Bói Toán Quá Chuẩn, Không Cẩn Thận Công Đức Bùng Nổ! - Chương 858: Thật quá ghê tởm!!! ---
Cập nhật lúc: 2025-10-05 00:10:11
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vân Nhiễm cảnh giác đôi mắt tràn ngập hận thù đối với , một tay kết ấn, một tay cầm quạt lông vũ, đồng thời tấn công về phía đôi mắt đỏ . kết quả, như Vân Nhiễm dự đoán.
Đôi mắt đỏ thuộc về Dung Cô , rõ ràng vẫn còn mang theo một tia tự chủ suy nghĩ và ý thức. Nó chỉ trực tiếp né tránh công kích của Vân Nhiễm, mà thấy tình thế bất lợi cho , liền lập tức xoay bỏ chạy.
Trong nháy mắt, còn thấy bóng dáng.
Vân Nhiễm: ...
Quả hổ là đôi mắt của Dung Cô, căn bản thể so sánh với những đôi mắt đỏ khác sớm mất ý thức tự chủ. Vân Nhiễm đuổi theo, mà đầu Dung Cô đang mặt đất xa.
Mèo con Kute
Nhìn kỹ, lồng n.g.ự.c Dung Cô vẫn khẽ phập phồng, nàng còn sống!
“Vì ngươi oán hận lớn đến với ? Chúng tuy từng giao thủ vài , nhưng cũng đến mức bất tử bất hưu ( c.h.ế.t dừng) chứ.”
Dung Cô vốn là cây cung hết sức, bật khẩy một tiếng. “Ngươi hại c.h.ế.t đại ca của , khiến đám để mắt tới , còn g.i.ế.c Thanh Long của , lượt phá hoại kế hoạch của , hủy hoại đạo tâm của , giờ đây ngươi mặt mũi rằng đến mức bất tử bất hưu?”
Mặc dù giọng yếu ớt, nhưng điều đó ngăn Vân Nhiễm rõ. Lời của Dung Cô khiến Vân Nhiễm khựng , những chuyện đó, tuy nàng cố ý gây sự, cố tình nhắm Dung Cô.
nếu xét từ góc độ của Dung Cô, và những kết quả gây , việc Dung Cô hận nàng, dường như cũng hợp lý. Vân Nhiễm dứt khoát im miệng, nàng vốn dĩ miệng lưỡi độc địa là một chuyện, nhưng cố tình rắc muối vết thương khác một cách cay nghiệt là chuyện khác.
Ít nhất, lúc nàng thêm những lời châm chọc cũng chẳng lợi ích gì đặc biệt, thì cứ tích chút khẩu đức . Dung Cô chẳng quan tâm Vân Nhiễm phản ứng thế nào, tiếp tục trút giận sự hận thù và bất mãn trong lòng.
Nàng rõ ràng cảm nhận , ở trong Tỏa Yêu Tháp trúng chiêu, sống sót vẹn ngoài còn cơ hội. Vừa Vân Nhiễm, kẻ mà nàng hận nhất, cũng là kẻ mà nàng đố kỵ nhất đang ở bên cạnh, nàng thể thoải mái mắng một trận cũng .
“Ta sinh trong một gia đình miền núi trọng nam khinh nữ, sống những tháng ngày bữa đói bữa no, mỗi ngày mở mắt là đói, cùng với những trận đòn ngừng nghỉ.
Nếu là một kẻ tư chất bình thường, đầu óc ngu dốt, lẽ, cả đời , cũng cứ như mà trôi qua.
từ khi chuyện, khác biệt với khác, những lời tàn nhẫn khác với , những việc ác họ với , đều nhớ rõ ràng sót một chữ.
Ngươi , một đứa trẻ trí nhớ quá , đặc biệt là ghi nhớ rõ ràng những khổ nạn , là một chuyện đau khổ đến nhường nào ?
Có lẽ, ngay cả ông trời cũng thương xót tư chất của , đành lòng ngọc minh châu vùi lấp, mà nhặt một cuốn cổ tịch.
Thứ mà khác hiểu, thể dễ dàng lý giải và học hỏi.
Ta trả giá nhiều, chịu đựng những vất vả mà thường thể tưởng tượng nổi, mới bước khỏi núi lớn, cung phụng.
tất cả thứ của đều ngươi hủy hoại, rõ ràng tư chất của hề kém ngươi.
bởi vì mệnh ngươi hơn , ngươi sư môn chống lưng, cho nên, ngươi thể dễ dàng trở thành tân tinh trong Huyền môn.
Người của Đặc Quản Cục cũng khách khí với ngươi, thậm chí ngay cả những Huyền môn đại lão cũng ôn hòa với ngươi.
