Ủa, mặc kệ    đồng ý  ,   thu dọn hành lý xong .
Tạ Trình Chu mở cửa bước ,  đổi dép ở Huyền Quan  cầm theo một hộp bánh ngọt nhỏ: "Tây Tây, hôm nay quán bánh trôi xếp hàng ít lắm."
Giọng   nhẹ nhàng và ấm áp.
 nuốt nước bọt, siết chặt lòng bàn tay, lời chia tay đột nhiên nghẹn     .
Anh  liếc mắt liền thấy chiếc vali bên chân .
Tim   tự chủ  mà nảy lên hai nhịp,   là nam chính   là nam chính   là nam chính,  là nữ phụ  là nữ phụ  là nữ phụ.
"Trình Chu, chúng ..."
Tạ Trình Chu bước nhanh về phía ,   như thể  thể tin ,   cố gắng : "Em   du lịch ở  ?"
 lắc đầu: "Không , chúng ..."
Anh  dường như  nóng nảy ngắt lời : "Tại !"
  chút hoảng loạn,  chút áy náy: "Bởi vì, bởi vì, em cảm thấy giữa chúng   còn cảm xúc nữa."
Ôi trời,  đang  cái gì .
Anh  cúi đầu  chạm  môi ,  mạnh mẽ,   đẩy  , cũng  nỡ đẩy , mặc kệ   gặm cắn.
Anh  nhẹ nhàng lau khóe môi , hỏi ngược : "Không còn cảm xúc?"
Đầu óc  hỗn loạn,  nhớ  lý do  nghĩ , chỉ : "Em thấy ."
Tạ Trình Chu đột nhiên thở phào nhẹ nhõm: "Đó là thực tập sinh mới, ở cùng khu với chúng , cô  chỉ chào hỏi  thôi."
Anh  dò xét : "Chỉ vì chuyện  thôi ? Sao em  thu dọn hành lý nhanh như ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/41-diem-cong-tru-cua-tinh-yeu/chuong-2.html.]
Tạ Trình Chu   là kẻ ngốc,  cũng  thể  là vì nữ chính định mệnh của  đến , đến lượt  rút lui thôi.
Nhìn dáng vẻ mất kiểm soát của  ,  đột nhiên  nỡ chia tay nữa.
Anh  chân thành : "Dạo   bận quá, Tây Tây, dạo    lơ là em, là  của , em đừng giận, cuối tuần  chúng   du lịch thư giãn nhé."
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Sau đó,  như  mộng du    kéo  phòng tắm,  là để "hâm nóng tình cảm".
Cứu mạng,    thật sự   ý đó.
Khi   giận,   vẫn sẽ kiềm chế cơn nóng giận của  +41.
 như một con cá c.h.ế.t  vùi trong chăn,  nãy   cứ hỏi mãi, đủ "nóng" , đủ ?
Đủ đủ đủ.
Thật sự là kiệt sức như  hiền triết.
Anh  cởi trần, từng chiếc áo trong vali của     xếp ,  lưng còn vài vết hằn do  đánh.
Hả, ngày đầu tiên chia tay thất bại.
Tạ Trình Chu  là , cuối tuần thu dọn đồ đạc  đưa   ngoài.
Ghế phụ lái còn dán một tấm ảnh thẻ lớn hồi cấp ba của chúng .
Anh   mà  để ảnh dìm hàng của  ở chỗ dễ thấy như  -1.
 lim dim ngủ  , mơ thấy thời cấp ba của .
Lúc   xuyên đến,  thứ  kỳ lạ, vì bố   vẫn là bố  ,  chỉ chuyển trường cấp ba.  hỏi bố: "Bố ơi, con thật sự học ở trường  ?"
Bố  : "Lớp 12 , cả lời tuyên thệ 100 ngày cũng tuyên ,  thế, còn  chuyển trường nữa ?"
Thôi ,  cứ coi như  đang ở một thế giới song song.
Ngày gặp Tạ Trình Chu,  thật sự     chính là nam chính Tạ Trình Chu.