Bói Toán Quá Chuẩn, Không Cẩn Thận Công Đức Bùng Nổ! - Chương 882: – Cưỡng ép định danh Sư phụ (Phần 2) ---

Cập nhật lúc: 2025-10-05 00:11:47
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Vân Nhiễm cảm giác đôi chân như gầy , nhưng cả bọn vẫn thoát khỏi nơi . Cuối cùng, nàng nhịn mà cất lời nghi ngờ Long Linh: “Ngươi chắc chứ, ngươi thật sự đường?”

 

“Ngươi thể nghi ngờ nhân phẩm của , nghi ngờ đạo đức của , nhưng thể nghi ngờ năng lực của !” Nơi rộng lớn đến kinh ngạc, lẽ nào còn thể trách .

 

Trước khi khí linh còn ở đây, rõ ràng là năng lực mê hoặc sinh linh bên trong. Bởi , họ ở trong đó, căn bản khái niệm gì về thời gian.

 

Nay, Tỏa Yêu Tháp chia hai, đồng thời Vân Nhiễm và Long Linh kết khế. Không còn khí linh ảnh hưởng, khả năng phán đoán thời gian của họ trở . Chính vì thế, họ mới cảm thấy lâu .

 

Vân Nhiễm vốn dĩ còn thể hiện phẩm chất kiên cường bất khuất của một tử Thanh Phong Quan. Ai ngờ, còn sự tê liệt về tinh thần, con đường , khó đến .

 

“Ta nữa, ngươi cứ kéo ngoài .”

 

Long Linh:…

 

Ha, ai dám tin, một Long Linh như , ở bên cạnh Vân Nhiễm, chứng kiến sự đa dạng của nhân loại. Rõ ràng chỉ là ở chung với một , nhưng giống như ở chung với hàng ngàn vạn .

 

Trên thế giới , lẽ sẽ còn ai mặt dày hơn Vân Nhiễm nữa.

 

Trong đoàn , chỉ Vân Nhiễm là huyết nhục chi khu, thể bay lượn, chỉ thể từng bước bộ. Nếu vướng bận Vân Nhiễm, bất kể là Long Linh, Tiểu Sư Thúc, Tiểu Giấy Nhân, họ căn bản cần phiền phức đến .

 

Lúc , Long Linh thấu hiểu sâu sắc thế nào là việc vất vả mà ơn.

 

Vân Nhiễm đôi mắt Long Linh đảo qua đảo . Bắt đầu đổ ngược: “Ngươi đang nghĩ ý đồ xa nào , cho ngươi , dẫn sai đường, ngươi chịu bộ trách nhiệm đó!”

 

Long Linh:…

 

Được thôi, chịu thua, dù mỗi khi tranh cãi với Vân Nhiễm, bao giờ thắng.

 

Long Linh theo phản xạ vươn đuôi , ý bảo Vân Nhiễm lên, dù đó cũng là kéo như .

 

Vân Nhiễm lập tức mặt mày hớn hở, trời đất ơi, cái nơi rách nát , nàng một chút cũng nữa. Nàng thể chịu khổ, nhưng nghĩa là khi việc gì, còn tự chịu khổ.

 

Nói chung, bất cứ cái khổ thừa thãi nào, nàng đều chịu một chút nào.

 

Tiểu Sư Thúc thấy cảnh thành quen, Tiểu Giấy Nhân và Nhân Sâm Quả thì vô điều kiện về phía Vân Nhiễm.

 

Cả hội trường, chỉ Long Linh ý kiến, tiếc là, ý kiến của , quan trọng.

 

Đợi đến khi họ tới cửa , cánh cửa Huyền Thiết khổng lồ ở đây còn cảm giác uy áp như nữa.

 

Tiểu Giấy Nhân chỉ nhẹ nhàng đẩy một cái, cửa liền mở . Hoàn khác so với lúc Tạ Hủ Chi và dùng hết sức bình sinh mới mở cửa để ngoài.

 

“Nơi , e rằng sẽ trở thành nơi các thế lực Huyền môn khác dùng để rèn luyện tiểu bối trong gia tộc…”

 

Vân Nhiễm vắt chéo chân, đuôi Long Linh, dáng vẻ thư thái và lười biếng. Khi lời , tuy hết ý, nhưng những mặt rõ ràng đều hiểu nàng gì.

 

Nhân Sâm Quả, tổng quản đại nhân của Thanh Phong Quan, lập tức tiếp lời: “Ta về sẽ bàn bạc với của Cục Đặc Quản, nơi là do chúng đ.á.n.h hạ, đương nhiên chiếm phần lớn!”

 

Cũng giống như đây, khi Thanh Phong Quan mở cửa sơn môn cho khác tu hành, đều thu phí. Lợi ích thuộc về Thanh Phong Quan, tuyệt đối thể thiếu.

