích  tâm lý phòng thủ  mạnh,   né trách  hình thức tiếp cận.”
“Nếu     mềm lòng, con  trao  tâm  ý, hết lòng thích   mới . Nếu con chỉ ôm suy nghĩ chơi đùa với  , một khi lộ diện là sẽ  loại khỏi trò chơi ngay.”
Thẩm Thời Sâm ngẩng đầu,  về phía bà Thẩm bằng vẻ mặt cực kỳ nghiêm túc.
“Thế nên con  với  chuyện  là vì con chắc chắn tương lai của con sẽ chỉ  một   .”
“Con mong gia đình   thể chấp nhận  , con      bất cứ nỗi lo nào  khi ở bên con.”
Anh thích nụ  của Khương Khương,   cô nhuốm chút ưu phiền.
Bà Thẩm hiểu tính con trai , trong lòng  mừng  thương.
“Có ảnh ? Cho  xem nào.”
Thẩm Thời Sâm mở album ảnh, thẹn đỏ cả mặt.
Trong lúc bất chi bất giác   chụp  nhiều ảnh của  , nhưng    với   một lời nào.
Bà Thẩm mỉm  cầm lấy điện thoại, khoảnh khắc  thấy bức ảnh, sắc mặt bà thoáng  đổi.
Lòng Thẩm Thời Sâm thắt chặt : “Sao thế ạ?”
Bà Thẩm cho  xem một bức ảnh chụp chung.
Nhân vật chính chính là Khương Khương và bà ngoại của .
Bà Thẩm thở một  thật dài:: “Hai đứa quả là  duyên.”
“  là  từng trải, một cô gái lý trí và độc lập như thế, e là sẽ  khó để con  thể   trái tim của nó.”
Thẩm Thời Sâm  bức ảnh đó thật chăm chú, khóe môi giương lên.
“Không  hết, con  đủ kiên nhẫn để chờ đợi.”
Ngày  nghiệp đang đến gần, cuối cùng Thẩm Thời Sâm cũng đợi  cơ hội .
Một cơ hội để cô tự dâng  đến tận cửa... và cũng là cơ hội để   thể   trái tim cô.
--- HẾT PHIÊN NGOẠI ---