Cố Đại Sư Xuyên Không Rồi! - Chương 44

Cập nhật lúc: 2025-04-29 12:10:16
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6KrR40O9vE

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khi Tề Thịnh trở về, đã nhìn thấy tiểu cô nương đang ngồi ở đó với vẻ mặt nhàm chán, đáy lòng có chút buồn cười, liền đem đĩa bánh ngọt đẹp đẽ trong tay đặt lên bàn trước mặt nàng, "Nếm thử?"

Cố Sanh nghiêng đầu qua, nhìn thấy đĩa bánh ngọt kia, bề ngoài quả thật không tệ, thế là nhặt một miếng, đưa lên miệng, cắn nhẹ một miếng, hương vị thơm ngọt tan chảy trong miệng, thấm vào vị giác, lại khiến nàng không tự chủ được mà trừng lớn mắt.

Tề Thịnh thấy thế, hơi nở một nụ cười, "Ăn ngon không?"

"Ăn ngon." Cố Sanh gật gật đầu, dường như đang hồi tưởng điều gì đó.

Nụ cười của Tề Thịnh càng sâu hơn, nụ cười sâu đó lại giống như nụ cười của nữ tử, âm nhu có chút quỷ dị, hắn một tay cầm miếng bánh ngọt, trên tay dường như có từng sợi tơ màu đen xuyên vào, đưa tới trước mắt Cố Sanh, "Ta đút cho ngươi ăn."

Bánh ngọt đưa tới bên miệng, Cố Sanh không những không há miệng, khóe miệng còn nhếch lên một đường cong.

Nàng đưa một ngón tay ra, đặt trước miệng, làm động tác từ chối với Tề Thịnh, "Ăn ngon thì ngon thật, nhưng đồ vật âm khí quá nặng mà ăn nhiều thì sẽ bị tiêu chảy đó."

Động tác đưa tay của Tề Thịnh dừng lại, nụ cười trên mặt không đổi, "Nói bậy gì thế?"

Cố Sanh cười cười, không đáp lời, một giây sau lại đột nhiên trở mặt, đứng dậy cầm lấy con d.a.o gọt hoa quả bên cạnh đặt ở trước mặt, lạnh mặt nói: "Sao hả? Giết ngươi một lần còn chưa đủ à?"

Vừa dứt lời, Tề Thịnh trước mắt bỗng nhiên toàn thân bốc lên khói đen, nàng lạnh lùng nhìn Cố Sanh, trong mắt lộ rõ hận ý không thể che giấu.

Vóc người cao lớn khôi ngô của hắn không ngừng biến ảo trong khói đen, cuối cùng hiện ra hình dáng một nữ nhân, nữ nhân có vóc dáng xinh đẹp, nhưng biểu cảm trên mặt lại vô cùng vặn vẹo.

Nàng chỉ vào Cố Sanh, nghiến răng nghiến lợi, "Tại sao ngươi có thể nhận ra ta?"

Cố Sanh nhìn nàng với vẻ mặt như cười như không, cũng không giải thích.

Trên thực tế, sáng sớm lúc nàng vừa tới, Cố Sanh đã cảm thấy có gì đó không đúng, bởi vì hôm qua khi Tề Thịnh hẹn với nàng, hắn còn không biết nàng ở khách sạn này, Cố Sanh còn nói mình sẽ tự đón xe tới, nên hắn không thể nào đến đón sớm như vậy.

Đương nhiên, chỉ với điểm này, Cố Sanh vẫn chỉ cảm thấy kỳ quái, chứ không có cách nào phán đoán đó không phải là Tề Thịnh.

Nhưng sau đó, nữ quỷ mấy lần lấy lòng, chăm sóc quá chu đáo, khí chất quanh thân giống như một quý công tử ôn nhuận, chứ không phải kiểu nam nhân kiệm lời ít nói như Tề Thịnh.

Sơ hở lớn nhất chính là chiếc bánh ngọt kia. Khi nếm miếng bánh ngọt đó, Cố Sanh liền biết, đây không chỉ không phải Tề Thịnh, mà còn là một quỷ mị từng gặp mặt mình, có năng lực dò xét lòng người.

Nữ quỷ đã dò xét tâm trí của Cố Sanh để biết hương vị bánh ngọt, nhưng lại không biết rằng đây là loại bánh do sư phụ Cố Sanh ở kiếp trước tự tay làm mới có được mùi vị đặc biệt này. Mà nàng đã rất lâu chưa được ăn lại mùi vị này, trong đó có một số nguyên liệu phối chế ở thời đại này đã sớm thất truyền, cho nên căn bản không thể nào xuất hiện hương vị giống hệt như đúc.

Cũng chính là từ lúc nếm miếng bánh đó, trong lòng nàng đã chắc chắn, đây không phải người.