 

Bất cứ lúc nào, hầu hết sẽ vì ai đó hào phóng mà ơn, họ chỉ đằng chân lân đằng đầu. Vì , ngay từ đầu đặt quy tắc rõ ràng.

 

Vân Nhiễm hài lòng gật đầu: “Ừm, chuyện , giao cho ngươi xử lý.”

Mèo con Kute

 

Long Linh Vân Nhiễm, giống như một chưởng quỹ giao phó việc. Lập tức bắt đầu ngấm ngầm với Tiểu Sư Thúc.

 

“Tiểu Sư Thúc, đây, bình thường việc gì cũng thích tự . Nếu ngài việc gì cần phân phó, nhất định sẽ thật .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/boi-toan-qua-chuan-khong-can-than-cong-duc-bung-no/chuong-882-cuong-ep-dinh-danh-su-phu-phan-2.html.]

 

Vân Nhiễm:…

 

Nhân Sâm Quả:…

 

Từng thấy cạnh tranh, nhưng cạnh tranh ngay mặt đương sự, thì quá đấy.

 

Ngay khi Vân Nhiễm định liếc Long Linh một cái, Tiểu Sư Thúc lướt mắt nàng.

 

Vân Nhiễm lập tức im lặng.

 

Sự tồn tại của Tiểu Sư Thúc, nhiều . Nay, gỗ mà ký thác vỡ nát, cái hư ảnh gần như trong suốt , nếu khác thấy, sẽ chuyện .

 

“Ta , đợi khi trở về, ngươi đến Thanh Phong Quan, sẽ truyền cho ngươi vài thuật pháp, học bao nhiêu, còn tùy bản lĩnh của ngươi.”

 

Thấy Tiểu Sư Thúc sắp rời , Long Linh “phịch” một tiếng, quỳ xuống, cho bất kỳ ai phản ứng. Hắn “bùm bùm bùm” dập ba cái đầu thành thật.

 

“Đa tạ Sư phụ!”

 

Dáng đang vững vàng của Vân Nhiễm lập tức lay động. Có một phần là do Long Linh quỳ xuống dập đầu, cũng một phần là do Long Linh mặt dày vô sỉ, tự xông lên gọi sư phụ.

 

“Ngươi ngươi ngươi…”

 

Vân Nhiễm tức đến gì, nhưng bóng dáng Tiểu Sư Thúc biến mất. Không , Tiểu Sư Thúc thấy Long Linh gọi là sư phụ .

 

Sau khi Long Linh mạnh mẽ tự nhận danh phận cho , khi Vân Nhiễm, thần sắc lập tức trở nên kiêu ngạo.

 

“Từ hôm nay trở , chúng cũng là đồng môn , đây ngươi đối với khách khí, sẽ so đo với ngươi. , nếu ngươi còn đối với khách khí, sẽ mách Sư phụ !”

 

Tay Vân Nhiễm ngứa ngáy, nàng lúc thật sự lột da rút gân Long Linh. Thật là quá mặt dày!

 

Đáng tiếc cái miệng của Long Linh vẫn còn lảm nhảm: “Ta tuổi tác lớn hơn ngươi, , ngươi cứ tôn xưng một tiếng sư !”

 

Vân Nhiễm lúc nhịn nữa, nàng đưa tay , túm lấy vảy của Long Linh, bắt đầu nhổ.

 

“Sư , mách lẻo , thấy ngươi đúng là hoa tại đỏ thế !!!”

 

Long Linh khi đắc ý quên cả trời đất, quên mất rằng đuôi của vẫn thu , mà Vân Nhiễm, đang đuôi .

 

Khi nhổ vảy , nàng hề tiếc sức một chút nào, đau đến mức nước mắt Long Linh đều trào .

 

“Xoạt” một tiếng, Long Linh thu về cái đuôi của , ánh mắt oán hận Vân Nhiễm.

 

“Ngươi đây là tự tương tàn sát, phạm đại kỵ !”

 

Vân Nhiễm thèm để ý lời lảm nhảm của Long Linh, sang Tiểu Giấy Nhân hô: “Mau đè cho !”

 

Tiểu Giấy Nhân “┗|`o′|┛ ú oa~~” một tiếng, liền xông lên.

 

Cả đám Tiểu Giấy Nhân ùa tới, cùng với Nhân Sâm Quả đang đòn hiểm từ phía . Long Linh coi như xong đời, đè chặt xuống đất, thể nhúc nhích.

 

Thấy ánh mắt Vân Nhiễm bùng lên những tia lửa giận, Long Linh vội vàng mở miệng: “Ngươi đừng bừa nha, dập đầu với Sư phụ, định rõ danh phận . Ngươi ghen tị thì cứ ghen tị, nhưng thể quá đáng, nếu , thật sự tha cho ngươi …”

 

Lời của Long Linh còn xong, Vân Nhiễm trói chặt cứng.

 

“Đánh cho một trận thừa sống thiếu chết!”

 

 

Loading...