Còn thì , ép cuộc, khác lợi dụng, thậm chí còn vì ngươi, mất chỗ dựa quan trọng nhất, rơi kết cục , dựa mà như !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/boi-toan-qua-chuan-khong-can-than-cong-duc-bung-no/chuong-858-that-qua-ghe-tom.html.]
Nghe giọng của Dung Cô như bật từ huyết lệ, nếu là một mềm lòng, hoặc ý chí đủ kiên định, lẽ sẽ thực sự cảm thấy Dung Cô đáng thương. Thậm chí còn tiếc nuối tư chất của Dung Cô, chỉ vì xuất phát điểm khác biệt, sai đường, mà rơi kết cục t.h.ả.m hại như .
Vân Nhiễm bình thản mở miệng: “Chẳng dựa cả, ngươi kết quả ngày hôm nay, chỉ là sự lựa chọn cá nhân khác biệt mà thôi.
Có kẻ tư chất , xuất , thậm chí sở hữu nhiều thứ mà khác , nhưng vẫn sa đọa thành tà tu.
Có kẻ tư chất bình thường, xuất cũng kém, còn nhiều khi dễ, nhưng trở thành trụ cột của Huyền môn, ghét ác như thù.
Cho nên, tư chất và xuất cao thấp, là yếu tố duy nhất quyết định hướng của đời .
Ngươi hận , là vì lượt phá hoại kế hoạch của ngươi, ảnh hưởng đến cuộc đời ngươi.
chẳng lẽ ngươi quên, những thứ mà ngươi luyện chế lúc ban đầu, ai ép buộc ngươi, lúc đó, và ngươi, còn từng giao thủ đúng ?
Những trong Huyền môn ngươi hại chết, ít trong họ cũng giống như ngươi, xuất , tài nguyên kém cỏi, nhưng nỗ lực vươn lên.
Chẳng lẽ bọn họ thấy uất ức ? Bọn họ hận ngươi ? Thứ ngươi hủy hoại, chỉ là cuộc đời của bọn họ, mà còn là niềm tin của bọn họ.
Bọn họ một lòng trừ ma vệ đạo, nhưng linh hồn ngươi giam cầm, khiến bọn họ vướng ít tội nghiệt, ngay cả cơ hội luân hồi cũng còn.
Nếu , dùng công đức của bản , độ hóa cho bọn họ, cưỡng chế mở cánh cửa Quỷ giới, để bọn họ đến Quỷ giới chịu phạt, đổi lấy khả năng luân hồi.
Ngươi sợ là sớm quên, , từng vì yếu hơn ngươi, nên ngươi tước đoạt tất cả.
Chẳng lý lẽ gì, khi ngươi mạnh hơn khác, tất cả những gì ngươi đều là hợp lý, cảm nhận của khác quan trọng.
Còn khi ngươi bằng khác, tất cả những gì ngươi chịu đựng, lớn tiếng kêu gào bất công, để hợp lý hóa sự đố kỵ và oán hận của ngươi."
Lời của Vân Nhiễm, tựa như một thanh lợi kiếm, trực tiếp xuyên thấu sự bất cam và uất ức của Dung Cô. Bị lột bỏ lớp vỏ bọc tự cho là oan ức, Dung Cô tức đến mức thở nổi.
Cả nàng mất sức lực đối kháng với sương mù. Cơ thể của Dung Cô, mặt Vân Nhiễm, bỗng chốc hóa thành một trận tro bụi.
Hòa tan trong làn sương mù bao quanh, trở thành một phần dinh dưỡng của nó.
Vân Nhiễm: ...
Trời đất ơi, làn sương mù là nuốt chửng sinh linh mắc kẹt trong đó như ? Thật quá ghê tởm!!! Vân Nhiễm lập tức móc tấm khăn choàng , bọc kín đầu , chỉ chừa đôi mắt để ngoài.
Dung Cô rơi kết cục ngày hôm nay, từ khi nàng cưỡng chế phong ấn Băng Long mất lý trí, tràn đầy khí tức bạo ngược linh đài của , điềm báo . Sự điên cuồng mang theo ý đồng quy vu tận , bản nó chính là một hành vi hủy diệt.
Đặc biệt là hiện tại, Băng Long Vân Nhiễm rút , sự thù hận và đố kỵ trong lòng Dung Cô càng phóng đại vô hạn. Dù là tài giỏi đến , trong cảnh như , bộ tinh huyết cũng chịu nổi sự tiêu hao .
Vân Nhiễm đến nơi Dung Cô tiêu tán, nơi đây mà ngay cả một khúc xương cũng còn, hình như giống những nơi khác mà nàng thấy đó. Vân Nhiễm cũng quá để tâm, những nơi khác thể còn xương cốt của những sinh linh , lẽ, điều đó lên rằng bọn họ làn sương mù nuốt chửng. Quay kệ sách.