Ôn Thời   rằng, những lời cô   với Lưu Mỹ Phi  mở  nút thắt trong lòng Tống Dĩnh từ lâu. Từ khi Ôn Thời rời khỏi nhà, Tống Dĩnh luôn cảm thấy con gái gần gũi với Lưu Mỹ Phi hơn là với bà. Điều đó khiến bà luôn hổ thẹn, nhưng hôm nay, hành động    về phía bà của con gái  giúp bà trút bỏ   gánh nặng trong lòng.
Vì , giống như Ôn Thời, tâm trạng của Tống Dĩnh cũng vô cùng thoải mái. Bà khoác tay con gái, hỏi: "Đi mua sắm với  nhé?"
Thấy  hứng thú như , Ôn Thời liền gật đầu. Cô mặc một chiếc áo hoodie, đội mũ lên  đeo khẩu trang. Với  cách gần,   khó lòng nhận  cô, nên cô thoải mái  dạo cùng  suốt buổi sáng.
Đến trưa, hai  tìm một nhà hàng trong trung tâm thương mại để ăn. Đang ăn, Ôn Thời bất ngờ nhận  cuộc gọi từ Ôn Khải Minh. Cô  chút ngạc nhiên, vì ông gần như  bao giờ chủ động gọi cho cô.
Ôn Thời thầm nghĩ,  lẽ  mua sắm cũng  mắng? Dù nghĩ , cô vẫn bắt máy.
"Con đang  dạo với  ?"
Ôn Thời  đầu  giọng bố dịu dàng như , liền nổi da gà.
"Bố cài camera theo dõi  con  hả?" Cô xoa xoa cánh tay, hỏi .
Ôn Khải Minh gắt nhẹ: "Nói gì kỳ lạ ! Hai  đang ở trung tâm thương mại nhà , bố  thì  gì lạ?"
"Bố con ?" Tống Dĩnh nhíu mày, vẻ  hài lòng: "Ông    gì đây?"
Ôn Thời nhất thời   nên trả lời câu hỏi của ai.
"Những ngày  con ở nhà chăm sóc  cho . Đã lớn , cũng nên mua chút gì đó cho . Bố sẽ chuyển tiền cho con,  con thích gì thì mua, để bà  vui vẻ một chút."
Nghe bố  trách mắng   vẻ quan tâm, Ôn Thời chỉ  bật . Đang định đáp  vài câu thì tin nhắn chuyển tiền vang lên. Bố cô thật sự  chuyển tiền. Ôn Thời lặng lẽ đếm  0 đằng , lập tức xua tan  tức giận: "Bố yên tâm , con sẽ   vui."
"Ừ,  điều là ." Ôn Khải Minh  xong liền cúp máy.
Vừa xem nấu ăn và nghe truyện nè. Link kênh ở đây:  https://www.youtube.com/@meoyeucaaudio
Nhìn  điện thoại, Ôn Thời bật  nhẹ. Cô nghĩ,  lấy lòng  mà  chịu lấy lòng cô , đúng là bố cô hết thuốc chữa thật .
"Bố con, ông   gì?" Tống Dĩnh nhíu mày  cô.
Ôn Thời lắc đầu, đ.â.m đũa  bát cơm, buồn bã : "Không  gì, chỉ bảo con   điều."
Trong lòng cô thì đang  thầm, bố ngây thơ của con ơi, đừng trách con, con   dối, cũng    bố . Hôm nay để con dạy bố  cái giá của việc lỡ lời là thế nào!
Quả nhiên, Tống Dĩnh hừ một tiếng: "Chính  còn quản  nổi thì lấy tư cách gì mà quản con?"
Sau bữa cơm, Ôn Thời kéo  đến một cửa hàng, mua liền hai chiếc túi xách mới  mắt để tặng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/anh-de-biet-thuat-doc-tam-dien-cuong-vi-toi-xypg/chuong-66-xem-nhu-la-het-thuoc-chua-that-roi.html.]
