Bói Toán Quá Chuẩn, Không Cẩn Thận Công Đức Bùng Nổ! - Chương 935: Nhân Sâm Quả, y không phải người! ---
Cập nhật lúc: 2025-10-05 01:25:26
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tiểu giấy nhân Bạch Hổ đang xích gần, nhãn châu khẽ đảo, lập tức mượn oai hùm. “Nhanh chóng việc ! Đừng tưởng chủ nhân nhà bận việc khác , là thu thập ngươi !”
Nói đoạn, tiểu giấy nhân trực tiếp vung một đoàn điện hoa thiên lôi, lông Bạch Hổ lập tức dựng cả lên. Điều khiến Bạch Hổ giật , y dù tu thành nhân hình, nhưng vẫn cực kỳ thích thiên lôi. Thế nhưng nhận thua là điều thể, Bạch Hổ chỉ thể cứng cổ : “Ta chơi với các ngươi, cũng tính toán gì với các ngươi nữa, thật đáng ghét!”
Sau khi tiểu giấy nhân xen ngang như , Bạch Hổ lập tức quên mất chuyện đó hỏi vì Vân Nhiễm biến mất. Nhìn Bạch Hổ lầm bầm c.h.ử.i bới bắt đầu cam chịu việc, tiểu giấy nhân nhất thời cảm thấy nhẹ nhõm. sự nhẹ nhõm , chỉ một nửa, khí tức của chủ nhân, quả thật biến mất. Mặc dù chủ nhân sẽ , nhưng tiểu giấy nhân vẫn kìm lo lắng hồi lâu.
Còn Vân Nhiễm, đang lo lắng, lúc đang nỗ lực gặm đùi thỏ. Nàng cảm thấy trong một thời gian dài sắp tới, nàng cũng ăn thỏ nữa.
Long Linh Vân Nhiễm, một miếng thịt thỏ nhai lâu mới nuốt xuống , lập tức đoán , món hợp khẩu vị Vân Nhiễm. “Chỉ ăn thịt cũng , ngoài tìm cho nàng ít rau dại hoặc quả rừng gì đó.” Khi rời , y tiện thể còn kéo theo một tiểu giấy nhân. Hắn tìm đồ, nhưng chỉ chịu trách nhiệm tìm, còn những công việc còn , thì tiểu giấy nhân .
Long Linh khi khỏi sơn động, lúc mới rốt cuộc thời gian quan sát thứ nơi đây. Trước đó khi cùng tiểu giấy nhân tìm Vân Nhiễm, y tâm trạng ngắm cảnh. “Khí hậu và phong cảnh nơi đây thật sự tồi, nhiệt độ cũng thích hợp, cứ như thể từng trải qua ô nhiễm công nghiệp .” Long Linh tự lẩm bẩm . Tiểu giấy nhân chút hiểu, dù , nó thật sự chẳng cảm giác gì với những thứ như môi trường khí hậu . “Long Vương đại nhân, chúng bây giờ về hướng nào?” Long Linh tùy ý chỉ một hướng: “Cứ bên , thuận mắt!” Tiểu giấy nhân theo, ồ, hướng Long Linh chỉ một đầm nước lớn ở phía , xung quanh ít động vật đang uống nước ở đó.
“Cái , cái , với cả cái nữa, đều là rau dại, thể đào lên !” Theo sự chỉ huy của Long Linh, tiểu giấy nhân chút do dự liền tay. Hoàn mệt là gì, chỉ vài ba cái, đào nhiều rau dại. Để tiện mang , tiểu giấy nhân bẻ ít cành cây, đan thành một cái giỏ đơn giản.
Nhìn thấy rau dại trong giỏ sắp đầy, Long Linh cũng cuối cùng tìm thấy cây quả rừng. Y đưa tay hái xuống một quả to nhất, đỏ nhất, đầy vẻ vui mừng c.ắ.n một miếng. “Phì!” Ngũ quan mặt Long Linh nhăn nhúm cả , y bao giờ ăn loại quả nào chua chát đến thế, quá khó ăn! Quả nhiên, chỉ con thể trông mặt mà bắt hình dong, ngay cả trái cây cũng , thì vẻ ngon, nhưng ai ăn mới !
Thế nhưng lúc , tiểu giấy nhân còn thêm một câu ‘châm chọc’. “Quả , là ngon, nếu , sớm lũ chim hoặc những động vật khác ăn hết !” Long Linh đầu lườm tiểu giấy nhân: “Ngươi cái gì cũng , hết thì lắm hả!” Thật đáng ghét, một chút cũng giữ thể diện cho Long Vương đại nhân như ! Không , về với Vân Nhiễm, cần dạy dỗ những tiểu giấy nhân tử tế một chút, nếu , chỉ EQ thấp như , dễ đ.á.n.h lắm!
