Bói Toán Quá Chuẩn, Không Cẩn Thận Công Đức Bùng Nổ! - Chương 718: Ta là kẻ cố chấp ---
Cập nhật lúc: 2025-10-04 15:01:29
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Long Linh thuận lợi lên đến đỉnh núi, từ xa thấy Nhân Sâm Quả đang chỉ huy các vệ sĩ. Cảnh tượng trông thật lạc lõng, dù thế nào cũng thấy hợp lẽ thường. Rốt cuộc, chẳng ai nguyện tin rằng một tiểu hài tử lớn năng lượng lớn đến , khiến những lớn vốn phi phàm theo hiệu lệnh của .
Nhân Sâm Quả thấy Long Linh thì sững . Sau khi dặn dò xong xuôi chuyện, y đến bên cạnh Long Linh, đang mang vẻ kiêu ngạo, nửa ngẩng đầu, dáng vẻ như ' chấp nhặt với các ngươi'.
“Ngươi ở Hải Thành !”
Long Linh sự kinh ngạc, cùng một chút vui mừng trong giọng điệu của Nhân Sâm Quả. Long Linh vốn đang tức giận, cuối cùng cũng thẳng đầu . Thì Nhân Sâm Quả ở Hải Thành, chuyện thiệp mời chắc chắn là hiểu lầm . Long Linh lúc mới gật đầu: “Ừm, mới trở về!”
Mặc dù vì một câu của Nhân Sâm Quả mà bớt giận nhiều. , thà Nhân Sâm Quả hiểu lầm là trở về, chứ để khác rằng ở Hải Thành mà nhận thiệp mời. Không tiếp tục chủ đề đáng hổ và uất ức , Long Linh trực tiếp hỏi: “Chuyện giải quyết xong ?”
Nhân Sâm Quả liếc Tống Cục đang ở cách đó xa, đúng ! Sau những nỗ lực ngừng của đám tiểu giấy nhân lừa gạt nhận việc, những công lao trực tiếp đưa đội trưởng Tống Dã lên vị trí phó cục trưởng. “Tống Cục đích dẫn đội đến, nghi phạm đưa đến mặt , những chuyện còn sẽ xử lý thỏa. Hiện giờ vẫn để các khách khứa rời , cũng là lo lắng những độc vật còn sót , nhất định đảm bảo những độc vật đó đều thu hồi hết mới .”
Long Linh xong, lập tức nhíu mày: “Phiền phức ? Lần chẳng ít Huyền môn đến , bọn họ chỉ cần chút sức là giải quyết !”
Nếu là , lẽ Nhân Sâm Quả cũng sẽ thấy lời Long Linh là đúng. thời gian , y vẫn luôn xử lý các việc vặt của Thanh Phong Quan, cùng một hợp đồng đây của Vân Nhiễm và Vân gia. Càng dính thế tục, y càng hiểu rõ, thế giới rốt cuộc vẫn là phàm nhân chiếm đa . Dù Huyền môn lợi hại đến , chỉ riêng thiên phú và tài nguyên định lượng Huyền môn thấp hơn nhiều so với phàm nhân. Đại đa quy tắc của thế giới , cũng đều do phàm nhân đặt . Đặc Quản Cục tồn tại là để cân bằng giữa Huyền môn và phàm nhân. Vì , nhiều chuyện, dù Huyền môn thể dễ dàng , nhưng cũng tuân theo quy tắc của phàm trần, vượt giới.
“Chuyện , Huyền môn, tiện tham gia quá nhiều.”
Long Linh dường như lúc mới nhớ , cũng là của Đặc Quản Cục, mà để một ‘ ngoài’ nhắc nhở… Long Linh chút ngượng ngùng khẽ ho hai tiếng: “Vân Nhiễm , tìm nàng!”
“Ở phòng nghỉ bên đó, đưa ngươi qua…”
“Không cần, tự qua, ngươi cứ bận việc của ngươi .”
Nhân Sâm Quả Long Linh rõ ràng vẻ chạy trối chết, chỉ thấy khó hiểu, đó tiếp tục việc của . Khi Long Linh đến tòa nhà phòng nghỉ, thấy Huyền Sở và một quen , lầu như hai vị thần giữ cửa. Huyền Sở tự nhiên cũng thấy Long Linh, ánh mắt hai giao giữa trung, ăn ý dời . Long Linh nhân tiện còn trừng mắt Huyền Sở: Giờ rõ ràng lúc tính sổ, đợi đấy cho !
Huyền Sở: Đợi thì đợi, sợ ngươi !
Vạn Sĩ Dục lúc là một qua đường liên quan, Long Linh, Huyền Sở.
