Bói Toán Quá Chuẩn, Không Cẩn Thận Công Đức Bùng Nổ! - Chương 974: Có thấy quen mắt không? ---

Cập nhật lúc: 2025-10-05 01:26:06
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Long Linh thở dốc, cũng chẳng màng đất bẩn , liền trực tiếp bệt xuống. Đây là đầu tiên y mệt mỏi đến , dường như sức lực đều rút cạn. Y càng kìm mà nghi hoặc: “Trong cái vò , rốt cuộc là yêu quái gì đây!”

 

Huyền Sở cái vò, những vết bẩn đó nước đá tan chảy rửa sạch, các hoa văn vò cũng đều hiện rõ. Trong Tàng Thư Lâu của Thiên Đạo thôn, từng nhiều ghi chép về cấm thuật, khi khỏi thôn, y cơ bản đều ở trong Tàng Thư Lâu. Những hoa văn quanh vò, Huyền Sở cảm thấy vô cùng quen thuộc.

 

“Hoa văn cái vò , chút giống như những gì ghi chép trong một cuốn cấm thư từng xem, nhưng, ghi chép đó ít, chỉ là một phần hoa văn mà thôi.” Huyền Sở lúc cũng chút mờ mịt, song, dù cho nhất thời thể nhận đây rốt cuộc là thứ gì, y cũng từng nghĩ đến việc mở nắp cái vò .

 

Tiểu giấy nhân vòng quanh cái vò một vòng, đó nó cũng cảm thấy thứ quen mắt, bây giờ, càng càng quen. Suy nghĩ một chút, tiểu giấy nhân Mạc Chi. “Mạc Chi tỷ tỷ, tỷ qua đây xem một chút, cái giống mấy cái vò nhỏ mà chúng đối phó khi giao chiến với Dung Cô ?”

 

Khi , Mạc Chi vẫn còn là Quỷ Vương, trong mấy cái vò đó đựng những trong Huyền Môn Dung Cô cho bỏ mạng. Chủ nhân còn tốn nhiều sức lực, mới mở Quỷ Môn, cuối cùng còn dùng công đức kim quang, để những đó, cơ hội tái nhập luân hồi. Mạc Chi vốn nhớ rõ lắm, nhưng lúc lời tiểu giấy nhân … Đoạn ký ức đó, cứ như một cuốn phim, một nữa chiếu trong đầu nàng.

 

Cái vò khi nhỏ, chỉ lớn cỡ cái vò đựng đồ trong nhà. Còn cái vò mắt , cao hơn cả , sắp đuổi kịp vò lớn ủ rượu . Những cái vò mà Dung Cô từng bày trong ký ức, hề điểm nào tương đồng với cái vò to lớn . , một khi so sánh hai cái vò khác biệt , sẽ cảm thấy, giữa chúng, một mối liên hệ đặc biệt nào đó.

 

“Hơi giống một chút, còn nhớ, con quái vật trong cái vò của Dung Cô khi đó hung ác lắm, đó thể nuốt chửng từng Quỷ Vương một đấy!” Mạc Chi tuy nhát gan, nhưng trực giác chuẩn, thứ thể đ.á.n.h thắng, nàng sẽ lùi một bước, thứ đ.á.n.h thắng nổi, thì nhát hơn ai hết. Khi đó, nàng thực sự cảm thấy sắp ăn thịt . Nếu đại sư mở cửa Quỷ giới, e rằng những mặt lúc đều lành ít dữ nhiều.

 

Huyền Sở thấy cuộc đối thoại của tiểu giấy nhân và Mạc Chi, còn liên quan đến Dung Cô, lập tức cũng trở nên hứng thú. “Các ngươi rõ hơn xem!” Dù ích lợi gì, nhưng tiểu giấy nhân vẫn cẩn thận kể tình hình lúc đó.

 

“Chủ nhân để hủy diệt những con quái vật đặc biệt nuôi dưỡng , còn cố ý dẫn đến thiên lôi, nhiều trong Huyền Môn, nhân đó mà còn cơ hội luyện pháp khí của nữa!” Thân thể của tiểu giấy nhân khi , cũng là lúc đó, luyện chỉnh. Thần sắc Huyền Sở nhất thời ngây , trong tay Dung Cô, chính là cấm thư thất lạc của Thiên Đạo thôn.

 

“Chẳng lẽ, đây cũng là một loại cấm thuật nào đó, Thiên Đạo thôn tồn tại lâu , lẽ, những ghi chép đó, cũng áp dụng cho thế giới ?” Dẫu , thế giới tự chủ sinh , mà là vì Thiên Thư, Thiên Đạo cố ý xé rách một gian phong ấn.

