Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
“Có  em vẫn còn  xác nhận gì đó ?”
Khí thế của Giang Trì Ấp khiến Ôn Thời  chút áp lực.
Cô chột : “Anh  gì thế,  gì  chuyện em cần xác nhận gì .”
“Vậy ý em là   cho  danh phận?” Anh cúi xuống, mặt tiến sát hơn.
Ôn Thời  gượng: “Anh nhạy cảm quá .” Cô liếc  ngoài, “Hình như sắp  , em  xem thử.”
Cô định  lên thì   ấn vai  xuống, giữ cằm cô, buộc cô   thẳng  mắt : “Anh hỏi   nữa, em  xác nhận điều gì?”
Anh  thể tưởng tượng  lý do cô cần "xác nhận"  liên quan đến... cơ thể . Anh thật lòng  từ từ tiến triển, nhưng tình huống  đúng là quá sức chịu đựng!
Thấy  nghiến răng tức giận, Ôn Thời rụt cổ . Chẳng lẽ việc  để  chào  cô là quá đáng lắm ?
Cô thăm dò vòng tay qua cổ , giọng mềm nhũn: “Em sai ,  ? Lần  nhất định sẽ để  chào  em.”
Vừa xem nấu ăn và nghe truyện nè. Link kênh ở đây:  https://www.youtube.com/@meoyeucaaudio
Ánh mắt Giang Trì Ấp dịu .
Ôn Thời chớp cơ hội: “Lần  về nhà, em sẽ đưa  về  mắt,  ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/anh-de-biet-thuat-doc-tam-dien-cuong-vi-toi-xypg/chuong-172-am-muu-cua-on-tieu-thoi.html.]
Dù   cô   thật , nhưng thái độ của   nguôi .
Bị cô dỗ dành, Giang Trì Ấp  những hết giận mà còn bất giác mỉm , cúi đầu định hôn lên trán cô.
Ôn Thời nhận , chủ động hôn lên môi  một cái.
Giang Trì Ấp ngây . Anh định hôn sâu hơn thì  cô đặt tay lên trán ngăn : “Bên ngoài hình như thật sự bắt đầu  . Anh nghỉ ngơi , lát nữa chúng  tiếp tục,  ?” Cô  với .
Anh ngơ ngác gật đầu.
Ôn Thời  nhẹ,  dậy khoác áo,    thở phào, vỗ nhẹ  ngực.
‘May mà   tố chất  hồ ly, nếu  hôm nay khó mà qua ải.’
“Hồ ly?” Giang Trì Ấp nhíu mày,  đầu  cô.
Ôn Thời   , vẫn tiếp tục suy nghĩ: ‘Anh  mới chuyển đến, đến chào hỏi hàng xóm thôi,  cần  thật với …’
Cô  đặt tay lên cửa xe, phía   vang lên giọng  lạnh như băng của Giang Trì Ấp:
"Ôn Thời!"
Cô giật , mở cửa lao  ngoài  đóng sầm . Ra khỏi xe, cô vẫn  dám dừng,  thẳng về phía phim trường.