Bói Toán Quá Chuẩn, Không Cẩn Thận Công Đức Bùng Nổ! - Chương 815: Dù sao thì, nói đi cũng phải nói lại ---

Cập nhật lúc: 2025-10-04 15:04:36
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Long Linh lượn lờ một vòng, nhưng dường như lạc một mê cung, mãi mà tìm thấy mục tiêu. “Ầm ầm ầm” Âm thanh khiến Long Linh chút hoảng hốt.

 

Hắn nhớ, đây khi bước địa đạo trong Đại Sơn Tử Vong, tiếng sấm vang lên . Giờ vẫn còn, hơn nữa, lúc dường như vẫn là giữa ban ngày. Long Linh ngẩng đầu , tự nhiên thấy phía đầu, mây đen dày đặc. Khác hẳn với hình dung của về cảnh mây đen vần vũ bao trùm thành thị.

 

Đôi mắt của Long Linh hiếm khi lộ vẻ nghi hoặc, bao giờ thì thiên lôi giáng xuống giữa trời quang mây trắng như ?

 

Còn hoang mang và sụp đổ hơn cả Long Linh, chính là Thiên Lôi đợi ở vị trí gần một ngày . Rõ ràng là chỉ cần bổ xong là xong việc, nhưng nó cứ thế khô khan vang vọng vô , chẳng tìm thấy đối tượng để bổ. Hơn nữa, điều quái dị hơn là, mỗi khi nó trực tiếp bổ xuống, nổ tung cả khu vực . Địa giới phía luôn thể khiến nó rút động tác bổ lôi. Cứ như thể, ở đó thứ gì đó thể ngăn cản Thiên Lôi tồn tại.

 

Điều khiến Thiên Lôi cảm giác trêu đùa đến chóng mặt, nhưng nó thể rời , chỉ thể thỉnh thoảng vang lên một tiếng sấm, chứng tỏ vẫn đang việc nghiêm túc.

 

Long Linh chăm chú lên bầu trời một hồi lâu, mơ hồ cảm nhận sự oán niệm của Thiên Lôi. Điều khiến Long Linh càng thêm mơ hồ, phận bây giờ khác xưa, là một Long Vương đại nhân chân chính. điều đó nghĩa là thể dễ dàng trộm Thiên Lôi, khí tức của Thiên Đạo.

 

Thuở , Vân Nhiễm và Huyền Sở vì trộm Thiên Đạo, suýt chút nữa một chết, một thương. Hiện tại, thể đồng cảm với luồng oán niệm , nghĩ rằng, Thiên Lôi đang lượn lờ quanh đây, oán niệm thật sự tràn ngoài .

 

Có thể khiến Thiên Lôi chấp nhất đến thế, nhất định bổ vài nhát thì đối tượng đó là ai? Trong đầu Long Linh lập tức hiện lên khuôn mặt của Vân Nhiễm.

 

Nghĩ đến đây, sự lo lắng đó của Long Linh vì tìm thấy Vân Nhiễm tan biến quá nửa. "Ngay cả Thiên Lôi còn tìm thấy Vân Nhiễm, tìm thấy cũng là điều hợp lý thôi."

 

Đầu óc thanh thản, Long Linh lúc cuối cùng cũng nhớ những chuyện quên đó. Hắn vội vàng thả những thuộc Cục Đặc Quản và Nghiêm Minh mà "nhốt" vực giới . May mắn , vực giới sự kiểm soát của , chỉ cần , ai thể xuyên qua lớp màn chắn của vực giới để dò xét tình hình bên ngoài.

 

Sau khi thả , Long Linh khẽ ho một tiếng: "Những cây cỏ dị biến xử lý sạch sẽ , hiện tại nơi đây tạm thời phiền phức lớn nào. Mọi hãy phân tán tìm manh mối."

 

Khi ở trong vực giới, môi trường mà họ trải qua chính là bản y hệt nơi họ từng ở đó. Sự khác biệt duy nhất là, chỉ cần Long Linh gây sự, họ ở trong đó sẽ tuyệt đối an . Nói cách khác, đó những cảm nhận trong vực giới là một thế ngoại đào nguyên thực sự.

 

Lúc , theo lời dặn của Long Linh, một ai nghi ngờ việc Long Linh đó quên mất họ. Ngược , họ còn cảm thấy , đều tại họ quá yếu kém. Nếu , cũng sẽ chờ Long ca giải quyết nguy hiểm, mới để họ ngoài hái công lao.

 

"Long ca, ngài lao khổ công cao, bây giờ hãy nghỉ ngơi thật , những chuyện còn , cứ giao cho chúng ."

 

Lòng Long Linh chỉ chột một thoáng mà thôi, giờ những chủ động yêu cầu việc, Long Linh lập tức hài lòng. Hắn thích những kẻ mắt , cần chọc mới động đậy.

