Cố Đại Sư Xuyên Không Rồi! - Chương 8

Cập nhật lúc: 2025-04-26 02:24:15
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lúc đạo diễn quay lại nhà Cố Sanh lần nữa, đã thấy cửa chính mở rộng, dường như đang chào đón hắn đến.

Trong lòng không khỏi lạnh gáy, đạo diễn vẫn bước lên phía trước, gõ cửa một cái.

Giọng Cố Sanh từ bên trong vọng ra: "Cửa không khóa."

Càng đáng sợ hơn, câu trả lời này vừa nghe liền biết người tới là ai. Nói cách khác, từ lúc hắn vừa rời đi, cô gái này đã tính được hắn sẽ quay lại sao?

Đạo diễn đột nhiên nghĩ đến một người bạn tốt của mình. Hắn rất tin vào những chuyện thần thần quỷ quỷ này, và hình như còn quen biết một hai vị huyền học đại sư.

Chẳng lẽ Cố Sanh...

Không không không, nàng còn quá trẻ. Phải biết, ngay cả vị huyền học đại sư mà bạn hắn quen biết, người được mệnh danh là thiên tài trong thiên tài, cũng đã ba bốn mươi tuổi rồi. Cố Sanh, một tiểu cô nương trông chưa đến 20 tuổi, làm sao có thể chứ?

Trong lòng vừa gạt bỏ ý nghĩ này, đạo diễn bước vào trong, liền thấy Cố Sanh đang ngồi uống trà. Nhìn thấy hắn, câu đầu tiên nàng nói là: "Trong đoàn làm phim của ngươi lại xảy ra chuyện rồi, nhưng tại sao *nàng* lại muốn hại người quay phim?"

Đạo diễn: "...!!!" Nghĩ kỹ lại mà thấy sợ hãi vô cùng!

Đạo diễn cố gắng trấn tĩnh lại, hỏi Cố Sanh: "Làm thế nào ngươi biết *nàng* muốn hại người quay phim của bọn họ?"

Cố Sanh cầm chén trà lên, khẽ nhấp một ngụm, động tác vô cùng ung dung: "Đương nhiên là tính ra."

Thật ra, đại sư bình thường không thể tính toán tỉ mỉ đến vậy. Nhưng Cố Sanh ở thời không ban đầu vốn là thiên tài kiệt xuất trong giới huyền học, là người chơi hệ thiên phú thực thụ, được lão thiên gia ưu ái ban cho tài năng (lão thiên gia thưởng cơm ăn). Hơn nữa, sau khi xuyên qua đến thời không này, thiên phú của nàng không những không bị thu hồi, mà còn được 'thưởng' thêm thể chất tự động tịnh hóa tà vật. Bây giờ yêu ma quỷ quái nhìn thấy nàng, chỉ đơn giản là muốn tự mình tránh đường vòng mà đi. Nếu còn dám đến trêu chọc, đó chính là tự tìm đường chết.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/co-dai-su-xuyen-khong-roi/chuong-8.html.]

Đương nhiên, những điều này nàng không hề nói cho đạo diễn biết.

Đạo diễn nhìn vẻ mặt vô cùng bình thản của nàng, trong lòng càng thêm khó hiểu: "Vậy lá bùa ngươi dán ở đoàn làm phim chúng ta hôm nay..."

"À, lá bùa đó là dùng để bảo vệ các ngươi. Dù sao chúng ta thuộc huyền học một phái, cứu người một mạng xem như tích đức làm việc thiện."

Đạo diễn nghe mà lòng thầm run rẩy: "Vậy bây giờ, lá bùa đó..."

"À, các ngươi không cần nên ta thu lại rồi, sao thế?" Cố Sanh đặt chén trà xuống, uống trà đến no cả bụng. Đời trước nàng vốn không thích uống trà lắm, ngược lại, nàng thích mấy món điểm tâm ngon hơn. Cho nên mỗi lần người khác mời nàng ra ngoài bắt tà, đều sẽ chuẩn bị sẵn một ít bánh ngọt để chiêu đãi bất cứ lúc nào.

