Bói Toán Quá Chuẩn, Không Cẩn Thận Công Đức Bùng Nổ! - Chương 724: Cấm Địa Bỗng Biến Thành Danh Thắng ---
Cập nhật lúc: 2025-10-04 15:01:35
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sáng sớm ngày thứ hai, đoàn thu dọn xong xuôi. Vạn Sĩ Dục chút ngập ngừng Vân Nhiễm. Y Vân Nhiễm sẽ , nhưng y theo, thậm chí chuyện của gia tộc Vạn Sĩ cũng tạm thời y quẳng đầu.
Long Linh đầu , vặn thấy vẻ mặt của Vạn Sĩ Dục, lập tức cảm thấy cạn lời.
“Nam tử hán đại trượng phu, lời thì thẳng, cứ ấp a ấp úng gì chứ!”
Giọng của Long Linh nhỏ, lập tức thu hút ánh mắt của . Điều khiến Vạn Sĩ Dục lập tức đỏ bừng mặt vì ngượng.
Tuy nhiên, điều cũng khiến Vạn Sĩ Dục, vốn ngại mở lời, đành cứng đầu : “Ta cùng các ngươi.”
Long Linh lập tức khoanh hai tay , một động tác từ chối: “Không , nơi chúng đến vô cùng cơ mật, ngoài thể theo!”
Bí mật của Thiên Thư là do cống hiến, Long Linh cảm thấy đủ tư cách quyết định ai , ai . Ánh mắt Long Linh sang Huyền Sở, nếu Huyền Sở là ‘bảo tiêu’ do Tiểu Sư Thúc sắp đặt cho Vân Nhiễm, thì cũng tư cách .
Bị gọi là ngoài, Vạn Sĩ Dục lập tức vui, y là nghĩa của Vân Nhiễm cơ mà.
y vẫn tôn trọng ý của Vân Nhiễm, nàng mở lời, y sẽ chủ động tiết lộ mối quan hệ giữa bọn họ.
Vân Nhiễm lắng cuộc đối thoại của hai , đây nàng thật sự từng nghĩ rằng Vạn Sĩ Dục cùng họ, dù , chuyện của gia tộc Vạn Sĩ còn nhiều.
Hiện tại thì, thêm một , thêm một phần sức mạnh. Nàng đó cũng từng chứng kiến thủ đoạn của Vạn Sĩ Dục . Gia tộc Vạn Sĩ cho dù suy tàn, nhưng lạc đà gầy vẫn hơn ngựa béo, đưa y cùng, chung là ích.
Đương nhiên, quan trọng nhất là, Vạn Sĩ Dục lúc , miễn cưỡng thể xem là đáng tin cậy.
“Được, ngươi thì cứ , nhưng , nơi chúng đến nguy hiểm, ngươi nhất nên mang đủ vật phẩm bảo mệnh.”
Nơi thể khiến Vân Nhiễm nguy hiểm, Vạn Sĩ Dục cũng dám khinh suất nữa, suy nghĩ một chút : “Không thành vấn đề, sẽ cho mang đồ đến ngay.”
Long Linh Vân Nhiễm dễ dàng bác bỏ điều định, chút khó chịu.
Vân Nhiễm sớm nắm rõ tính cách của Long Linh, lập tức nhỏ giọng tai : “Y cũng ngoài, là nghĩa tử của phụ .”
Đôi mắt tròn xoe của Long Linh lập tức sáng lên. Trước đây từng chú ý đến mối quan hệ giữa và Vân Nhiễm.
Giờ Vân Nhiễm , trực tiếp sang. Quả nhiên, giữa Vân Nhiễm và Vạn Sĩ Dục, thật sự một sợi dây nhân quả mảnh, nếu kỹ, dễ bỏ qua.
“Thân thế của ngươi cũng đủ kỳ quặc đấy!”
Đã là đáng tin cậy, Long Linh cũng còn gì để , nhưng cằn nhằn đôi câu thì vẫn .
Một bên khác, những kẻ phát hiện trọng bảo xuất hiện, một đêm cũng tụ họp với .
“Các ngươi thấy thế nào về sự xuất thế của trọng bảo ?”
“Còn thể thấy thế nào? Đương nhiên là dùng mắt mà , bây giờ điều quan trọng nhất là nên rõ đây là bảo bối gì, và đó phân chia ?”
“Bảo bối thể gây thiên địa cộng hưởng, bao nhiêu đang thèm . Các ngươi sẽ nghĩ rằng chỉ chúng phát hiện chứ. Chưa đến việc tìm bảo bối , chỉ rằng đó chúng sẽ tranh giành với ít , thương vong chắc chắn sẽ ít. Mọi đều dốc hết sức lực, đương nhiên là cùng chia sẻ !”
