Giằng co suốt nửa đêm, phía chân trời dần loang ánh sáng xám nhạt, bình minh sắp đến.
Dãy núi xa xa mờ ảo trong ánh ban mai, tựa như một bức tranh thủy mặc.
Gió nhẹ khẽ lướt qua, mang theo chút lành lạnh.
Lòng bàn tay của Lục Sảng Sảng tỏa ánh sáng rực rỡ.
Từng vòng sáng từ mi tâm Thây ma vương chậm rãi thoát , dung nhập cơ thể cô.
Lông mi Thây ma vương khẽ run, hình dần biến đổi, trong hôn mê trở hình .
Làn da tái nhợt, như thể trong phòng lạnh ba ngày ba đêm.
Đôi môi mấp máy, chậm rãi thốt hai chữ:
“Sảng Sảng.”
Hắn nâng tay, khẽ nắm lấy cổ tay cô, kéo rời khỏi mi tâm , bất lực hỏi:
“Cô nhất định thế ?”
“ hiểu gì.”
Lục Sảng Sảng cụp mắt.
【 Ký chủ, còn thiếu 20% nữa thôi! 】
Giọng hệ thống chút gấp gáp.
Hiện tại Thây ma vương đang suy yếu, chính là thời cơ tay.
Thây ma vương nhướng mày:
“Ký chủ? Trên cô hệ thống?”
Lục Sảng Sảng thầm mắng hệ thống lắm miệng.
Thây ma vương bỗng phá lên , hỏi:
“Sảng Sảng, cô đến là để công lược ?”
Lục Sảng Sảng: ???
Hệ thống: ???
Lục Sảng Sảng:
Xem tiểu thuyết ngôn tình nhiều quá đấy?
là não bổ kinh khủng!
“20% nữa?”
Thây ma vương dậy, lau lớp bụi bẩn mặt, nở một nụ .
“Là độ hảo cảm của ?”
Hắn hỏi.
Lục Sảng Sảng: …
, im lặng xem còn tự luyến đến mức nào.
Giọng đủ để mấy xung quanh thấy.
Tạ Lâm Nghiêm trong đám , xua đuổi dị năng giả hiếu kỳ cố gắng giữ hình thái con , bận tối mắt.
Còn Tô Miên Miên kéo ghế một bên, yên lặng , hề cắt ngang.
Thẩm Tri Ý và Kỳ Du vai kề vai tựa , nhịp thở đều đặn, điều hòa cơn đau .
Lục Sảng Sảng đầu Lưu Tinh Nam, chồm hổm đất, sắc mặt đầy lúng túng.
“Sảng Sảng, lẽ nào cô thực sự đang ‘dục cầm cố tung’?” ( bắt thả)
Thây ma vương .
Lục Sảng Sảng:
À đúng đó!
Cô thuận tay bịt miệng , khẽ “suỵt”:
“Đừng nữa, thêm câu nữa sẽ hệ thống xóa sổ mất!”
Nói thêm chút nữa là cô gãi chân .
Thây ma vương bày vẻ “ hiểu ”, dịu giọng:
“Được.”
Sảng Sảng đây là thừa nhận ?
Hí hí!
Hắn bỗng nhớ điều gì, nghiêm túc :
“Không thể nào chỉ mới 80%.”
“Vậy là bao nhiêu?”
Lục Sảng Sảng hiếu kỳ hỏi.
Thây ma vương khẳng định chắc nịch:
“100.”
“Ồ?”
Hắn chợt nhận , liền hỏi:
“Nếu thành công , cô sẽ biến mất ?”
Lục Sảng Sảng nhếch môi tà:
“Không !”
Thây ma vương trầm ngâm gật đầu.
Thảo nào cô thể từ thây ma biến thành .
Hóa là do liên kết với hệ thống công lược để nhận thưởng.
Phải chăng ngay từ đầu việc cô biến thành thây ma cũng là vì để công lược ?
Sảng Sảng vì mà tốn bao nhiêu tâm tư…
Lục Sảng Sảng đôi mắt dần nhu hòa của .
Dùng ngón chân để nghĩ cũng , Thây ma vương đang tự biên tự diễn .
“Sảng Sảng, năng lượng , là từ hệ thống của cô ?”
Hắn thấp giọng hỏi.
Lục Sảng Sảng lắc đầu:
“Không , đó là tình cảm của , rơi .”
Thây ma vương khựng .
Bên tai đột nhiên vang lên tiếng điện tử:
【 Chúc mừng ký chủ, độ hảo cảm Thây ma vương +10, hiện tại: 90 】
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chi-vi-di-ve-sinh-toi-tro-thanh-zombie/chuong-176-cong-luoc.html.]
