Cơm Hộp Âm Dương: Bán Cho Người Hay Bán Cho Qủy? - 117

Cập nhật lúc: 2025-04-25 17:14:25
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cứ tiếp tục như vậy, việc nàng mua nhà ở địa phủ sẽ nằm trong tầm tay, không còn là giấc mơ nữa!

Tần Vũ Niết lập tức chụp màn hình định chia sẻ niềm vui này với Diêm Vương Gia.

Nhưng khi nàng chuẩn bị gõ chữ gửi đi, đột nhiên nhớ tới, tối nay nàng còn mang đồ ăn của Diêm Vương Gia đi.

Trong lúc nhất thời, ngón tay chuẩn bị bấm nút gửi dừng lại giữa không trung.

Nàng im lặng xóa những chữ đã đánh.

Tần Vũ Niết nịnh nọt đánh chữ: Diêm Vương Gia, ngài muốn ăn gì vào ngày mai?

Diêm Văn Cảnh: Lấy lòng ta?

Tần Vũ Niết ngượng ngùng, đầu ngón tay hơi cong lại: Xin lỗi, lúc đó ta hiểu lầm ngài, không biết ngài tặng ta ngọc bội lợi hại như vậy.

Diêm Văn Cảnh nhớ đến lúc nàng rời đi cảm xúc không được tốt lắm, bèn hỏi: Vậy ngươi thế nào?

Tần Vũ Niết: Ta tưởng rằng ngài không lo lắng chút nào cho sống c.h.ế.t của ta. Dù nuôi một con vật cưng một thời gian cũng sẽ có tình cảm, chúng ta quen biết lâu như vậy, ngài lại không lo lắng chút nào.

Diêm Văn Cảnh: Ta xem qua sổ sinh tử có tên của ngươi, ngươi sống đến tám mươi tuổi thọ hết mà chết, cho nên bây giờ ngươi không c.h.ế.t được.

Tần Vũ Niết thấy tin nhắn Diêm Vương Gia gửi tới, không còn gì để nói, mặc dù là sự thật, nhưng luôn cảm thấy có gì đó kỳ lạ.

Bởi vì nàng hiện tại không c.h.ế.t được, cho nên không cần lo lắng?

Bất quá, tám mươi tuổi thọ hết mà c.h.ế.t nói chung là tốt.

Ít nhất nàng có thể sống khỏe mạnh đến tám mươi tuổi, không phải lo lắng vì tuổi già, thân thể bệnh tật.

Dù sao hiện tại rất nhiều người muốn sống đến già cũng khó, có thể ngủ một giấc rồi c.h.ế.t đã là phúc khí tu luyện mấy đời.

Ngay lúc Tần Vũ Niết tự an ủi, Diêm Vương Gia gửi tin nhắn.

Diêm Văn Cảnh: Hơn nữa, ngươi chết, liên quan gì đến ta.

Tần Vũ Niết nhìn thấy câu cuối cùng Diêm Vương Gia gửi, không hiểu sao cảm thấy mặt hơi nóng lên.Tần Vũ Niết ôm gò má, ánh mắt lấp lánh.

Cái gì gọi là ngươi chết, ta quản?

Sao nghe cứ như thể hắn rất mong nàng c.h.ế.t vậy?

Nhưng mà, Diêm Vương Gia nói hình như lại không có vấn đề gì...

Dù sao nàng chết, đúng là phải xuống Địa Phủ, mà Địa Phủ thì do Diêm Vương Gia quản.

Rõ ràng là một câu đáng sợ, nhưng nàng nghe lại có cảm giác kỳ quái khó tả.

Mặc dù lần trước hắn cũng nói Tần Hạo bọn họ c.h.ế.t liền do hắn quản, nhưng hết lần này tới lần khác cảm giác lại không giống nhau.

Nàng cũng không nói rõ được chỗ nào không giống.

Nàng còn chưa kịp hoàn hồn sau câu nói trước của Diêm Vương Gia, thì lại nhận được một tin nhắn khác.

Diêm Văn Cảnh: Chỉ cần ta không đồng ý, ai cũng không lấy được cái mạng nhỏ này của ngươi.

Tần Vũ Niết nhìn thấy tin nhắn này, khuôn mặt nhỏ nhắn thoáng chốc đỏ bừng.

Hắn hắn hắn...

Chẳng lẽ Diêm Vương Gia thật sự có ý với nàng?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/com-hop-am-duong-ban-cho-nguoi-hay-ban-cho-quy/117.html.]

Nếu không sao lại nói với nàng những lời như vậy...

