Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

ÁNH TRĂNG TREO CAO - 9 + NHẬT KÝ GHI THÙ CỦA TRẦN TỂ TƯỚNG

Cập nhật lúc: 2025-07-01 06:28:28
Lượt xem: 1,625

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trần Kính Ngôn chớp chớp mắt, vẻ mặt vô tội:

 

“Lời phu nhân nói, vi phu nghe không hiểu.”

 

“Ngươi biết ta có mặt ở đó, nên cố ý không nói gì, để ta ghen tuông mất mặt đúng không!?”

 

“Đúng! Ta mù mắt mới yêu ngươi! Ta thừa nhận!”

 

“Ta nhìn nhầm ngươi rồi, Trần Kính Ngôn! Chúng ta hủy hôn!”

 

Khóe môi Trần Kính Ngôn khẽ nhếch, bàn tay siết chặt eo ta lại, kiên quyết từ chối:

 

“Không đời nào.”

 

Thấy ta thật sự nổi giận, hắn bèn hôn dỗ dành một cái:

 

“Ta cũng không biết Nhị cô nương nhà họ Lưu gọi nàng đến. Đời trước cả nhà họ Lưu bị xử trảm vào mùa thu, ta sao có thể cấu kết với họ?”

 

“Chỉ là ta tra ra người sai khiến Nhị cô nương rất có thể là Lục hoàng tử, nên muốn ghé thăm Lưu đại nhân, xem có tìm được manh mối nào không.”

 

“Lưu Nhị cô nương đột nhiên xuất hiện, chính ta cũng bị dọa đấy chứ.”

 

Ta cười lạnh:

 

“Ta đánh c.h.ế.t ngươi cho rồi.”

 

“Cứ đánh đi, ta cho nàng đánh. Sau này con của ta cũng để nàng đánh.”

Hắn ngẫm nghĩ một lát,

“Tránh đám trưởng bối ra, đánh xong ta sẽ tự đi quỳ từ đường.”

 

Ta lập tức được đà lấn tới:

 

“Sau khi thành thân phải ngủ riêng!”

 

Trần Kính Ngôn bật dậy:

 

“Đừng có mơ! Đến giường riêng cũng không có đâu!”

 

Hắn đi qua đi lại, nghiêm túc thương lượng với ta:

 

“Sau khi cưới, mỗi ngày ba lần.”

 

“Không được, mỗi tháng ba lần.”

 

“Vậy thì một ngày… một lần.”

 

“… Được.”

 

Trần Kính Ngôn cười rạng rỡ như nắng mùa xuân.

 

Ta nhấm nháp lại đoạn đối thoại, mặt lập tức đỏ bừng như gấc chín.

 

“TRẦN! KÍNH! NGÔN! ĐỒ KHỐN KIẾP!!!”

 

“Dư Xuyên Chi, ta thích nàng.”

 

“…”

 

“Đừng cấu nữa, đừng cấu nữa… Dư Xuyên Chi, ta cũng thích chàng”

 

18. Nhật ký ghi thù của Trần Tể tướng 

 

1.

 

Dư Xuyên Chi chưa bao giờ nhớ được lần đầu tiên chúng ta gặp nhau.

 

Hồi đó ta đang đi du học bên ngoài, bị một tên ăn mày móc mất túi bạc, đói đến mức hấp hối.

🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^

 

Dư Xuyên Chi lượn lờ trước mặt ta cả nửa ngày trời, cuối cùng đưa cho ta bát tàu hũ đường cuối cùng của nàng.

 

Nghe nói ta bị trộm mất bạc, nàng liền xắn tay áo lên, tìm bằng được tên ăn mày kia, túm lấy lỗ tai hắn:

"Trả tiền lại cho thư sinh!"

 

Tên ăn mày khóc lóc gọi nàng là “Chi tỷ", "Chi bà bà", van xin tha mạng.

 

Ta ngơ ngác nhận lại bạc nàng giành về giúp, tai đỏ bừng như bị lửa thiêu.

 

Dư Xuyên Chi mắng ta một câu “đồ ngốc”.

 

Còn ta thì… lại bật cười.

 

Ta là trưởng tôn dòng chính của họ Trần, từ nhỏ đã bị ép phải hiểu chuyện, phải điềm tĩnh.

 

Nếu để gia gia biết ta làm mất bạc, nhất định sẽ mắng ta vô dụng, bắt ta quỳ trước gia pháp trong từ đường.

 

Ai cũng mong ta thành đạt, làm rạng danh họ Trần.