“Ngươi là ai, cái gì mà !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/boi-toan-qua-chuan-khong-can-than-cong-duc-bung-no/chuong-718-ta-la-ke-co-chap.html.]
Vô cớ Long Linh quát một câu, Vạn Sĩ Dục dám nổi giận. Chẳng cách nào, quả thực là uy áp Long Linh nặng, khiến chút e sợ. Vạn Sĩ Dục tiến lên một bước, tự giới thiệu, ai ngờ, còn kịp mở miệng , Long Linh chặn họng . “Kẻ nào thể cùng tên âm hiểm cũng chẳng thứ lành gì, tránh !”
Vạn Sĩ Dục: …
Mèo con Kute
Ha ha, qua đường còn là quá, rõ ràng là vật hi sinh mà! Long Linh trực tiếp vượt qua Huyền Sở và Vạn Sĩ Dục lên lầu, Huyền Sở cứ đó, hề ý định bước tới ngăn cản. Mãi đến khi bóng lưng Long Linh biến mất, Vạn Sĩ Dục mới nhỏ giọng hỏi Huyền Sở: “Người là ai?”
“Chỉ là một kẻ đoạt xá mà thôi, quan trọng!”
Nếu Vạn Sĩ Dục còn Huyền Sở và Long Linh hiềm khích, thì quả là sống uổng phí bao nhiêu năm . Tuy nhiên, Huyền Sở ngăn cản, điều cho thấy mối quan hệ giữa và nghĩa của y chắc chắn hề tầm thường. Nhớ cái lúc nãy của Long Linh, khiến cảm giác đóng đinh. Đáng tiếc, cảm giác đó đến nhanh mà cũng nhanh, khiến kịp tìm hiểu rõ.
“Cốc cốc cốc…”
Vân Nhiễm trong phòng thấy tiếng gõ cửa, dù nàng hiện giờ ‘ thấy’ tình hình bên ngoài, nhưng Vân Nhiễm vẫn đoán , là Long Linh đến. “Vào !”
Long Linh đẩy cửa , vốn định cho Vân Nhiễm sắc mặt . Ai ngờ, thấy Vân Nhiễm ở góc ghế sofa, còn con rối gỗ của Tiểu Sư Thúc thì giữa bàn . Long Linh lập tức đổi sắc mặt, mặt lộ nụ nịnh nọt. “Tiểu Sư Thúc, nhận lời triệu hoán của ngài, lập tức chạy đến , lâu gặp ngài, thời gian ngài khỏe ?”
Vân Nhiễm: …
Ha ha, nếu ai với nàng rằng những sinh linh do trời đất sinh tính tình ngạo mạn, c.h.ế.t cũng chịu cúi đầu, nàng thật sự sẽ c.h.ế.t mất. Tiểu Sư Thúc khẽ gật đầu, đó lấy trận pháp từng giam cầm một nửa Long Nguyên của Long Linh . Lúc đó, Long Nguyên của Long Linh tuy chia hai nửa, một nửa bế quan, một nửa ở bên ngoài. Long Linh rõ tiến trình bế quan của nửa Long Nguyên . Giờ đây tận mắt thấy Long Nguyên rõ ràng mạnh mẽ hơn nhiều, mặt Long Linh, lập tức lộ vẻ vui mừng khôn xiết.
“Tiểu Sư Thúc, Long Nguyên của khi nào mới thể dung hợp ?”
Dáng vẻ Long Linh lúc , quả thực chút đáng đánh, với sự nịnh hót của Long Linh nền, ngay cả nàng cũng vẻ lu mờ. Vân Nhiễm một lúc, vô cớ cảm thấy cảnh tượng quen thuộc. Vậy , đây chính là lý do đây ít nàng tìm Tiểu Sư Thúc chống lưng mà nghiến răng nghiến lợi đến thế ? “Đây là Tiểu Sư Thúc của !”
Long Linh trực tiếp bắt đầu giở trò vô : “Ngươi đừng quên, lúc đó là ngươi mạnh mẽ ký kết khế ước cộng sinh với . Ta là kẻ cố chấp, dù giờ khế ước giải trừ, vẫn thể đổi việc hai chúng vốn là một phe!” Chuyện bám đùi , chỉ kẻ ngốc mới bám buông tay.
Vân Nhiễm: …
Long Linh đáng chết, mà cướp lời của nàng!
Một tiếng “Rắc” vang lên. Quả cầu ánh sáng giam giữ Long Nguyên đột nhiên mở một khe hở. Tiểu Sư Thúc Long Linh: “Thời cơ đến, ngươi hãy chuyên tâm dung hợp, sẽ hộ pháp cho ngươi!”