Thấy Vệ Đại Nha say đến mức , bà cụ Vệ bực bội kéo cô dậy như kéo một con lợn chết:
“Yên tâm, nếu đánh ngốc cả ba đứa mày, thì sẽ nuôi cả nhà ba đứa ngốc các , đảm bảo để mấy c.h.ế.t đói!”
Sau khi kéo Vệ Đại Nha về phòng, đè chị xuống giường, bà cụ dặn Vệ Thiêm Hỉ canh chừng, đừng để chị lăn xuống đất gây chuyện. Sau đó, bà cụ vội bước ngoài, với Vệ Nhị Nha và Cốc Thạc:
“Làm hai đứa chê , chị các con ly hôn, tâm trạng vui, uống vài chén rượu thì chẳng còn kiểm soát lời . Mấy lời chị các con , hai đứa đừng để bụng nhé…”
Nhìn Vệ Đại Nha kết hôn đầy một năm ly hôn, cả nhà đều cảm thấy thoải mái. Dù rượu họ uống quá nặng độ, nhưng ai nấy đều uống đến say mèm.
Thời , rượu là thứ xa xỉ, bình thường chẳng mấy khi động đến, chỉ trong những dịp lễ tết mới nhấp vài ngụm. Điều càng ít liên quan đến phụ nữ.
May
hiện tại, cuộc sống nhà họ Vệ khấm khá hơn, bà cụ Vệ, vốn tin rằng “rượu là tinh hoa của ngũ cốc, uống càng nhiều càng trẻ,” còn cấm cản con trai, con dâu. Ai uống thì cứ uống, ai nghĩ rằng việc uống rượu sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến phụ nữ mang thai và thai nhi trong bụng.
Ngay cả Vệ Thiêm Hỉ, kiếp sống đời độc , cũng hề nghĩ đến điều .
Khi Vệ Đại Nha bắt đầu đau bụng, Vệ Thiêm Hỉ mới nhận là do uống rượu mà gây chuyện. Cô vội gọi bà cụ Vệ và Tạ Ngọc Thư dậy. Lúc , bụng của Vệ Đại Nha dấu hiệu chuyển sớm, phần bắt đầu chảy máu, đưa đến bệnh viện thì kịp nữa. Bà cụ Vệ quyết đoán: sinh ngay tại nhà!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/co-nang-than-bi-thap-nien-60/chuong-214.html.]
Bà cụ đỡ đẻ cho ba cô con dâu sinh sáu đứa trẻ, thêm Tạ Ngọc Thư là bác sĩ chính quy, nên bà cụ tự tin.
bên ngoài, Vệ Nhị Nha tiếng kêu đau của Vệ Đại Nha càng lúc càng lớn thì hoảng loạn, đến mức bụng chị cũng bắt đầu co thắt. Cốc Thạc sợ hãi, vội chạy tìm ruột là bác sĩ Cốc.
Hai phụ nữ mang thai cùng chuyển khiến nhà họ Vệ rối loạn từng thấy. Tạ Ngọc Thư lập tức gọi điện đến đội y tế, nhờ nữ bác sĩ trực ca mang theo một y tá đến hỗ trợ. Cuối cùng tình hình cũng tạm định.
Dù bà cụ Vệ bao nhiêu kinh nghiệm đỡ đẻ, thì đó cũng chỉ là phương pháp thô sơ. Đến khi bác sĩ Cốc và nữ bác sĩ đội y tế đến, vấn đề mới giải quyết triệt để.
Vệ Thiêm Hỉ kéo Tạ Ngọc Thư ngoài, thì thầm: “Bác gái, chúng đến đơn vị bộ đội lấy mấy hộp thanh tạng, còn lấy thêm thuốc bổ khí. Cô năm và cô út đều uống rượu, bây giờ còn kịp giải độc, nhưng nếu để lâu, sẽ ảnh hưởng đến thai nhi, sinh trẻ con ngốc nghếch thì nguy.”
Đồng tử của Tạ Ngọc Thư co , dám chậm trễ. Bà bế Vệ Thiêm Hỉ lên, đặt yên xe đạp, phóng thẳng đến đội y tế với tốc độ như bánh xe bốc lửa.
Sau khi lấy thuốc trở về, Vệ Thiêm Hỉ thấy trong nhà bận rộn đến mức chân tay luống cuống, liền tự tay xách nồi nấu thuốc cho Vệ Đại Nha và Vệ Nhị Nha. Tạ Ngọc Thư pha hai gói thanh tạng, cùng Lý Lan Tử và Trương Xuân Nha ép Vệ Đại Nha và Vệ Nhị Nha uống.
Theo lời Vệ Thiêm Hỉ, chỉ cần sinh thì cứ nửa tiếng cho uống một liều. Sau khi sinh xong, cả và con đều tiếp tục uống. Trẻ nhỏ uống giảm liều, còn uống liên tục cho đến khi nước tiểu còn màu đục đen thì mới ngừng.
Vì thanh tạng hao tổn nguyên khí, nên nếu chỉ uống loại thuốc thì Vệ Đại Nha và Vệ Nhị Nha sẽ kiệt sức. Vệ Thiêm Hỉ phối thêm thuốc bổ khí và tăng cường trao đổi chất, bổ xả, để nhanh chóng thải rượu khỏi cơ thể. Trẻ sơ sinh ngoài thuốc và nước ấm thì ăn gì khác.
Nhờ thuốc bổ khí duy trì sức khỏe, cuối cùng cả và con đều bình an, nhưng cả nhà một phen hú vía.