Lục Sảng Sảng kinh hãi.
Hệ thống… cuối cùng cũng dùng não ?
Thây ma vương cúi mắt, bật khẽ.
“ một trăm thì là một trăm.
Thứ vô dụng như , thì phá nó .”
Lục Sảng Sảng sững .
Anh trai? Sao tự dưng trở mặt thế?
Trong lòng bộ đếm ?
Thây ma vương đặt tay lên trán cô.
Lục Sảng Sảng nghĩ:
Nếu thực sự lấy , cái hệ thống phế vật cho luôn cũng .
Nào ngờ nơi trán bỗng lạnh buốt, tiếng thét chói tai của hệ thống suýt xé toạc màng nhĩ.
【 Ký chủ cứu !!! Hắn đang hút đó!!! 】
【 Mau bồi bổ ! Mau bồi bổ!!! 】
【 Mau nạp năng lượng cho !!! 】
Lục Sảng Sảng: ???
Thây ma vương xoa mi tâm, cau mày:
“Ồn quá!”
Lục Sảng Sảng tránh né nhưng nhanh tay khống chế.
Cô lập tức đổi ý, hệ thống cho dù phế vật, cũng moi những thứ nó hứa .
Thế là cô dứt khoát trốn gian.
Lòng n.g.ự.c Thây ma vương bỗng trống rỗng, sắc mặt sa sầm.
【 Hú hồn c.h.ế.t ! 】
Hệ thống nức nở.
Lục Sảng Sảng trừng mắt:
" Đồ vô dụng!"
【 Không , tia sét đó mang theo năng lượng, chẻ Vương ca đấy. 】
Hệ thống ủy khuất.
Lục Sảng Sảng hừ lạnh:
"Vậy càng phế! Không dự đoán ?
Không thì đón sét ."
Hệ thống: …
Ký chủ thôi cãi cùn (˃ ⌑ ˂ഃ )
Ba đạo lôi đánh xuống, não cô cũng nổ bung đó!
"Cứu một mạng, định báo đáp thế nào?"
Cô hỏi.
Hệ thống rấm rứt:
【 Nói , ký chủ nhắm trúng thứ gì ? 】
Lục Sảng Sảng xoa cằm, híp mắt:
" dị năng của Tạ Lâm Nghiêm, hí hí."
【 Có thể, nhưng ký chủ chuẩn tinh thạch . 】
Cô lập tức nhớ đến căn phòng đầy tinh hạch, theo ký ức tìm đến.
Trong gian nhỏ, bóng dáng cô xuất hiện biến mất, hàng loạt tinh hạch đủ màu lập tức dọn sạch.
Tiếng còi báo động chói tai vang khắp phòng thí nghiệm.
Ánh mắt Tạ Lâm Nghiêm khựng , lập tức lao đến, mở cửa phòng liền thấy tủ rỗng , mặt xanh mét.
Không Tô Miên Miên từ khi nào phía , vỗ vai , thốt ba chữ:
“Lục Sảng Sảng.”
Tạ Lâm Nghiêm nghiến răng:
“Đáng ghét! Tinh hạch của !”
Đó là tinh hạch của căn cứ, chẳng khác gì quốc khố.
Trong gian, Lục Sảng Sảng núi tinh hạch, dịch m.ô.n.g vì cấn.
"Hệ thống, thể tạo một dị năng mê hoặc mê hoặc thây ma ?"
【 Ao ước của cô to quá đó! 】
"Đừng thế, con rùa ."
【 Nghe vẫn giống lời . 】
Lục Sảng Sảng bĩu môi, quyết định ngoài xem thử tình hình của Vương ca.
Nếu cơ hội lấy năng lượng, cô sẽ dùng tinh hạch để nâng cấp gian.
Nếu , thì dùng để đổi dị năng.
Cô ôm một đống tinh hạch phấn hồng, xuất hiện mặt Thẩm Tri Ý và Kỳ Du, chia cho mỗi một nửa.
Người công cũng nuôi no.
Thẩm Tri Ý gượng :
“Không gian của cô nuốt là !”
Lục Sảng Sảng nháy mắt với cô.
Thẩm Tri Ý nuốt tinh hạch hồng, sắc mặt khôi phục đôi chút.
Cô tò mò kéo tay Lục Sảng Sảng, khẽ hỏi:
“Cô thật sự là đến để công lược ?”
Lục Sảng Sảng liếc Thây ma vương đang dựng tai lén, dứt khoát :
“ thế, chỉ cần công lược thành công, sẽ ở bên mãi mãi.”
Ánh mắt Thây ma vương khẽ rung động.
nghĩ đến tám trăm cái tâm tư của Lục Sảng Sảng, chút dám tin .