“Ừm, tán thành!”
Chắc là vì ngoài ở đây bàn bạc, nếu , tất cả đều sẽ những c.h.ế.t mất, đồ vật còn đến tay mà lo lắng chuyện phân chia .
Đoàn Vân Nhiễm lên máy bay, hướng về phía Mật Cốc.
Điều khiến Vân Nhiễm cảm thấy trùng hợp là Mật Cốc gần với núi Tử Vong một cách kỳ lạ, lái xe chỉ mất nửa ngày là tới.
Nhân Sâm Quả Vân Nhiễm đang nhắm mắt dưỡng thần, nhỏ giọng : “Ký chủ, cần liên hệ với của Tứ Hội Môn ? Nơi Mật Cốc tọa lạc, tuy địa bàn của họ, nhưng cũng cách xa nơi họ ở bao nhiêu…”
Vân Nhiễm lắc đầu: “Không cần, chuyện , càng ít càng .”
Không trách Vân Nhiễm cẩn trọng, đó là Thiên Thư, nàng tin sẽ động lòng. Lòng là thứ dễ thử thách nhất.
Đến chiều, máy bay hạ cánh xuống thành phố gần Mật Cốc nhất.
Thời gian đúng là mùa du lịch cao điểm, xuống máy bay, Vân Nhiễm cảm nhận sự náo nhiệt ở đây. Gần sân bay, đông nghịt, chật kín khắp nơi.
Long Linh vẫn thích cảm giác quá nhiều , vẻ mặt chút khó coi.
“Không kinh tế ở đây lắm , nhiều đến thế?”
Chuyện thì Nhân Sâm Quả quả thật .
“Nơi đây một tuyến du lịch nổi tiếng, chính vì kinh tế mấy phát triển, nhiều ngành công nghiệp nặng. Do đó, môi trường bảo vệ , thêm khí hậu cũng thuận lợi, nơi đây còn sản xuất nhiều hoa quả và hoa tươi. Rất nhiều thích đến đây du ngoạn, hơn nữa, dọc theo tuyến đường , một còn thể trực tiếp theo đoàn du lịch nước ngoài.”
Vừa nghĩ đến Mật Cốc ẩn chứa Thiên Thư ở một nơi như , Long Linh liền tỏ vẻ kinh ngạc. Theo lẽ thường mà , những bảo vật như Thiên Thư nên cất giấu ở nơi hoang vắng mới đúng .
Long Linh kịp hỏi thành lời, nhưng ánh mắt và biểu cảm của thể hiện rõ ý đó. Đặc biệt là khi ánh mắt về phía Vân Nhiễm, Vân Nhiễm liền dang hai tay: “Ngươi hỏi , hỏi ai.”
Nếu nàng thể Thiên Thư nghĩ gì, thì cần Long Linh cho nàng tung tích của Thiên Thư.
“Thôi , nơi đông mắt tạp, chúng nên rời khỏi đây .”
May mắn là ở đây của họ nhiều, một chiếc xe là thể chở hết.
Đến chỗ thuê xe, nhận chìa khóa xe xong, đoàn nhanh chóng rời khỏi đó.
Không ai để ý thấy, khi Vân Nhiễm và nhóm của nàng rời , trong đám đông một phụ nữ đeo kính râm, ánh mắt vẫn luôn dõi theo hướng họ .
Khi Vân Nhiễm và nhóm của nàng đến khách sạn, nhân viên khách sạn nhiệt tình hỏi họ cần hướng dẫn viên , và còn để cho họ danh sách những địa điểm du lịch nổi tiếng.
Vạn Sĩ Dục cho đến bây giờ vẫn Vân Nhiễm và nhóm của nàng đến đây rốt cuộc là để tìm thứ gì. y bình tĩnh, hỏi gì cả.
Y tùy tiện cầm lấy cuốn cẩm nang mà nhân viên đưa cho, lật xem.
Trên đó chỉ ghi chép chi tiết các tuyến đường phong cảnh, mà ngay cả điện thoại liên quan cũng .
“Chỗ trông khá , chỉ tên thôi thấy phi phàm , lát nữa chúng cũng thể xem thử.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/boi-toan-qua-chuan-khong-can-than-cong-duc-bung-no/chuong-724-cam-dia-bong-bien-thanh-danh-thang.html.]
