Ôn Thời tất nhiên sẽ  gọi lễ tân. Sofa trong phòng tổng thống đủ lớn cho  ngủ.
 cô vẫn gọi, là để gọi đồ ăn khuya, vì chắc chắn   ăn tối  vội đến đây.
Lúc Giang Trì Ấp lau tóc bước , đồ ăn   bày sẵn. Anh định ôm cô một cái thì cô  né .
"Anh ăn tối  , em  tắm đây." Nói  cô nhanh chóng biến mất  phòng ngủ.
Anh bật  lắc đầu,   xuống bàn ăn.
Anh còn  ăn xong, cô  tắm xong, tay ôm một chiếc chăn bước .
Cô đặt chăn lên sofa, chủ động ôm  một cái: "Em mệt quá,  ngủ  đây. Anh ăn xong cũng nghỉ sớm nhé."
Nói ,  đợi  phản ứng, cô bước nhanh  phòng ngủ, đóng cửa . Anh thậm chí còn  thấy cả tiếng khóa cửa.
"Ở đây ngắm cảnh đêm cũng ,  cứ từ từ thưởng thức." Giọng cô vọng .
Giang Trì Ấp  cửa phòng ngủ đóng chặt, chỉ   lắc đầu. Anh  cô mai  tập dượt nên vốn  định  gì.  thấy cô phòng  đến mức , giờ     gì đó .
Vừa xem nấu ăn và nghe truyện nè. Link kênh ở đây:  https://www.youtube.com/@meoyeucaaudio
Ngày mai tính sổ!
Sáng hôm , cô  tiếng chuông điện thoại của Hồ Tiểu Ngọc đánh thức. Mới sáu giờ sáng.
Cúp máy, cô  một lúc cho tỉnh táo  mới xuống giường.
Đứng  cửa, cô áp tai  ngóng. Không  tiếng động, chắc  vẫn  dậy.
Cô mở khóa, rón rén mở cửa. Nhìn về phía sofa, thấy chăn   xốc lên, cô đang thắc mắc thì bất ngờ  ôm lấy từ một bên.
Cô hoảng sợ hét lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/anh-de-biet-thuat-doc-tam-dien-cuong-vi-toi-xypg/chuong-195-thao-het-khoa-phong-ngu.html.]
"Giang Trì Ấp! Em liều mạng với !" Cô tức giận đ.ấ.m  vai .
Anh như  cảm giác,  khẽ  bế bổng cô lên, đưa trở  phòng ngủ, đặt xuống giường  nghiêng  đè lên.
"Anh  lên! Sáng sớm  hù  ,  ba tuổi ?"
Anh giữ hai tay cô  đầu: "Ai bảo hôm qua em để  ngủ sofa. Đây là hình phạt."
"Thế thì   đừng mơ lên giường của em nữa!"
"Vậy thì  sẽ tháo hết khóa phòng ngủ của em."
Cô tức đến mức cúi đầu, cắn mạnh lên cổ .
Anh khẽ hừ một tiếng, khi cô  buông ,  liền hôn lên môi cô.
Ôn Thời  phản kháng, thậm chí còn đáp . Tay cô nhẹ nhàng xoay , ép  xuống , chiếm thế chủ động.
Hai   quá  mật, cô đương nhiên  điểm yếu của . Nụ hôn của cô lướt xuống cổ, ngón tay vuốt ve chân tóc  gáy .
Giang Trì Ấp  cô hôn đến mức thần trí rối loạn.  đúng lúc đó, cô đột ngột rời . Anh theo phản xạ giữ cô , nhưng chỉ tóm  chiếc chăn  ném lên đầu. Khi  kéo chăn xuống, cô  chạy  phòng tắm.
Tiếng khóa cửa vang lên. Anh nghiến răng: "Ôn Thời!"
Sau cánh cửa, cô  khẽ: "Giang lão sư   câu 'binh bất yếm trá' ?"
"Vậy thì   cả khóa phòng tắm  cũng tháo!"
"Phòng ngoài vẫn còn một nhà tắm đấy, Giang lão sư  thể  tắm nước lạnh nha~"
Lời  khiến  tức đến nghiến răng. Cuối cùng,  chỉ  thể  dậy,  tắm nước lạnh thật.