“Ý cô là gì?”
Thây ma vương cảm thấy lẽ hiểu sai ý của Lục Sảng Sảng.
chắc chắn.
Lục Sảng Sảng cắn môi, sang Dương Hy Hòa đang bỏ mặc mà dần rơi u uất vội chuyển đề tài:
“Em trai sắp tan vỡ kìa!”
Đôi mắt đẫm lệ m.á.u của Dương Hy Hòa sáng lên, cuối cùng cũng nhớ đến , thật dễ dàng gì!
Nào ngờ Thây ma vương cúi đầu qua quần , phủ nhận:
“Chưa nát mà?”
Lục Sảng Sảng há hốc miệng, tiếng nghẹn nơi cổ họng.
Không trai!
“em trai” chính là cái em trai Dương Hy Hòa kìa.
Anh đang gì hả?
Không!
Anh đang nghĩ gì hả?
Thây ma vương nhận nét mặt và ánh mắt của cô, liền men theo ánh đó.
Thấy Dương Hy Hòa bệt đất, đáng thương vô cùng, cả khuôn mặt bê bết máu, quả thật trông như sắp vỡ nát.
“Ờ……”
Bộ não mới khôi phục của Thây ma vương chút xoay chuyển kịp.
Lục Sảng Sảng bĩu môi, lẩm bẩm với hệ thống:
" là thằng nhóc tục tĩu."
Hệ thống hừ một tiếng:
【Hai các cô chả ai hơn ai .】
“ sẽ chữa cho nó.”
Thây ma vương dứt khoát phịch xuống ghế sô pha, chẳng rõ đang “em trai” nào.
Lục Sảng Sảng liếc qua vết thủng quần , khẩy:
“Chữa thì bằng đầu!”
Thây ma vương: ???
“Cho dù chữa xong cũng g.i.ế.c !”
Lục Sảng Sảng lắc lư con d.a.o trong tay.
Dương Hy Hòa vốn đang lắng , lập tức rùng , cả run rẩy.
Thây ma vương cũng bất giác co chân , chỉnh đốn tư thế ngay ngắn.
Nhất định là nghĩ nhiều .
Nhất định là .
Sảng Sảng là thuần khiết, chắc chắn cô đang về Dương Hy Hòa.
“Cô thể g.i.ế.c nó!”
Thây ma vương .
Lục Sảng Sảng bĩu môi:
“ giết, chỉ tra tấn thôi.”
Thây ma vương sang bộ dạng thảm hại của Dương Hy Hòa:
“Đừng phá hủy dị năng của nó!
cần dùng đến.”
“Ồ ồ, cũng thôi!”
Lục Sảng Sảng đem d.a.o mài tủ gạch sứ, phát tiếng “xoẹt xoẹt”.
Dương Hy Hòa ôm lấy vai run rẩy:
“Cô đừng đây a!”
“Anh!
Cứu với!
Anh là em trai !
Không!
mới là em trai !”
Lục Sảng Sảng khanh khách.
Dương Hy Hòa bò gần, nhưng Lục Sảng Sảng đang cạnh Thây ma vương, theo bản năng liền trốn lưng , thò đầu :
“Nói thì , đừng bò đây!”
Thây ma vương dậy, xổm mặt Dương Hy Hòa, đưa tay chạm vệt m.á.u khô mặt , hỏi Lục Sảng Sảng:
“Hắn mất khả năng phản kháng, cô còn sợ ?”
Lục Sảng Sảng giật giật khóe miệng, vệt m.á.u nâu trong tay :
“Vương ca, định ăn đấy chứ?”
Thây ma vương khẽ l.i.ế.m lòng bàn tay bằng đầu lưỡi.
Sắc mặt Lục Sảng Sảng đầy ngao ngán:
“Anh đúng là đói thật !”
Lỡ như Tạ Vân Sơ bệnh gì lây sang Dương Hy Hòa thì ?
Thây ma vương nhăn mũi, liếc sang vài tên thây ma đang đợi bên cạnh, lệnh bắt về.
“Không chứ Vương ca, thật sự đói ?”
Lục Sảng Sảng trừng to mắt đầy hoảng sợ.
Rõ ràng tư duy và hành vi của con bình thường, mà vẫn chuyện .
Thây ma vương cô:
“Nếu bàn một miếng bánh, cô sẽ ăn nó để nó thối rữa?”
Lục Sảng Sảng hiểu gì.
Người = bánh ngọt, cái c.h.ế.t = thối rữa.
“ ăn thì quan trọng, quan trọng là chịu nổi khi thấy kẻ khác ăn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chi-vi-di-ve-sinh-toi-tro-thanh-zombie/chuong-146-cam-giac-ranh-gioi.html.]