Đạo diễn lại hoàn toàn không chú ý đến những điều này của nàng, chỉ là nghe nói đến lá bùa kia liền thật sự thu lại, xem ý tứ cũng là không muốn đưa lại cho hắn nữa. Nhưng mà như vậy thì đoàn làm phim của hắn còn quay chụp thế nào được nữa?

Nhưng hắn cũng biết mình trước đó đã làm sai, ngay từ đầu đã coi lòng tốt của người ta là ác ý, còn hùng hổ dẫn người tìm tới tận cửa, suýt nữa thì ném lá bùa vào mặt người ta. Hơn nữa lúc trước hắn cũng nghe người bạn kia của mình nói qua, loại người trẻ tuổi thế này mà có thể thành đại sư thì đều tâm cao khí ngạo, kiêu ngạo hơn người bình thường nhiều. Nếu làm như hắn, vị đại sư kia không ngáng chân mình đã là tốt lắm rồi, còn trông mong có thể nhận được sắc mặt tốt sao?

Huống hồ hắn cũng đâu phải đạo diễn lớn gì. Đạo diễn lau mồ hôi, cảm thấy Cố Sanh hẳn là người đặc biệt khó đối phó, nhưng lời cần nói vẫn phải nói. Hắn đang quay một bộ phim kinh dị cải biên từ sự kiện có thật, mà sự kiện có thật đó lại xảy ra ở ngay trong thôn này hơn trăm năm trước, bối cảnh này không thể tùy tiện thay đổi được. Hắn cân nhắc rồi mở lời: "À này, Cố Đại Sư, ngài xem tình hình hiện tại của đoàn làm phim chúng tôi, ta cũng sợ là đã trêu chọc phải thứ gì đó không sạch sẽ rồi, hay là ngài ra tay giúp xem thử?"

Cố Sanh nghe thái độ của hắn từ chỗ không thèm để ý chút nào lúc ban đầu, dần dần biến thành có chút kính sợ như hiện tại, lại còn gọi mình là Cố Đại Sư, khoé miệng bất giác hơi nhếch lên. Đạo diễn thấy tâm trạng nàng dường như không tệ, vội vàng nhắc lại lần nữa, còn bổ sung thêm: "Đương nhiên, ta cũng biết quy tắc, sẽ không để ngài làm việc không công đâu."

Cố Sanh thầm nghĩ, nếu muốn tìm được sư môn, tất nhiên phải tạo dựng quan hệ với giới huyền học. Mà thân phận hiện tại của nàng chỉ là một cô nương bình thường trong thôn, chẳng có chút tiếng tăm nào, cũng không tìm ra được cái gọi là huyền học thế gia. Cho nên, chỉ có thể trước tiên gây ra chút chuyện ở các nơi đã. Chủ động đi tìm huyền học thế gia quá phiền phức, phương pháp đơn giản nhất vẫn là tạo dựng danh tiếng của mình, để cái gọi là huyền học thế gia kia chủ động tìm tới nàng.

Mà muốn tạo dựng danh tiếng, vị đạo diễn này xem ra chính là một lựa chọn tốt. Cố Sanh nghĩ vậy, đứng dậy phủi phủi quần áo, rồi nói với đạo diễn: "Vậy thì đi thôi."

Đạo diễn bị tốc độ này của nàng làm cho sững sờ, sau khi kịp phản ứng cũng vội vàng đứng dậy: "Được, được, được, đi, chúng ta đi ngay bây giờ."

Lúc hai người tới hiện trường quay phim, trong đoàn làm phim vẫn chưa yên ổn lắm, dường như là vì chuyện quái lạ xảy ra lúc trước mà vẫn còn đang xôn xao. Đạo diễn vốn đã đang bực bội trong lòng, vừa thấy cảnh này càng tức không có chỗ xả, lập tức đứng ra mắng mấy câu: "Làm gì đấy hả?! Ta mới đi có một lát mà đã muốn lật trời rồi à!"

Loading...