 

Không ai quan tâm đến cảm xúc thật của ta.

 

Chỉ có Dư Xuyên Chi, là người duy nhất đứng chắn trước mặt ta.

 

Một cô nương sống động, rực rỡ như thế — nếu trở thành thê tử của ta, chắc sẽ rất thú vị.

 

Thuộc hạ nói với ta, đại cô của Dư Xuyên Chi là phi tần trong hậu cung.

 

Hoàng đế rất sủng ái, nhưng vì xuất thân quá thấp nên mãi vẫn chưa được thăng vị.

 

Ta liền nhờ gia gia dâng tấu, giúp Dư Thường Tại được phong lên Quý phi.

 

Có như vậy, ta mới có cớ để đến cầu hôn nàng.

 

2.

 

Ca ca từng nói, nữ tử đều thích kiểu nam nhân chững chạc, trầm ổn, giỏi mưu tính.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/anh-trang-treo-cao/9-nhat-ky-ghi-thu-cua-tran-te-tuong.html.]

 

Ta gắng giữ vẻ mặt lạnh lùng, cặm cụi đọc Tứ thư Ngũ kinh — nhưng Dư Xuyên Chi lại ngày càng sợ ta.

 

Ta thầm nghĩ: Chờ khi đỗ Trạng nguyên, nhất định phải cưới được nàng.

 

3.

 

Cẩm y vệ lục soát được một bức mật tín mưu phản.

 

Ai cũng biết đây là vụ hãm hại, nhưng không ai dám cầu xin cho họ Trần.

 

Thế gia quá mạnh, hoàng thượng sớm muốn mượn cớ để chặt bớt nanh vuốt.

 

Ai dám đứng ra cản?

 

Các gia đình từng kết thân lập tức đoạn tuyệt.

 

Còn Dư Xuyên Chi, cũng lui hôn.

 

Ta hận nàng — tại sao lại tuyệt tình đến thế?

 

Nhưng rồi lại không nhịn được mà nghĩ — thôi vậy.

 

Mùa đông ở Ninh Cổ Tháp lạnh thấu xương, nàng không chịu nổi đâu.

 

.

.

.

10.

 

Thực tế chứng minh: chẳng tốt lành gì cả.

 

Dư Xuyên Chi gả cho gã biểu ca ngốc nghếch kia.

 

Nhị thúc ta c.h.ế.t rồi, đệ đệ ta cũng không còn.

 

Có người âm thầm tiếp tế cho chúng ta, đám hạ nhân thì làm việc cẩu thả, cứ như chủ nhân.

 

Ta phải đích thân dọn dẹp hậu quả.

 

Vừa khổ sở, vừa đắng cay.

 

Đã tuyệt tình rồi, sao còn làm những việc nặng tình?

 

Đã không còn yêu ta, sao còn khiến ta vương vấn?

 

Mùa đông ở Ninh Cổ Tháp quá lạnh, không có áo bông, không có lông thú — người cứ thế mà c.h.ế.t đi từng kẻ một.

 

Chưa đào xong một cái huyệt, đã có người tắt thở tiếp.

 

Ta nhớ Dư Xuyên Chi.

.

.

.

 

634.

 

Thái tử chết. Dư Xuyên Chi tái giá.

 

Ta không về kịp.

 

Ta đứng ngoài sân viện tiêu điều, nhìn ngọn nến hồng cháy bập bùng trong đêm.

 

Tình cảm dành cho nàng… là yêu hay hận, chính ta cũng không còn phân rõ.

 

.

.

.

 

987.

 

Tên sao chổi ấy cuối cùng cũng chết! Không uổng công ta ngày ngày thắp hương cầu khấn, lễ vật dâng đầy.

 

Dư Xuyên Chi gầy đi nhiều, lại càng xinh đẹp.

 

Ta hận nàng, lại không ngừng nhớ nàng.

 

Nàng sống không tốt, có lưu manh đến gõ cửa giữa đêm.

 

Ta đánh gãy chân tên đó.

 

Thỉnh thoảng lại đến quán rượu lượn một vòng.

 

Nàng phải đến năn nỉ ta, ta mới "miễn cưỡng" đồng ý bảo vệ nàng.

.

.

.

 

1002.

 

Dư Xuyên Chi qua đời.

 

Ta cũng đã sắp xếp xong hậu sự cho nàng.

.

.

 

1003.

 

Ta uống rượu độc.

 

Đời này, chỉ hận trăng sáng chẳng soi riêng ta.

 

-HẾT-

 

Loading...