Giang Trì Ấp cảm nhận  sự mềm lòng của cô,  thở phào nhẹ nhõm, buột miệng : "Không    là cún!"
Ôn Thời chớp mắt, trong lòng phản bác: ‘Cún thì  chứ, cún đáng yêu mà, em thích cún nhất!’
"Được , cún thì cún." Giang Trì Ấp thở dài,   đầu hàng.
Chỉ cần cô thích  là ...
Ôn Thời lúc  mới sững sờ, mắt mở to: ‘Sao     nghĩ gì? Thuật  tâm ?!’
Giang Trì Ấp  vẻ mặt hoảng hốt của cô, vội vàng dập tắt ý nghĩ đó. Nếu bây giờ mà lộ , cô sẽ coi  là quái vật mất.
May mà Ôn Thời  tự phủ nhận.
‘Mình nghĩ linh tinh gì ,  gì  thuật  tâm  đời. Chắc tại ánh mắt  chửi  rõ quá thôi…’
Nghe , Giang Trì Ấp  nhịn  , cúi đầu tựa trán lên vai cô.
Ôn Thời giật : "Có gì thì  thẳng, đừng  giở trò!"
Giang Trì Ấp càng cúi sâu hơn, vòng tay ôm trọn cô  lòng, thì thầm: "Ôn Thời, vì em,  sắp phát điên ."
Bộ dạng  của  khiến Ôn Thời càng thấy  giống một chú cún bự, miệng thì   nhưng tay  ngập ngừng  đưa lên xoa đầu .
"Ký  hợp đồng nhé? Không  em,  sẽ cô đơn lắm."
Giọng  trầm ấm của  vang lên bên tai,  thở nóng hổi  cô rụt cổ .
Ôn Thời lập tức mềm lòng: "Ký, em ký ngay."
‘Lại còn viện cớ    thì  , đúng là đồ cẩu nam nhân!’
Giang Trì Ấp  khẽ: "Còn trốn  nữa ?"
"Không…  trốn nữa." Cô còn trốn    nữa!!!
Giang Trì Ấp  , đột nhiên cúi xuống cắn nhẹ lên xương quai xanh của cô.
"Giang Trì Ấp!" Ôn Thời hét lên, cảm giác đau nhói khiến cô hít một  lạnh.
Nghe tiếng cô kêu,  mới ngẩng lên: "Đây là hình phạt vì em dám trốn !"
Ôn Thời trừng mắt, định cắn trả!
 Giang Trì Ấp  nâng cằm cô lên, ngăn chặn ý đồ đó. Anh  khẽ: "Ôn Thời, em  thấy tình huống   gì lạ ? Nếu là  khác   với em, em sẽ thế nào?"
"Thế nào ư?" Ôn Thời tưởng tượng, ánh mắt lóe lên vẻ hung dữ: 'Đánh cho  tàn phế!'
Giang Trì Ấp  vui vẻ, ghé sát  tai cô: "Anh dám  , là vì em  cho phép. Ôn Thời, thừa nhận , em cũng thích ."
"Anh thì…" Ôn Thời nuốt  lời chửi, gắt lên: "Tự luyến là một loại bệnh,  nên  khám !"
Giang Trì Ấp  nhẹ, ngón tay lướt qua môi cô: "Rồi sẽ  ngày em gật đầu. Đến lúc đó,  sẽ xem miệng em còn cứng  ."
Bị ánh mắt của  thiêu đốt, Ôn Thời  mặt , mím môi  .
"Thích  thì  gì  ." Giang Trì Ấp nắm tay cô, kéo  trong áo , để ngón tay cô chạm  cơ bụng săn chắc: "Không chỉ  , mà còn  sờ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/anh-de-biet-thuat-doc-tam-dien-cuong-vi-toi-xypg/chuong-145-thua-nhan-di-em-cung-thich-anh.html.]
Ngón tay Ôn Thời như  bỏng, vội rụt , kinh ngạc  .
"Không thích? Vậy thử ở   xem?"
Anh giữ tay cô, tiếp tục đưa lên cao hơn. Ôn Thời vội rút tay về, đẩy mạnh  .
"Em... em  tìm đạo diễn... ký hợp đồng." Cô lắp bắp.
Giang Trì Ấp    ngăn cản, chỉ : "Thấy , em lúc nào cũng  thể đẩy  ."
Ôn Thời cắn răng, bước chân càng lúc càng nhanh.
"Ôn Thời, nếu    phát điên thì đừng  trốn  nữa!" Giang Trì Ấp cảnh cáo từ phía .
Lần , Ôn Thời chuyển từ  nhanh sang chạy, thoáng cái  biến mất.
Giang Trì Ấp ở , ngẩng đầu  camera, đưa ngón trỏ lên môi  hiệu im lặng  mới rời .
Lư Minh, quản lý của Giang Trì Ấp,  khi xem đoạn video thì phát điên, gọi điện cho  gào thét:
"Tổ tông của  ơi,   công khai cũng  báo  một tiếng chứ!"
Vừa xem nấu ăn và nghe truyện nè. Link kênh ở đây:  https://www.youtube.com/@meoyeucaaudio
Giang Trì Ấp tâm trạng cực ,  : "Chưa công khai mà."
"CHƯA CÔNG KHAI?" Giọng Lư Minh cao vút: "Cậu dồn    tường... đây là cách  theo đuổi con gái nhà   đấy ?!"
"Anh cứ ém hot search xuống , lúc nào cần  sẽ báo."
Bên , Ôn Thời cũng đang  Tiểu Mạnh tra hỏi.
"Sếp ơi, chị cũng  cho em thời gian chuẩn  chứ!"
Ôn Thời nghiến răng: "Tại tên điên Giang Trì Ấp !"
"Vậy... giờ  ạ? Phủ nhận  công khai?"
"CÔNG KHAI CÁI GÌ!" Ôn Thời gào lên: " với     gì hết! Ém hot search xuống, để họ  đoán  thì đoán!"
 lúc đó, điện thoại Tiểu Mạnh reo lên. "Ôn... Ôn đại thiếu gia…"
Ôn Thời xoa trán. Xong , đến cả  trai cũng  .
"Anh?" Cô lo lắng  máy.
"Có chuyện gì ?" Giọng Ôn Tĩnh Vân đầy căng thẳng.
"Chỉ là chút vấn đề hợp đồng thôi,    kích động."
"Hắn dám ép em ?" Ôn Tĩnh Vân tin lời cô ngay lập tức.
Ôn Thời sợ  trai hiểu lầm, vội giải thích: "Không  ai ép em hết, chỉ là... giữa bọn em  chút vấn đề thôi."
Ôn Tĩnh Vân  hiểu ý cô,  thẳng: "Đừng lo,  sẽ xử lý hot search, cũng sẽ  chuyện với Giang Trì Ấp!"
"ANH!" Ôn Thời hét lên, nhưng bên   cúp máy.
Cô đột nhiên cảm thấy bất lực. Thôi kệ, để tên cẩu nam nhân  tự  mà giải thích với  trai cô !