Tạ Trình Chu  chút ám ảnh cưỡng chế, nghi hoặc hỏi: "Sao hai cái bông tai  hình dáng   đối xứng?"
 lười biếng trả lời: "Em thấy như  ."
Anh  cúi đầu ngửi đỉnh đầu , "ồ" một tiếng: "Thơm quá."
 và Tạ Trình Chu dường như luôn  chuyện để  +1.
 chơi game còn điên cuồng và tập trung hơn cả Tạ Trình Chu.
Đến  thứ ba   giục   ngủ,   ngơ.
Anh  từ phía  vòng tay ôm lấy eo , tựa đầu lên vai , khẽ thở dài: "Anh đánh xong ván  cho em, em  tắm  ."
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
 tắm nhanh chóng xong, ha ha ha lật kèo  +1.
  vẽ tranh tỉ mỉ, nhưng   thích vẽ hoa cỏ.
 vẽ Tạ Trình Chu, dù  cảm thấy  vẽ  thần thái của  .
  đầu tiên nhận  tranh, Tạ Trình Chu  toe toét,  nghi ngờ   sẽ cảm động đến rơi nước mắt, phản ứng của   khiến  cảm thấy bức tranh   đáng giá +1.
Hôm nay trời , nắng chan hòa.
Khi  đang cúi đầu vẽ phác thảo, "tách" một tiếng.
"Lại chụp trộm em nữa."
"Anh chụp quang minh chính đại."
Truyện  đăng ở YT Mèo Audio, vui lòng  reup, đặc biệt là kênh Sore bé bỏng, vui lòng  lấy truyện của  nữa. 
Anh  cúi đầu hôn , tình ý trong mắt  nồng đậm, sáng ngời.
Gần đây  tìm  điểm nào để trừ điểm   nữa, khó quá.
Trừ khi  cố tình gây sự.
Không    vì nữ chính chuyển nhà nên   còn gặp cô  nữa .
  sợi chỉ  cổ áo ngủ của   ngẩn ,    đang ngân nga hát.
"Bầu trời xám xịt, khuôn mặt em..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/41-diem-cong-tru-cua-tinh-yeu/chuong-8.html.]
"Giây phút em mất , tim bỗng hóa già..."
"Người yêu đầu tiên, những điều   của   tựa hình xăm nơi ngực, là dấu ấn vĩnh cửu"
Anh  dừng , khẽ : "Sao thế,  đầu tiên phát hiện   trai ? Nhìn đến ngẩn  ?"
Tự luyến -1.
"Tạ Trình Chu, em hỏi ."
"Ừ?"
Tạ Trình Chu thấy  nghiêm túc, bất giác cũng căng thẳng theo.
"Nếu  là nam chính trong tiểu thuyết,  gặp một cô thực tập sinh ngốc nghếch đáng yêu..."
Tạ Trình Chu ngắt lời : "Sao   gặp em, mà  gặp cái loại thực tập sinh đầu óc  tương xứng với tuổi tác đó?"
Tạ Trình Chu giữ gáy ,  thẳng  mắt : "Không  nếu như."
Giọng  lười biếng mang đến cho  cảm giác an .
Anh  thậm chí còn    hết giả thiết của  +1.
Chè khoai dẻo ngọt ngào thật ngon, nước đá bào bên  cũng tuyệt cú mèo.
Ăn  một nửa thì Tạ Trình Chu : "Cho  nếm thử một miếng."
 mỉm : "Tuần  em chỉ ăn  một  thôi đấy."
"Nếu em mà húp hết chỗ đá bào  trong một  là em xong đời."
Tạ Trình Chu bưng bát chè lên, dừng  một chút,  một  húp hết nước, lạnh đến mức   nheo mắt .
Tạ Trình Chu  rõ còn cố ý -2.
Trăng thanh  thưa,    ghế, ngửa đầu .
"Gâu!"
"Đồ trẻ con!"
 bật ,    đổ rác xong,  lười  nên   ghế đợi  .
Tạ Trình Chu khom  giả vờ chọc  đuôi mắt ,  vội : "Đừng động, hôm nay đường kẻ mắt của em   hảo."
Anh  nhướn mày   từ  xuống , thuận theo lời  gật đầu: "Quần áo cũng  hảo."