Thấy trời dần tối sầm, Long Linh cùng tiểu giấy nhân nghênh ngang về. Vừa trở về cửa sơn động, liền ngửi thấy một mùi hương vô cùng thơm ngào ngạt. Tốc độ của Long Linh lập tức nhanh hơn nhiều, nhanh tiến trong sơn động. Vừa , liền thấy trong sơn động thêm một xa lạ. Thiếu niên xa lạ thấy tiếng động, đầu tới, khi thấy là Long Linh, ánh mắt lập tức sáng rực.
Long Linh:…
Người quen, nhưng vì ánh mắt chút kỳ lạ ? Chẳng lẽ là phận của Long Linh , đây là bất lợi cho ư? Long Linh ánh mắt lập tức híp , một tay còn lành lặn, giấu lưng, hóa thành móng vuốt, chỉ chờ một đòn đ.á.n.h trúng.
“Long Vương đại nhân, tốc độ của ngài thật sự nhanh!” Thanh âm quen thuộc khiến Long Linh chấn động , ngay đó, những chi tiết đó y bỏ qua cũng nổi lên trong tâm trí. Chẳng trách, thiếu niên thể dễ dàng xuất hiện ở đây, bất kể là Vân Nhiễm tiểu giấy nhân đều bất kỳ phản ứng nào. Mà Long Linh cũng từ thiếu niên , cảm nhận một luồng khí tức quen thuộc. Lúc đầu phát giác, chỉ tưởng là ảo giác của . Không ngờ, thật sự là quen.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/boi-toan-qua-chuan-khong-can-than-cong-duc-bung-no/chuong-935-nhan-sam-qua-y-khong-phai-nguoi.html.]
“Ngươi là Nhân Sâm Quả!!!”
mà, Nhân Sâm Quả là một đứa bé ? Sao bây giờ, biến thành một xa lạ .
Trời ơi!!!
Long Linh cảm thấy đầu óc của , dường như chút phản ứng kịp. Người thể và bản chất của Nhân Sâm Quả là một pháp khí, thật sự ít. Ban đầu Huyền Sở, cũng chỉ sự bình thường của Nhân Sâm Quả, nhưng khi đó, Huyền Sở càng thiên về suy đoán rằng Nhân Sâm Quả lai lịch đơn giản.
Long Linh cũng thật sự ngu ngốc, y khế ước Khí linh Tỏa Yêu Tháp, cộng thêm linh hồn vốn vô cùng cường hãn của y, đều khe nứt gian ép đứt một cánh tay. Nhân Sâm Quả hiện tại đổi dung mạo, nếu là con , đây là kết quả thể xảy . Cho nên, chỉ một đáp án, đó chính là, Nhân Sâm Quả, !
Long Linh sự thật mắt chấn động tam quan, lập tức đầu về phía Vân Nhiễm đang nhắm mắt dưỡng thần. Nếu Vân Nhiễm đang thương, bây giờ Long Linh nhất định sẽ lay mạnh Vân Nhiễm vài cái, lớn tiếng chất vấn nàng: Tại lừa gạt y! , tất cả những điều đều chỉ là tưởng tượng của Long Linh, tình hình hiện tại, căn bản thể để y hỏi như .
Cuối cùng, Long Linh với tâm trạng bình thản Nhân Sâm Quả: “Vậy, ngươi là khôi , là pháp khí?” Nhân Sâm Quả lấy diện mạo mới của xuất hiện, liền , phận của thể giấu nữa.
“Là khôi !”
Vân Nhiễm:…
Tiểu giấy nhân:…
Mèo con Kute
Đặc biệt là giọng của Nhân Sâm Quả , vô cùng kiên định, khiến căn bản thể sinh lòng nghi ngờ nào. Nếu Vân Nhiễm và tiểu giấy nhân đều là trong cuộc, e rằng họ cũng tin lời .
Long Linh đối với việc Nhân Sâm Quả là khôi pháp khí, cũng cảm thấy bao nhiêu khác biệt. Y lập tức xoay quanh Nhân Sâm Quả vài vòng, đ.á.n.h giá vài lượt. Mới mở miệng : “Thật ngờ, ngay cả khôi cũng tinh xảo đến thế, khác gì con cả!”