Nhìn thấy quà là dành cho , Tống Dĩnh  vui  ngạc nhiên: "Lại còn mua túi cho  ,   con  đầu tư hết tiền  ?"
"Tiền mua túi cho  thì vẫn còn mà."
Tống Dĩnh càng vui sướng, yêu thích hai chiếc túi  rời tay. Bà còn lấy điện thoại chụp mấy tấm ảnh, đăng lên mạng xã hội để khoe, dường như  cho cả thế giới  con gái  mua túi cho . Nhìn  vui đến như , trong lòng Ôn Thời   chút xót xa. Cô bước tới ôm lấy bà: "Mẹ , con nhất định sẽ kiếm thật nhiều tiền,   hễ  sản phẩm mới  mắt, con sẽ mua hết cho !"
"Được ,  sẽ chờ." Tống Dĩnh ôm lấy cô, áp mặt  má con gái.
Nhìn cảnh hai  con  mật như , cô nhân viên bán hàng  nhịn  mà : "Tình cảm giữa bà Ôn và con gái thật ."
Tống Dĩnh  đầu  cô nhân viên, mỉm  : "Sau  gọi  là bà Tống nhé."
Ôn Thời mỉm   cảnh tượng đó,  hề đề cập đến việc tiền mua túi là do bố cô đưa. Dù  thì bố cô chỉ yêu cầu  cho  vui, chứ    nhắc đến chuyện tiền bạc, cô   thành nhiệm vụ một cách  hảo!
…
Buổi chiều, Ôn Thời đưa Tống Dĩnh về nhà ,  đó cô ghé qua studio để giải quyết đống việc mà Lưu Mỹ Phi để . Khi đến nơi, Ôn Thời  bước  cửa thì bất ngờ  thấy Giang Trì Ấp.
Cô khựng , chớp mắt nhanh,   cô  nhầm chỗ  ? Ôn Thời lùi  một bước, định     tấm biển.
Giang Trì Ấp mỉm  gọi cô: "Em  nhầm !"
Bên cạnh, Tiểu Mạnh cũng  nhịn  : "Sếp , chị quên  ? Em bây giờ cũng là trợ lý của  Ấp ."
Ôn Thời gãi đầu ngại ngùng: "Chị quên mất thật." Cô  gượng hỏi: "Chẳng  hai     đoàn phim  ?" Vừa   trong, cô  che mặt, nháy mắt với Tiểu Mạnh,  hiệu bằng khẩu hình miệng: "Sao  đưa   đến đây?"
Cô tưởng    kín đáo, nhưng tất cả biểu cảm đều lọt  mắt Giang Trì Ấp. Anh thẳng thắn : "Hôm nay   xem địa điểm mới của công ty."
Tiểu Mạnh nhanh chóng giải thích: " đó, em  cùng  Ấp rời khỏi tòa nhà công ty thì chị gọi. Khi sếp gọi, hai  đang  xe,  Ấp vốn định đưa em về, nhưng  ngờ   chỉ đưa em đến tận nơi mà còn cùng em lên lầu."
Tiểu Mạnh vẫn nhớ lúc đó Giang Trì Ấp  : "Hai  đều   nhiều kinh nghiệm,   thể góp ý cho các ." Những lời  thực sự khiến  vô cùng cảm động.
"Chọn  địa điểm  ?" Ôn Thời  xuống,  Giang Trì Ấp, hỏi: "Dự định khi nào sẽ treo biển công ty?"
"Còn  trang trí nữa, chắc  vài tuần ."
Ôn Thời gật gù, nhớ  cốt truyện... Hình như  bao giờ  rõ về cổ phần của Giang Trì Ấp trong công ty, nhưng với tầm ảnh hưởng của ,  tham gia cả việc chọn địa điểm, chắc chắn   chỉ là một cổ đông đơn giản.
Cô đang suy nghĩ thì bất ngờ  tiếng gõ cửa.