Mà sắc trời bên ngoài từ đầu đến cuối cứ tối tăm mờ mịt, lúc sáng sớm vừa dậy, Cố Sanh còn tưởng là do thời tiết xấu, kết quả bây giờ khi đã nghi ngờ nữ quỷ này, nàng cũng bắt đầu hoài nghi, đây có phải là thế giới hiện thực hay không.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/co-dai-su-xuyen-khong-roi/chuong-44.html.]

Bởi vì ngoài ba điểm trên, còn có màn chơi trong game trên điện thoại di động của nàng. Chi tiết này càng củng cố suy đoán trong lòng nàng rằng nơi đây phần lớn không phải là thế giới hiện thực. Bánh ngọt còn có thể nói là do nữ quỷ dò xét nội tâm nàng mà biến ra, nhưng chi tiết như màn chơi game không nằm trong ký ức sâu nhất của nàng, nên nữ quỷ cũng không chú ý tới.

Cố Sanh trước kia thường nghe sư phụ nói, nếu bị quỷ kéo vào một thế giới nào đó, thế giới đó chắc chắn sẽ không có mặt trời. Hơn nữa luôn có một vài chi tiết có thể dùng để kiểm chứng.

Nàng nhìn sắc trời xung quanh vẫn luôn tối tăm mờ mịt, "Đây không phải thế giới hiện thực à? Đây là nơi nào?"

"A! Đây là giấc mơ của ta, cũng là mộng cảnh của ngươi." Nữ quỷ nói những lời này với biểu cảm dữ tợn, bỗng nhiên vung tay lên, cảnh tượng trước mặt liền biến đổi.

Cố Sanh phát hiện mình đang đứng trên một con đường, nhìn một đám phụ nữ đang đánh đập một người phụ nữ mặc áo cưới màu đỏ tươi, miệng còn không ngừng chửi rủa.

"Đồ sao chổi, không biết liêm sỉ!"

"Đúng thế, tuổi còn nhỏ không học điều tốt, chỉ biết thông đồng với đàn ông."

"Tạo nghiệp nha! Gian phu dâm phụ, hại c.h.ế.t con trai ta rồi!"

Theo tiếng kêu rên của một phụ nhân, mọi người dừng tay, nhưng điều này không có nghĩa là họ buông tha cho người phụ nữ kia, ngược lại còn dùng đến thủ đoạn ác liệt hơn.

Bọn họ mặc kệ sự phản kháng của người phụ nữ, đẩy nàng ra, đè lên một chiếc quan tài, "Đóng đinh cho ta! Chết cũng phải bắt nàng trông coi con ta cả đời!"

Đinh đóng vào người, tất cả mọi người đều làm như không thấy tiếng kêu khóc thảm thiết vì đau đớn của người phụ nữ, m.á.u tươi theo khe hở của quan tài nhỏ xuống phiến đá, "Tí tách", thấm sâu vào trong bùn đất.

Mùi m.á.u tanh tràn ngập cả con đường.

Cố Sanh đột nhiên cảm thấy tim mình như bị băng giá cứa vào, đúng lúc này, cảnh tượng trước mắt tan đi, bên tai bỗng nhiên truyền đến tiếng kêu gào cuồng loạn của nữ quỷ: "Ta không nên g.i.ế.c bọn chúng sao? Nhưng là bọn chúng đã g.i.ế.c ta!"

Cố Sanh cố gắng trấn tĩnh lại, nàng biết nữ quỷ này c.h.ế.t rất thảm, nhưng nàng cũng không thể đồng tình với hành động của nó.

"Ngươi đã g.i.ế.c người, lẽ nào chỉ có bọn họ thôi sao?"

Nữ quỷ nghe vậy sững sờ, Cố Sanh vốn không thích giảng đạo lý với quỷ vật, nhưng lần này lại lần đầu bình tĩnh lại, nhìn nó nói: "Ngươi có thể trở thành lệ quỷ, ít nhất cũng đã sát hại hơn trăm người, ngươi có thể nói rằng, mỗi người ngươi g.i.ế.c đều đáng chết, không hề có ai vô tội sao?"

"Ta......" nữ quỷ há to miệng, im lặng, "Ta không biết...... Ta không biết!"

Nữ quỷ bỗng nhiên đau khổ lắc đầu, nàng mỗi khi g.i.ế.c một người, tâm trí lại mơ hồ đi một phần, càng về sau, hầu như đều dựa vào bản năng để g.i.ế.c người, tự nhiên không phân biệt được mình g.i.ế.c là người tốt hay kẻ xấu.

Khi còn là lệ quỷ, tâm trí nàng đã hoàn toàn mơ hồ, chỉ nhớ rõ việc g.i.ế.c người. Mà sau khi bị Cố Sanh đánh tan hồn phách, thế mà lại dựa vào giọt m.á.u trên thân kiếm và dục vọng báo thù, gắng gượng dùng chút sức lực cuối cùng kéo Cố Sanh vào trong mộng.

Chỉ là ở nơi này, tinh thần của nàng thế mà lại hiếm hoi xuất hiện một tia tỉnh táo.

Loading...