Nhờ sự “chăm sóc” tận tình của Giang Trì Ấp, sức khỏe của Ôn Thời hồi phục  nhanh.
Không   lì, cô đòi đến phim trường.
Tại phim trường, Giang Trì Ấp đang họp online. Từ màn hình phát  giọng của một  nước ngoài,  tiếng Trung ngọng nghịu: “Giang, chúng  là ‘lò thiêu’* mà. ‘lò thiêu’,   thể đối xử với  như !”
(Lò thiêu:  gần giống "lão thiết", nghĩa là bạn )
Ôn Thời  mà  nhịn  .
Giang Trì Ấp cũng bật , đáp  bằng tiếng Anh lưu loát: “Yên tâm, nếu dự án ,  chỉ  thể tăng ngân sách cho  thôi.”
“Giang,  quả nhiên  đáng tin cậy! Cả đời   là ‘lò thiêu’  nhất của !”
Ôn Thời đang uống nước suýt sặc.
Bên  màn hình,  đàn ông ngoại quốc reo lên: “Giọng phụ nữ! Giang, cuối cùng  cũng  bạn gái  ? Mau giới thiệu cho !”
Ôn Thời  giọng điệu của    cho buồn ,  sang  nhỏ với Giang Trì Ấp: “Anh tìm   gã hề  ?”
Anh chạm nhẹ  mũi cô,  giải thích: “Joe là một đạo diễn Hollywood. Trước đây  từng đầu tư cho một bộ phim của  .”
Joe  sốt ruột: “Giang, đừng vô tình như . Cho  xem mặt… mỹ nhân .”
Ôn Thời tò mò, liền gật đầu.
Khi  thấy cô, Joe kinh ngạc: “Ồ, cô  quá! Cứ như mô hình AI ! Giang,   dùng  giả lừa  đấy chứ?”
Vừa xem nấu ăn và nghe truyện nè. Link kênh ở đây:  https://www.youtube.com/@meoyeucaaudio
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/anh-de-biet-thuat-doc-tam-dien-cuong-vi-toi-xypg/chuong-187-co-hung-thu-chinh-phat-hollywood-khong.html.]
Ôn Thời bật : “Chào , Joe.  là bạn gái của Giang. Cứ gọi  là Tiểu Thời.”
Ánh mắt Giang Trì Ấp càng thêm dịu dàng.
Joe ghé sát  màn hình: “Tiểu Thời, cô cũng là diễn viên ? Có  phát triển sự nghiệp tại Hollywood ?   một vai diễn…”
Giang Trì Ấp vội xoay màn hình về phía , trầm giọng: “Joe, đủ .”
“Giang,   đùa ! Cô  cực kỳ hợp vai pháp sư trong kịch bản của !”
Ôn Thời thấy Giang Trì Ấp  vẻ  đồng ý, liền mỉm  : “Cảm ơn , Joe.  sự nghiệp của  ở trong nước vẫn còn mới bắt đầu,    tham vọng  nước ngoài.”
Sau khi kết thúc cuộc gọi, Giang Trì Ấp nắm tay cô: “Nếu em  ý định đó,  sẽ  cản.  Los Angeles…”
“Bố  ở đó ?” Cô hiểu ngay. “Không  . Em  thật mà.”
Anh ôm cô  lòng, khẽ : “Anh   em liên quan gì đến ông . Bởi vì những ai  liên quan đến ông  đều trở nên bất hạnh…”
Trái tim Ôn Thời thắt . Cô xoa lưng  an ủi.
Anh im lặng một lúc,  đột nhiên : “Khi nào  thời gian,  sẽ đưa em  gặp  . Bà cũng đang sống ở Los Angeles.”
“Được thôi…” Cô vô thức đồng ý,  sững sờ, “Gì cơ? Mẹ    …”
Cô vội che miệng .
Giang Trì Ấp bật : “Xin  vì  bao giờ nhắc đến bà. Để  từ từ kể cho em ,  ?”
Ôn Thời vội gật đầu, quyết tâm  bao giờ nhắc đến những suy đoán sai lầm của  nữa.