Chắc chắn là nàng nghĩ nhiều rồi, có lẽ Diêm Vương Gia căn bản không nghĩ tới phương diện này.

Mà những lời bá đạo tổng tài như vậy, Tần Vũ Niết hoàn toàn không thể tưởng tượng nổi đây là do Diêm Vương Gia nói!

Dù sao trong ấn tượng của nàng, Diêm Vương Gia ổn trọng, tự phụ, cho người ta một loại cảm giác đạm mạc xa cách, nói chuyện ít lời mà ý nhiều, nhưng người rất tốt, xưa nay không làm ra vẻ.

Nhưng bây giờ, Diêm Vương Gia vậy mà nói với nàng những lời như vậy, điều này khiến Tần Vũ Niết có chút không biết phải làm sao.

Chắc chắn là do những lời vừa nãy của Mạnh Bà, khiến nàng sinh ra ảo giác như vậy.

Trên thực tế, Diêm Vương Gia căn bản không có ý này, chỉ là thẳng thắn kể lại sự thật mà thôi.

Dù sao nếu xét từ một góc độ khác, Diêm Vương Gia cũng không nói sai.

Chẳng phải vẫn nói Diêm Vương muốn ngươi canh ba chết, ai dám lưu người đến canh năm đó sao?

Tương tự, chỉ cần Diêm Vương Gia không đồng ý, cái mạng nhỏ này của nàng chắc chắn sẽ vững vàng.

Nhiều nhất có thể bị thương, nhưng không liên quan đến tính mạnh.

Vừa nghĩ như vậy, Tần Vũ Niết đột nhiên cảm thấy thoải mái hơn một chút.

Chắc hẳn Diêm Vương Gia chính là có ý như vậy, những liên tưởng vừa rồi, đều là do nàng bị ảnh hưởng bởi lời nói của Mạnh Bà mà sinh ra ảo giác.

Dù sao đây chính là Diêm Vương Gia a!

Với điều kiện, nhan sắc, vóc dáng này của hắn, muốn loại nữ nhân nào mà không có, sao có thể coi trọng một nữ tử bình thường, ngoại trừ trù nghệ coi như tàm tạm.

Nghĩ vậy, Tần Vũ Niết cơn nóng bừng trên mặt đã hoàn toàn giảm bớt, chút cảm xúc không tên trong lòng cũng tan biến hết.

Quả nhiên chỉ có nhận rõ chính mình, mới có thể loại bỏ hết thảy những suy nghĩ viển vông.

Tần Vũ Niết: Tạ ơn Diêm Vương Gia ~

Sau đó, nàng đem ảnh chụp màn hình vừa rồi gửi cho Diêm Vương Gia.

Tần Vũ Niết vô cùng chân thành gõ chữ: Hôm nay thu hoạch không tệ, cảm tạ Diêm Vương Gia đã cho ta bày sạp ở địa phủ, có thêm một phần thu nhập!

Diêm Văn Cảnh nhìn dòng chữ khách khí đột ngột của Tần Vũ Niết, hơi nhíu mày, đây là thế nào?

Lòng dạ nữ nhân thật khó dò.

Diêm Văn Cảnh lắc đầu trả lời: Cũng tạm.

Tần Vũ Niết tràn đầy ý chí chiến đấu: Ta sẽ tiếp tục ủng hộ! Vì Địa Phủ phát sáng phát nhiệt!

Tần Vũ Niết gửi tin nhắn xong, trong nháy mắt cảm thấy cả người đều thoải mái.

Đây mới là trạng thái nàng nên có, ngày mai tiếp tục phấn đấu, kiếm tiền!

Nghĩ đến nhiệm vụ nặng nề ngày mai, còn phải dậy sớm hơn để chuẩn bị, Tần Vũ Niết liền tắt điện thoại, chuẩn bị đi ngủ.

Sáng sớm hôm sau, Vương Thẩm liền dùng xe kéo chở một xe nguyên liệu nấu ăn vào sân nhỏ.

Tần Vũ Niết bảo các nàng xử lý thịt trước, như vậy trong lúc các nàng chuẩn bị, Tần Vũ Niết liền bắt đầu làm thịt kho, hôm nay cơm hộp nàng dự định làm thịt kho, trực tiếp hầm một nồi lớn.

Tần Vũ Niết còn chưa xử lý xong, Vương Dương nói lái xe đã đến, nàng cùng Vương Thẩm nhanh chóng đem cơm công tác cất vào thùng giữ nhiệt.

Lái xe tự mình chuyển vào trong xe.

 

Loading...