Nhân Sâm Quả mang đến cho Vân Nhiễm một ly nước trái cây, ánh mắt vô tình thấy trang về Ngũ Hoàng Sơn. Hắn và Vân Nhiễm sự cộng cảm, cho nên, ngoài Vân Nhiễm và Long Linh, là thứ ba đến đây là để tìm Thiên Thư.
Sơ đồ Ngũ Hoàng Sơn , giống với năm long mạch mà Long Linh miêu tả đến ?
Nhân Sâm Quả kéo tay áo Vân Nhiễm, dùng giọng hệ thống truyền âm cho Vân Nhiễm: 【Ký chủ, ngươi xem, đây là nơi mà Long Linh đó .】
Vân Nhiễm ánh mắt lóe lên, đó thuận theo lời Vạn Sĩ Dục một câu: “Chỗ nào đặc biệt như , để xem nào.”
Vạn Sĩ Dục khựng một chút, y thật sự chỉ thuận miệng thôi, mục đích là để xoa dịu khí. Không ngờ, Vân Nhiễm tiếp lời.
Y liền đưa cuốn cẩm nang trong tay cho Vân Nhiễm: “Nàng xem , nơi gọi là Ngũ Hoàng Sơn, là một trong những địa điểm nổi tiếng nhất gần đây, nhiều thích leo núi ban đêm, rằng bình minh ở đây đặc biệt .”
Vân Nhiễm cầm lấy cuốn cẩm nang, qua sơ đồ Ngũ Hoàng Sơn, quả nhiên, đến tám phần giống với nơi Long Linh miêu tả đó.
“Trông vẻ tồi, là đêm nay chúng cũng leo núi nhé.”
Nghe lời , Huyền Sở và Vạn Sĩ Dục đồng thời sang với vẻ ngạc nhiên. Cả hai họ cũng coi như là chút hiểu về Vân Nhiễm, rõ ràng đó họ đều cảm thấy Vân Nhiễm chút gấp gáp, như tranh thủ từng giây từng phút.
Vậy mà bây giờ, họ mới đến nơi, Vân Nhiễm vội vàng nữa ? Lại còn leo núi đêm?
May mắn , cả hai đều là những chừng mực. Vì Vân Nhiễm như , ắt hẳn lý do.
“Được thôi, nếu leo núi đêm, chúng chắc chắn chuẩn một thứ. Ta sẽ tìm nhân viên ngay.”
Huyền Sở rời khỏi phòng, Nhân Sâm Quả liếc Vạn Sĩ Dục, tìm một cái cớ, cũng kéo y ngoài.
Lúc , trong phòng chỉ còn Vân Nhiễm và Long Linh. Long Linh đó mở lời, nhưng ánh mắt của Vân Nhiễm ngăn . Bây giờ còn ai khác ở đây, Long Linh cuối cùng cũng nhịn nữa.
Lời còn , Vân Nhiễm nhét tay một cuốn cẩm nang: “Ngươi xem .”
Long Linh chút ngây , Vân Nhiễm xem gì. ánh mắt vẫn về phía cuốn cẩm nang, xem thì , xem, Long Linh suýt nữa nhịn mà c.h.ử.i thề.
“Bị bệnh , đây là một thắng cảnh đông đúc qua , là Mật Cốc trong ký ức truyền thừa của !”
Vân Nhiễm cũng mắng , nếu Thiên Thư giấu ở đây, lấy mà kinh động khác thì đúng là mơ. Ngũ Hoàng Sơn hiện giờ, là chật ních cũng quá lời!
Nếu Ngũ Hoàng Sơn chính là năm long mạch bảo vệ Thiên Thư mà Long Linh . Nàng nếu đ.á.n.h chủ ý Thiên Thư, thì long mạch nổi giận, những du khách sẽ trở thành con tin!
Nghĩ đến những điều , Vân Nhiễm chỉ cảm thấy đau đầu. Lập tức Long Linh cũng thấy chướng mắt, đúng , nàng chính là giận lây. Năm long mạch cũng quá là tinh quái .
Long Linh cảm nhận sự oán trách gần như biến thành thực chất của Vân Nhiễm, cũng ấm ức. Chuyện quỷ quái do năm long mạch gây liên quan gì đến , chỉ là một con giao long biển thôi, cùng loại.
“Vậy chúng bây giờ ?”
Đã đến đây , nhụt chí là thể, dù cũng xem tính.
“Cứ đến đó xem xét , khi ngươi tên Thiên Thư, sự phản ứng của Thiên Thư, giữa trời đất đều sẽ sinh cộng hưởng. Không chỉ chúng sẽ phát hiện sự tồn tại của nó, mà cả những lão quái vật ẩn trong núi sâu, cũng như những tà tu nhiều năm xuất hiện, e là đều sẽ tụ tập đến.”
