Sau một giấc ngủ ngon, Ôn Thời thức dậy trong căn phòng ở biệt viện nhà họ Tống. Tâm trạng cô lập tức  lên, cả  cũng tỉnh táo hẳn. Khi xuống lầu, cô thấy Tống Dĩnh đang tưới hoa. Bà  : "Đói , bữa sáng  dọn sẵn  bàn, mau ăn ."
Bên phía đoàn phim, kịch bản vẫn   chốt, nên cô  thể ở nhà nghỉ ngơi vài ngày.  lúc , cô định nhân cơ hội để giải quyết nốt vụ việc với Lưu Mỹ Phi.
Ôn Thời đang nghĩ ngợi thì Tống Dĩnh  gọi điện thoại,  bước  nhà với sắc mặt  mấy vui vẻ: "Là Lưu Mỹ Phi, bà   gặp con."
"Con sẽ  gặp bà ." Ôn Thời đáp.
Hai  con lái xe đến đồn cảnh sát. Khi Ôn Thời gặp Lưu Mỹ Phi, bà  tóc tai bù xù, trông   khác với hình ảnh thanh lịch  đây. Thấy Ôn Thời, Lưu Mỹ Phi lập tức kích động: "Tiểu Thời... Dì  oan, dì  oan thật mà! Dì là  yêu thương con nhất,   thể hại con chứ?"
Ôn Thời bình tĩnh  bà , giọng lạnh nhạt: "Dì  gặp  chỉ để  những điều  thôi ?"
"Tiểu Thời, con  tin dì ?" Lưu Mỹ Phi    : "Chẳng  dì  chăm sóc con từ bé ? Không  con từng  rằng dì còn giống  hơn cả  con ?" Những lời  như d.a.o đ.â.m  tim Tống Dĩnh.
  thứ   diễn  như bà  mong . Đối diện với Lưu Mỹ Phi, Ôn Thời     chút d.a.o động nào. Chẳng qua chỉ  dùng chiêu trò cũ để dỗ dành, khiến cô mềm lòng.   , Lưu Mỹ Phi  tính toán sai !
Cô ôm lấy cánh tay của Tống Dĩnh,  nũng đáng yêu: "Mẹ , con  bao giờ  những lời như , bà  chỉ  chia rẽ tình cảm  con chúng  thôi!"
Lưu Mỹ Phi sững sờ. Chết tiệt! Đây là trò gì ?
Lưu Mỹ Phi định  thêm, nhưng Ôn Thời lạnh lùng cắt ngang: " ,  đây   tin tưởng dì, nhưng tại  dì  phản bội ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/anh-de-biet-thuat-doc-tam-dien-cuong-vi-toi-xypg/chuong-65-tam-biet-hoan-toan-voi-cot-truyen.html.]
Vừa xem nấu ăn và nghe truyện nè. Link kênh ở đây:  https://www.youtube.com/@meoyeucaaudio
"Dì  phản bội con, dì thật sự  oan!" Lưu Mỹ Phi vội vàng  lóc,    liếc mắt về phía Tống Dĩnh, ám chỉ chính Tống Dĩnh  đổ oan cho bà .
Ôn Thời  lạnh một tiếng: "Dì  thấy nực  ? Lẽ nào   tin   mà  tin dì?"
Lưu Mỹ Phi sững , vội vàng  tiếp: " dì thật sự   sổ sách giả, dì  hề lấy một đồng nào của con!"
"Dì còn  sổ sách giả nữa ?" Mắt Ôn Thời trợn tròn: "Thì  từ lâu dì  lên kế hoạch lừa gạt , dì  nuốt trọn tiền của    !" Cô liền ôm chặt cánh tay Tống Dĩnh, tức giận giậm chân: "Mẹ! Con  bảo , con là một thiên tài đầu tư,   lỗ nhiều tiền đến ! Hóa  là do bà  nuốt mất,   bắt bà  trả hết tiền  cho con!"
Bộ dạng của Ôn Thời khiến Lưu Mỹ Phi há hốc mồm, đến mức quên cả .
"Tiểu... Tiểu Thời, con   ?" Lưu Mỹ Phi cuối cùng cũng nhận  thái độ của Ôn Thời   khác , lạnh toát mồ hôi. Nếu Ôn Thời thực sự  tin bà  nữa,  thì bà  thật sự tiêu đời!
Ôn Thời  bà  vẫn còn vùng vẫy,  lạnh một tiếng: "Dì đúng là sẽ  hại , dì chỉ  tiền của  thôi. Dì thực sự nghĩ  là kẻ ngốc ? Dì thấy danh tiếng của   tàn tạ,  thể giúp dì kiếm tiền nữa, nên mới  bố  tống   nước ngoài, để  thể chiếm  bộ  tiền của !"
Nghe xong lời , mặt nạ giả tạo của Lưu Mỹ Phi   sụp đổ, bà  hét lên: "Con  dối! Dì  hề  như !" Bà  chỉ  hai , gằn giọng: "Là các , các  hãm hại !"
Sự bình thản của hai  con khiến Lưu Mỹ Phi   suy sụp. Bà  gào lên: "Chỉ là một chút tiền thôi mà, đối với hai  chẳng là gì cả, tại    thể bỏ qua cho ! Ôn Thời,  đây   đối xử với con  như , con đúng là kẻ vong ân bội nghĩa!"
Bà  vẫn  nhận  rằng, tiếng gào thét đó  ngầm thừa nhận tội  của . Và tất cả   cảnh sát bên cạnh ghi chép .
Lưu Mỹ Phi giờ đây  còn cách nào để lật ngược tình thế nữa!
Ra khỏi đồn cảnh sát, Ôn Thời thở phào một , cảm thấy cả  nhẹ nhõm. Xử lý xong chuyện của Lưu Mỹ Phi, cô coi như     lời tạm biệt với cái cốt truyện c.h.ế.t tiệt  !