Bói Toán Quá Chuẩn, Không Cẩn Thận Công Đức Bùng Nổ! - Chương 879: Đồ nhóc con, còn ra vẻ bảo vệ đồ ăn của mình! ---
Cập nhật lúc: 2025-10-05 00:10:32
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Long Linh vốn khá xa, thấy cảnh , bỗng nhiên cũng sinh vài phần hiếu kỳ. Y ngẩng mắt liếc Tiểu Sư Thúc đang khống chế hàn băng quan tài, Vân Nhiễm đang bận rộn, ai phát hiện y lùi về một bên. Đặc biệt là khi Vân Nhiễm bắt đầu bày biện đoạn pháp khí đứt thành hai khúc, Long Linh từng chút một dịch chuyển bước chân, tiến gần. Ánh mắt , hệt như những kẻ lén học nghề.
Cũng may, Vân Nhiễm vốn hề ý định che giấu, chuyện luyện khí , chỉ thôi là thể chép hảo .
Sau khi bày biện xong xuôi, Vân Nhiễm về phía Tiểu giấy nhân và Nhân Sâm Quả.
“Hai ngươi hãy phóng thật nhiều điện hoa nó, càng nhiều càng !”
Tiểu giấy nhân và Nhân Sâm Quả , lập tức bắt đầu tích lực, cùng phóng những luồng điện hoa trong tay về phía vật liệu bày biện và đoạn pháp khí còn sót .
Sau khi tiếng “rẹt rẹt rẹt…” vang lên.
Trong tầm mắt của Long Linh, y tận mắt thấy đoạn pháp khí đó đứt thành hai khúc, còn dính m.á.u của y và Vân Nhiễm. Không chỉ hòa nhập một, mà dường như còn chút gì đó khác lạ.
cụ thể khác lạ ở , Long Linh cũng thể rõ.
Tóm , y chỉ cảm thấy, món pháp khí , thuận mắt hơn, và cũng thiết hơn nhiều.
Theo lý mà , một món pháp khí nhặt về như thế , thể phát huy công dụng bình thường là , Long Linh cảm thấy cảm giác thiết chút khó hiểu.
Đợi khi điện hoa thiên lôi tiêu tán.
Món pháp khí đứt gãy biến thành một món pháp khí mới, hình dạng chút khác biệt so với ban đầu, sáng hơn rõ rệt.
Nếu Long Linh chỉ yên lặng một bên mà , Vân Nhiễm lẽ sẽ cảm thấy gì.
giờ đây, ánh mắt đầy khao khát của Long Linh sắp sửa đổ dồn lên món pháp khí, dù Vân Nhiễm phớt lờ cũng .
“Ngươi xem ?”
Ánh mắt Long Linh lập tức sáng bừng, y thật ngờ Vân Nhiễm hào phóng đến .
Vậy thì y sẽ khách khí nữa.
Lập tức vươn tay, lấy món pháp khí đang lơ lửng giữa trung.
Vừa chạm , là một cảm giác ấm áp và mềm mại, hơn nữa, vô cùng tay, cứ như thể món pháp khí vốn dĩ thuộc về y .
“Món pháp khí , khác !”
Vân Nhiễm cất từng chút vật liệu còn , còn dùng đến.
Sau khi cất xong, nàng mới đưa mắt Long Linh: “Đương nhiên là khác , món pháp khí dung hợp m.á.u của ngươi, còn thiên lôi luyện tu bổ, tự nhiên sẽ cận với ngươi.”
Cũng là bởi điều kiện hiện tại cho phép, nếu , với cấp độ pháp khí , chỉ cần dùng thêm vài thủ đoạn khác, giúp nó sinh linh trí, cũng chẳng là chuyện khó khăn gì.
Long Linh bình thường ỷ bản lĩnh của tồi, cho dù dùng đến pháp khí, cũng chỉ xem những món pháp khí đó như công cụ mà thôi.
Hiện tại, đột nhiên xuất hiện một món pháp khí mà y cảm thấy vô cùng cận, cảm giác , thật mới mẻ.
“Đợi khi chuyện kết thúc, , nàng thể dạy luyện khí ?”
Long Linh cảm thấy, y bây giờ dường như cũng sinh chút hứng thú đối với việc luyện khí.
Nhân Sâm Quả lập tức dùng ánh mắt chút bất mãn Long Linh, y mới là tử danh nghĩa của Túc chủ, , còn là tử duy nhất nữa chứ.
Có lẽ ánh mắt của Nhân Sâm Quả quá mức thực chất.
Long Linh phớt lờ cũng , ánh mắt bé nhỏ đầy tố cáo , tựa như đang ‘ngươi còn thể diện ’.
Long Linh lập tức tức đến bật , y một sinh linh sống mấy ngàn năm, hiếm khi mới tò mò về một chuyện.