 

Tiểu giấy nhân , là cấm thuật! Nó chỉ cảm thấy những tà tu ẩn trong bóng tối, thật sự phiền phức. Sao thể giống như chủ nhân nhà chúng , từng bước một, tử tế tu hành chứ! Cứ nhất thiết bày những chuyện lộn xộn .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/boi-toan-qua-chuan-khong-can-than-cong-duc-bung-no/chuong-974-co-thay-quen-mat-khong.html.]

Nếu con đường tắt thật sự dễ đến thế, tại phần lớn những đắc đạo thành tiên, đều là con đường chính đạo? Dù thì mạch suy nghĩ của tiểu giấy nhân lúc , thể nào hiểu những tà tu , trả cái giá lớn đến , còn chắc thành công. Chẳng đây là lãng phí thời gian, lãng phí sinh mệnh .

 

May mà lời , tiểu giấy nhân thẳng , cũng để những ‘vất vả bôn ba’ tà tu thấy. Bằng , họ ít nhất cũng sẽ một câu: Nếu chính đạo thể đến đỉnh cao nhân sinh, họ cũng sẽ nghĩ đến việc đường tắt, thật sự cho rằng ai cũng thể sánh với quái vật thiên phú như Vân Nhiễm !

 

Long Linh hồi sức một lúc lâu, cái cảm giác sắp rút cạn sức lực đó, cuối cùng cũng hồi phục đôi chút. “Các ngươi chi bằng đừng ở đây suy đoán lung tung, cứ để Vân Nhiễm xem , , nàng những thứ thì .”

 

Vân Nhiễm và Thanh Phong Quan, khác với những chính đạo Huyền Môn quá khác, họ quan tâm nhiều hơn đến kết quả, chứ quá trình và thủ đoạn. Bởi , nhiều cấm thuật, hoặc tà thuật mà trong mắt những chính đạo Huyền Môn khác thể động , Vân Nhiễm cũng nhiều.

 

Mèo con Kute

Huyền Sở suy nghĩ một chút, cũng , huống hồ, hiện tại y đối với Vân Nhiễm, sớm còn lập trường đối địch như . “Ta sẽ mở thủy màn cho nàng xem!” Nói , Huyền Sở rút một lá bùa, khi lá bùa cháy lên, thủy màn xuất hiện.

 

Vân Nhiễm giường, ngủ an . Phát giác khí tức phù chỉ, tiểu giấy nhân đang dán cửa sổ, lập tức nhẹ nhàng lay Vân Nhiễm tỉnh dậy. Còn chu đáo mang đến cho Vân Nhiễm một tấm chăn mỏng để khoác.

 

“Chủ nhân, hẳn là bên Huyền Sở bọn họ, phát hiện trọng đại!” Vân Nhiễm dậy, thủy màn bên nàng, cũng dần dần hiện hình ảnh. “Có phát hiện trọng đại gì ?” Nếu , thì những như Huyền Sở bọn họ, cũng sẽ muộn thế , còn tìm nàng.

 

Huyền Sở gật đầu: “Nàng xem cái vò , thấy quen mắt ?” Nói , Huyền Sở liền tránh , để lộ bộ cái vò. Con quái vật bên trong cái vò, vốn héo úa, còn gào thét loạn xạ nữa.

 

Huyền Sở để Vân Nhiễm thể hiểu rõ hơn, trực tiếp ném một lá bạo phá phù lên vò. Từng tràng tiếng gầm gừ mấy sức lực, nhất thời vang lên, bên trong xen lẫn nhiều âm thanh của các sinh linh.

 

Vân Nhiễm khẽ cau mày, nàng cũng là đầu tiên nghĩ đến cái vò mà Dung Cô dùng để đối phó bọn họ . Khác biệt duy nhất là, vò của Dung Cô nhiều hơn ở đây, và, nhỏ hơn ở đây.

 

“Cái giống một loại cấm thuật mà Dung Cô từng dùng , con quái vật bên trong cái vò , là dùng hồn phách của nhiều sinh linh, nuôi dưỡng như dưỡng cổ...” Mặc dù hiện tại qua lâu, Vân Nhiễm vẫn còn nhớ rõ sự lợi hại của con quái vật đó. Cũng là vì Dung Cô nuôi dưỡng những con quái vật đó thời gian đủ dài, nên thành hình, mới cho nàng cơ hội phá giải.

 

 

Loading...