Trong màn đêm tăm tối, một  nhóc đang dần bước . Chốc lát  đến một căn nhà, mà  chăm chăm  đàn ông đang đeo mặt nạ giống hệt . Chốc lát, hai   bật  thật lớn:
 
“Hahahaha! Con   lắm, con trai ! Và kế hoạch trả thù của chúng  sắp thành công , khi bọn chúng cũng gần c.h.ế.t hết, chỉ còn  vài  trong trò chơi !”
 
“Phải! Vậy thì chúng   thể trả thù cho  con . Và con thực sự  căm hận bọn họ, khi chính bọn họ là   g.i.ế.c c.h.ế.t  con. Và nếu như  con vẫn còn sống, thì bây giờ bà   vui khi cha con chúng    những chuyện ...”
 
“, con trai của . Và con  g.i.ế.c  bao nhiêu  trong  bọn chúng?”
 
Cậu bé lúc  cũng bật  mà đáp:
 
“Dạ, con  khiến cho căn nhà đó bốc cháy, khiến cho những  trong căn nhà đó c.h.ế.t hết. Và cũng chính con là   khiến cho  đàn bà trong căn nhà đó phát điên, mà tự  hại bản  của . Sau đó khiến bà  treo cổ bằng lọ t.h.u.ố.c .
 
Và cũng chính con là   khiến cho con ch.ó phát điên, khi tiêm cho nó một mũi bệnh dại, cho nó c.ắ.n  phụ nữ và ăn thịt  phụ nữ . Cha thấy những gì con    ?”
 
“Được! Ta  ngờ con độc ác giống hệt  . Còn , chính là   g.i.ế.c c.h.ế.t  phụ nữ trong căn nhà đó và chôn  gốc cây , để  thể ngụy biện rằng đó chính là do ma quỷ . Và tất cả những cái c.h.ế.t khác đều là do một tay  dàn xếp cả.
 
Họ   ai là hung thủ trong chuyện , mà cứ từ từ bắt hết những  trong nhà đó, để cho bọn họ chẳng thể thoát khỏi  những tội ác. Và khi tất cả  gom  một thể, bọn chúng cũng   sức chống cự. Chúng  sẽ g.i.ế.c c.h.ế.t hết một lượt luôn!”
 
“Phải! Cha   là đúng. Và bây giờ cũng  đến lúc chúng  sắp  lộ diện !”
 
Dứt lời, bọn họ cũng  lột mặt nạ ,  chăm chăm  trong tiếng  đầy man rợ. Trong khi giờ đây,  ánh trăng, ông Lý đang núp tại một gốc cây, khi lúc nãy ông thấy con trai của ông Tú  kỳ lạ. Nó    đó  khu rừng, bởi vì lo lắng nên ông quyết định đuổi theo...
 
Và  ngờ vô tình phát hiện chuyện . Còn  đàn ông   là ai khác, mà chính là đội trưởng của cục cảnh sát, ông  tên là Văn.
 
Khi   chính bọn họ là    tay g.i.ế.c c.h.ế.t   trong nhà của ông Tú, ngay lập tức trong sự hoảng sợ, ông  cố gắng bỏ chạy.  vô tình vấp  một cành cây, điều   khiến cho họ phát hiện. Ngay lập tức, họ  mặt  đầy căm hận, chốc lát bắt đầu đuổi theo ông:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bi-an-sau-cai-chet/chuong-41-ke-thu-ac-lo-dien.html.]
 
“Cha! Có  đang ở đây! Chúng  mau đuổi theo...”
 
“Phải! Hôm nay chúng   g.i.ế.c c.h.ế.t . Không thể để cho  lộ diện bí mật của chúng  . Và chúng  sắp  đến  mục tiêu cuối cùng !”
 
Thế là tất cả bọn họ bắt đầu đuổi theo ông , trong khi ông   ngừng bỏ chạy. Sau một lát, ông Văn cũng  chạy  một hướng khác, còn ông Lý vẫn  ngừng cố gắng thoát khỏi con của ông Văn.
 
Khi   thấy ông Văn nữa, ông ngay lập tức tiến đến, đè con của ông Văn xuống,  đó dùng tay đ.ấ.m  mặt của nó, thậm chí bóp cổ nó với định g.i.ế.c c.h.ế.t nó mà rời khỏi đây . Với , ông cũng   ông Văn đang ở , sợ phía  chính là ông Văn đang chặn đường , nên ông định  đường ...
 
Tài
Con của ông Văn cố gắng vùng vẫy trong tình huống ngàn cân treo sợi tóc. Chốc lát,   móc  một con dao,  đó đ.â.m  bụng của ông Lý khiến cho ông  ngã xuống  mặt đất. Giờ đây,  bật  thật lớn :
 
“Hahahaha! Ngày tàn của ông  đến ! Ông nghĩ rằng   thể g.i.ế.c c.h.ế.t   ?”
 
Ông Lý  đ.â.m mà cảm thấy  đau, chốc lát co  ngã xuống  mặt đất. Trong khi một khúc cây cũng  đập  đầu ông, ngay lập tức ông Văn cũng xuất hiện mà bảo:
 
“Sao? Ông  g.i.ế.c c.h.ế.t con trai  hả? Nào, hãy mau  ! Sao bây giờ   đó trong sự bất lực ? Và để chúng   cho ông , chúng    là một con  bình thường, mà chính là một con ác quỷ đội lốt . Ông    rằng  bao nhiêu  c.h.ế.t trong tay của chúng  ! Và ông sẽ là nạn nhân tiếp theo đó!”
 
“Phải đó, cha ạ! Con thật sự hào hứng khi  m.ổ x.ẻ ông  giống như một con heo. Và cảm giác g.i.ế.c  đó thật là thích. Hay bây giờ con cùng với cha hành hạ ông  . Chúng  sẽ m.ổ x.ẻ ông  như một con heo, để cho ông  tận hưởng cảm giác đau đớn là như thế nào. Được  cha?”
 
“Được! Con   . Còn giờ thì  phận của ông  kết thúc. Bây giờ ông sẽ  c.h.ế.t ở đây!”
 
Dứt lời,  với con d.a.o  tay bắt đầu  xuống, trong khi ông cũng  lấy  một con dao. Giờ đây, ông Lý trở nên hoang mang mà bảo:
 
“Không! Làm ơn hãy dừng  những chuyện ! Đừng g.i.ế.c c.h.ế.t  mà!  cầu xin ông đó!”
 
“Hahahaha! Không g.i.ế.c c.h.ế.t ông, nhưng mà  thể ! Bởi vì chúng   tận hưởng niềm vui khi thấy ông c.h.ế.t là như thế nào. Và bây giờ thì hãy chờ đợi cái c.h.ế.t của  đến ! Chúng  sẽ  nhanh gọn lẹ, nhưng sẽ khiến ông đau đớn đến tột cùng, để tận hưởng cảm giác ông c.h.ế.t trong sự đau đớn là như thế nào...”