Cũng chỉ Vân Nhiễm thôi, nếu đổi thành khác, y học hỏi đối phương, thì đó là ban mặt mũi cho đối phương .
Long Linh trực tiếp đưa tay, véo nhẹ mặt Nhân Sâm Quả: “Thằng nhóc con, còn vẻ bảo vệ thức ăn nữa!”
Ngay đó, Long Linh kiêu ngạo Vân Nhiễm.
“Thôi , học với nàng, khỏi để tự dưng thấp hơn nàng một bối, sẽ học với Tiểu Sư Thúc!”
Vừa , học luyện khí với Vân Nhiễm, bất quá cũng chỉ là thuận miệng mà thôi.
Vân Nhiễm lúc , lười biếng chẳng thèm để ý đến cái tính kiêu ngạo và ương bướng của Long Linh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/boi-toan-qua-chuan-khong-can-than-cong-duc-bung-no/chuong-879-do-nhoc-con-con-ra-ve-bao-ve-do-an-cua-minh.html.]
Mèo con Kute
Hai tay kết ấn, một nữa khống chế những pháp khí đó hàn băng quan tài giằng .
Món pháp khí trong tay Long Linh cũng lập tức rời khỏi lòng bàn tay y, bay lên.
Ba mươi lăm món pháp khí, đồng loạt chĩa thẳng hàn băng quan tài đang ở thiên lôi.
“Đi!”
Theo tiếng Vân Nhiễm vang lên, những món pháp khí , hung hăng lao thẳng về phía hàn băng quan tài.
Một tiếng “ầm” vang lên.
Lần , tất cả pháp khí đều chìm sâu , những vết nứt hàn băng quan tài, như mạng nhện, lan khắp cả quan tài.
Thiên lôi, cũng cùng lúc đó, giáng xuống những món pháp khí .
Đặc biệt là món pháp khí Vân Nhiễm tu bổ , khiến thiên lôi, trong chớp mắt truyền khắp cả hàn băng quan tài.
Linh khí vốn bất động, chỉ dùng ánh mắt bọn họ, giờ khắc , mặt cuối cùng cũng biểu cảm.
Ánh mắt Tiểu Sư Thúc, vẫn luôn rời khỏi hàn băng quan tài.
Nhìn cảnh tượng lúc , cây đào mộc kiếm trong tay, vung liên tiếp mấy đạo kiếm hoa.
Lại thêm mấy tiếng “ầm ầm ầm…”
Vết nứt hàn băng quan tài càng lúc càng lớn.
Một tiếng ‘rắc’, hàn băng quan tài, đột nhiên nứt một khe hở.
Chỉ là, nụ mặt Vân Nhiễm còn kịp nở rộ, một lực hút cực lớn quét khắp gian.
Thân thể Long Linh chao đảo một chút, lập tức định .
Tiểu giấy nhân trong tình huống , trở thành tồn tại yếu nhất, mắt thấy lực hút mạnh mẽ sắp sửa lao về phía chúng.
Vân Nhiễm giơ tay thu Tiểu giấy nhân .
Nhân Sâm Quả thì trực tiếp ôm chặt lấy chân Long Linh, cứ như thể hai đó hiềm khích gì .
Long Linh:…
Quả nhiên, mấy tiểu quỷ do Vân Nhiễm nuôi dưỡng, căn bản hổ là gì, càng thể diện là gì.
Bất quá, y là rộng lượng, tử nhỏ của Vân Nhiễm, y vẫn bảo vệ đôi chút.
Ban đầu, Vân Nhiễm và Long Linh vẫn còn giữ vững , nhưng theo lực hút càng lúc càng lớn.
Vẻ điềm tĩnh mặt Long Linh cũng chút rạn nứt.
“Nhanh nghĩ cách !”
Vân Nhiễm và Tiểu Sư Thúc, đều đang chờ một cơ hội để trọng thương linh khí.
Bởi mới tiếc sức lực phá hủy sự bảo vệ của hàn băng quan tài đối với linh khí.
Hiện tại, chỉ còn thiếu một chút nữa thôi.
Tiểu Sư Thúc, giơ tay vung thêm mấy kiếm, kiếm hoa y vung , uy lực lớn hơn Vân Nhiễm vung nhiều.
Nếu là dùng ở bên ngoài, mấy ngọn núi, tùy tiện cũng sẽ phá hủy.
“Chính là lúc !”
Vân Nhiễm lập tức rạch cổ tay , dùng máu, nhanh chóng vẽ một đạo bùa.
Long Linh chỉ liếc đạo bùa đó, liền cảm thấy mắt một trận nhói đau.
Điều khiến Long Linh trong lòng đột nhiên đại kinh, y Phù đạo, cũng coi như chút thiên phú.
Những đạo bùa khác, y chỉ cần một cái là thể ghi nhớ, chép hảo, chỉ cần một thời gian ngắn.