 

"Ừm, các ngươi ."

 

Thần hồn của Long Linh vốn dĩ cường đại vô cùng, đừng chỉ là tiêu hao một chút thể lực, cùng với việc g.i.ế.c c.h.ế.t một vài thứ ghê tởm. Ngay cả khi liên tục thức trắng một năm rưỡi, cũng sẽ chuyện gì, chứ đừng là mệt mỏi. Thân thể mà đoạt xá cũng rèn luyện cực kỳ , nếu thật sự so kè về sự cường hãn của thể, Vân Nhiễm còn xứng xếp hàng mặt . Từ "mệt" liên quan gì đến .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/boi-toan-qua-chuan-khong-can-than-cong-duc-bung-no/chuong-815-du-sao-thi-noi-di-cung-phai-noi-lai.html.]

Sau khi những của Cục Đặc Quản phân tán, họ thấy bãi cỏ vốn trông như thế ngoại đào nguyên, giờ đây đào bới khắp nơi, lởm chởm hố, còn dấu vết thiêu đốt. Trong lòng họ càng thêm kính trọng Long Linh. Cũng là do họ gặp may, nếu , một đại nhân vật như Long Linh, họ còn tư cách gặp mặt, chứ đừng là còn cùng việc.

 

Giờ phút , việc Long Linh , đối với họ còn quan trọng nữa. Chuyện sùng bái cường giả cũng thể vượt qua ranh giới chủng tộc, chỉ cần đối phương cùng phe với họ là .

 

Cùng lúc đó, đoàn Vân Nhiễm cưỡi bạch hổ, cuối cùng cũng khỏi nơi đầy sương mù, còn thể mê hoặc lòng đó. Nhìn thấy mặt, một nữa xuất hiện một cánh cửa Huyền Thiết cao vài tầng lầu, mặt Vân Nhiễm cuối cùng cũng nở nụ .

 

"Tốt quá , cuối cùng chúng cũng ngoài ."

 

Mèo con Kute

Móng vuốt của bạch hổ hung hăng cào hai cái xuống đất. Âm thanh chói tai cứ thế vang lên, đặc biệt trong sự tĩnh lặng tuyệt đối , ngay cả tiếng thở cũng thể rõ. Huống chi là âm thanh cào cấu cố ý của bạch hổ.

 

Vân Nhiễm vỗ mạnh đầu bạch hổ: "Ngươi bệnh , cố ý tạo tiếng ồn!"

 

Đôi mắt của bạch hổ lập tức lóe lên vẻ tủi , xen lẫn uất ức. bản nó vốn cấm chế của Tháp Khóa Yêu, còn nữ nhân Vân Nhiễm đ.á.n.h mấy đạo gông xiềng. Không đấu Vân Nhiễm, nó chỉ thể nhịn.

 

"Là đưa các ngươi ngoài..."

 

Bạch hổ nhịn nhịn, cuối cùng vẫn nhịn , trực tiếp lên tiếng chuyện. Công lao của nó, thể chôn vùi.

 

Vân Nhiễm một chân khoanh , một chân luôn giữ tư thế sẵn sàng nhảy xuống khỏi bạch hổ. Nghe thấy giọng chút tủi của bạch hổ, nàng khẽ một tiếng, toát vẻ lười biếng và thoải mái.

 

Nàng chút thờ ơ : "Vậy thì , thế thì thế nào? Kẻ bắt nhân quyền. À, đúng, nhân quyền là của loài , còn ngươi thì yêu quyền."

 

Bạch hổ: ...

 

A a a a! Nó thật sự xé nát cái nữ nhân đáng ghét ! Quả nhiên, loài thật đáng ghét!

 

Đầu bạch hổ trực tiếp rũ xuống. Nó cũng ngẩng cao đầu kiêu ngạo của một yêu vương, nhưng giờ đây, yêu ở mái hiên, ai~

 

lúc , Vân Nhiễm đột nhiên lên tiếng: "Tuy nhiên, cũng , đây là công bằng chính trực nhất, thì phạt, công thì thưởng. Ngươi đưa chúng ngoài, cũng coi như chút công lao. xét thấy phận chúng là đối địch, nên phần thưởng dành cho ngươi hạn. Ta đành miễn cưỡng giúp ngươi gỡ một viên tinh thạch vòng cổ xuống ."

 

Con bạch hổ còn vẻ "yêu sinh vô vọng, thứ đều đáng giá", lập tức ngẩng phắt đầu lên. Nó đầu về phía Vân Nhiễm, đôi mắt to tròn, long lanh nàng. Đầy vẻ "thật ".

 

Điều khiến Vân Nhiễm cảm giác, tên là con của yêu vương, mà là một kẻ ngây thơ dễ lừa.

 

 

Loading...