Điều Vân Nhiễm là, bọn họ sẽ bận tâm đến những du khách , dù là đối với Thiên Thư đối với long mạch Ngũ Hoàng Sơn, đều sẽ trói buộc tay chân. những tà tu, hoặc những kẻ xem mạng gì, tuyệt đối sẽ để ý đến sinh mạng của những du khách đó.
Cho nên, bây giờ ngược là họ đang vây hãm.
Vân Nhiễm nhịn thở dài một , vốn còn nghĩ nàng thể giành tiên cơ, giờ xem , .
“Ngươi liên hệ với của Đặc Quản Cục các ngươi , trực tiếp tung tin tức về Thiên Thư .”
Long Linh theo lời dặn của Vân Nhiễm, lúc mới chợt nhớ , đúng , bây giờ vẫn còn mang phận nhân viên tạm thời của Đặc Quản Cục mà.
“Nếu những khác đều tung tích của Thiên Thư, đặc biệt là của Đặc Quản Cục cũng , e là Thiên Thư sẽ còn duyên với ngươi nữa.”
Long Linh cảm thấy Vân Nhiễm chút ngốc, vật sắp đến tay , cứ thế mà dâng tặng ?
“Ai bảo là của Thanh Phong Quan chứ, bảo vệ sự bình yên một phương, là sứ mệnh của mỗi Thanh Phong Quan!”
Long Linh lời của Vân Nhiễm chấn động, sững sờ ba giây. Từng lúc,
Trong nhận thức của , mạng tựa như kiến cỏ. Sau khi Vân Nhiễm bắt giữ, buộc chấp nhận chung sống hòa bình với nhân loại. Song, bất tri bất giác, cảm thấy dường như Vân Nhiễm đồng hóa ít nhiều.
Cụ thể biểu hiện là, khi Vân Nhiễm thốt lời , đột nhiên cảm thấy đúng đắn, và cũng nên hành xử như . Quá trình cảm nhận sâu sắc việc bản đang Vân Nhiễm đồng hóa khiến Long Linh chút bối rối, nên gì.
“Còn ngây đó gì!”
Bị Vân Nhiễm quát một tiếng, Long Linh lập tức hồn, cụp mí mắt xuống. Suy nghĩ một lát, cuối cùng vẫn hỏi: “Nếu như, cần dùng mạng của nàng để đổi lấy mạng sống của đại đa nhân loại, nàng do dự ?”
Vân Nhiễm rõ Long Linh đang nổi cơn điên gì, nhưng Long Linh hỏi, nàng nhất định đáp lời tử tế, tránh để Long Linh sinh sự.
“Ta lợi hại như , thể rơi cảnh cần dùng mạng sống của để đổi lấy cơ hội sống sót cho khác? Sẽ ngày đó .”
“Vạn nhất thì ?”
“Không vạn nhất. Nếu thật sự đến mức ngay cả cũng thể sống sót, ngươi nghĩ những kẻ yếu ớt khác thể tiếp tục sống chăng!”
Long Linh: …… Hắn đúng là thừa lời mà hỏi, với kẻ tự luyến như Vân Nhiễm thì thể lời ý nào chứ!
Song, vẫn thấy lời của Vân Nhiễm cũng lý. Nếu quả thật đến cục diện Vân Nhiễm chắc chắn chết, khả năng những khác sống sót sẽ bằng .
Mèo con Kute
“Xì, đồ tự luyến cuồng, lười chấp ngươi, gọi điện cho Đặc Quản Cục đây!”
Vừa dứt lời, Long Linh liền cầm điện thoại, hậm hực bỏ . Vân Nhiễm theo bóng lưng Long Linh, khẽ hừ một tiếng, nàng mới c.h.ế.t , thật sự cho rằng các lão tổ của Thanh Phong Quan bọn họ là kẻ ăn chay ư.
Song, khi ánh mắt Vân Nhiễm một nữa rơi xuống bản đồ đơn giản của Ngũ Hoàng Sơn, nàng chút ủ rũ.
“Một Mật Cốc cấm địa như , biến thành danh lam thắng cảnh chứ?”
Giờ phút , bất kể là Vân Nhiễm Long Linh, đều bỏ qua một điều rằng, ký ức truyền thừa mà Long Linh nhận là chuyện của mấy ngàn năm . Năm tháng đổi dời, biển xanh hóa nương dâu, thể đổi chứ?