Nếu , sẽ đỏ mắt.”
Thây ma vương chỉ tay về phía cửa phòng:
“Vậy cô tránh một lát?”
“Anh định ăn chứ?”
Lục Sảng Sảng dùng cằm chỉ về phía Dương Hy Hòa.
Khóe miệng Dương Hy Hòa co giật, đúng là “ cha thiên hạ” !
Thây ma vương hừ lạnh:
“Năng lực hệ khống chế của còn hữu dụng hơn lũ ngu ngốc vô não nhiều.
Chỉ tiếc, cô phá hủy.”
“Hả?”
Thây ma vương cô, giọng âm u:
“ cũng chẳng ăn mặt cô.
thật sự quá đói .
Đưa cô rời khỏi căn cứ, tiêu hao nhiều sức lực.
Hy Hòa thương, mà cũng lâu ăn dị năng giả cấp cao.”
Lục Sảng Sảng tặc lưỡi, hổ là hai em!
Quả nhiên chẳng ai .
Thây ma vương ngả ghế sô pha, hai chân vắt chéo, thở một dài:
“Không ăn no thì lấy sức mà cho cô tinh hạch?
Sảng Sảng, chỉ kẻ mạnh mới tất cả, mới thể cho cô những gì cô , đúng ?”
Lục Sảng Sảng “ồ” một tiếng, xuống cạnh .
"Hệ thống, nên thế nào để trộm năng lượng đây?"
Hệ thống nghĩ nghĩ:
【Hay là... hai các cô một trận .】
Lục Sảng Sảng lập tức từ chối:
" sợ con của khiến lây thành thây ma!"
Là một hệ thống não , nó nghĩ lâu mới hiểu ý trong lời của cô.
【Không cô...】
Hệ thống Thây ma vương, Lục Sảng Sảng.
Ừm, cũng lý đấy chứ?
mà, cho dù dùng “bao” thì cũng ngăn nổi virus xâm nhập ?
Không đúng đúng, nó nghĩ mấy chuyện linh tinh thế ?
Nhất định là ở trong đầu Lục Sảng Sảng quá lâu, “màu sắc” trong đó nhuộm bẩn dữ liệu mất .
"Hơn nữa! Nếu phát hiện trộm năng lượng, ba phút là xong đời …"
Lục Sảng Sảng lẩm bẩm.
【Cũng đúng, nhưng mà còn dậy nổi thì chắc !】
"Có lý!"
“Lục Sảng Sảng!”
Thây ma vương bỗng nhiên quát một tiếng.
Lục Sảng Sảng ngẩn , đầu, vặn thấy gương mặt đen kịt của , lập tức nuốt ngược câu “Gì đó” bụng.
Hàm căng chặt, nghiến răng ken két:
“Cô cho rằng thấy ?”
Lục Sảng Sảng thất sắc:
"Ôi khỉ thật!!"
Quên mất!
Tất cả là tại hệ thống nhắc !
Hệ thống: 【???】
Khỉ thật!
Rõ ràng là tại ký chủ nhắc nó!
“Tốt lắm lắm! Cô giỏi lắm!”
Thây ma vương nắm chặt nắm đấm, tức đến nỗi lỗ mũi bốc khói.
Cái gì mà “Sảng Sảng đơn thuần”, là giả dối!
Giả hết!
Lục Sảng Sảng cảm thấy chẳng lành, vội bật dậy, thẳng phòng:
“ bỗng nhớ cha đầy tháng cần cho bú, nữa!”
Vừa phòng, cô liền đóng cửa , xoay tiến thẳng gian.
"Không chứ hệ thống, thể tạo hiệu ứng cách âm ?
thật sự cảm giác an chút nào!"
【Hu hu hu! Thật sự quá mất ranh giới !】
Hệ thống ròng.
Lần đầu gặp Thây ma vương, để ngăn khống chế Lục Sảng Sảng, hệ thống nhồi nhét hàng loạt tạp âm đầu , để dấu vết.
Về tiếp xúc nhiều, Thây ma vương ngày càng mạnh, thậm chí tiến hóa thành dáng vẻ khủng bố thế .
Lục Sảng Sảng xuống đất, vuốt ve đầu Cá Viên lông xù để trấn tĩnh .
【Ký chủ... hu hu, sẽ dám gì bên ngoài gian nữa!】
Hệ thống thực sự toát mồ hôi lạnh.
Lục Sảng Sảng lau mồ hôi trán.
Vốn tưởng Thây ma vương chỉ thể dòng điện, nhưng vẻ mặt của rõ ràng là đối thoại của cô và hệ thống!
mà nghĩ thì...
Hắn cũng phản bác gì cả?
Có điều đó chứng tỏ, những gì cô và hệ thống suy đoán... đều là thật ?