Suốt cả ngày Tiêu Chiến  việc đều lơ đễnh, trong đầu  là hình ảnh Khương Diễm tức giận rời  với đôi mắt ngấn lệ.
 
Chiều  dặn dò Chu Dương vài câu về chuyện công ty  vội vã  về Cẩm Tú Thịnh Cảnh,   sofa phòng khách, chờ Khương Diễm tan  về.
 
Khi đến giờ tan , tai  luôn chú ý đến tiếng động ở cửa, nhưng  hơn nửa tiếng  giờ tan  mà vẫn  thấy Khương Diễm trở về.
 
Anh đợi đến mức  chút mất kiên nhẫn, liền cầm điện thoại gọi cho Khương Diễm.
 
Điện thoại  kết nối, Tiêu Chiến vội vàng : "Khương Diễm, em đang ở ? Tan    còn  về nhà?"
 
Khương Diễm   giọng Tiêu Chiến gấp gáp,  vẻ  lo lắng, nhưng cô    quan tâm, nghiêm túc : "Tối nay   về ,   ở nhà  trai vài ngày. Anh hãy suy nghĩ  chuyện sửa đổi thỏa thuận , khi nào nghĩ xong thì  sẽ về."
 
Lời  của Khương Diễm dứt khoát mạnh mẽ,  dứt lời  định cúp máy, chỉ  thấy giọng Tiêu Chiến gầm lên: "Khương Diễm, bây giờ   lệnh cho em về ngay! Lập tức! Ngay lập tức! Em  thấy ?!"
 
Anh cũng   tại      lệnh cho Khương Diễm như , nhưng trong lòng cứ  một luồng khí thế mà dù  cố gắng đè nén thế nào cũng  thể ngăn cản , ngược  càng đè nén thì luồng khí thế đó càng mãnh liệt.
 
"Tiêu Chiến,  dựa   mà  lệnh cho ? Có hai lựa chọn, một là sửa đổi thỏa thuận, hai là ly hôn!" Nói xong cô cúp điện thoại.
 
Khương Diễm chẳng quan tâm Tiêu Chiến   phận địa vị thế nào, cô chỉ  tự bảo vệ , tuyệt đối  để xảy  bất cứ chuyện gì  nên với    yêu...
 
Đây còn là Khương Diễm bình thường trông dịu dàng đáng yêu ?
 
Điện thoại của Tiêu Chiến vẫn còn phát  tiếng "tút tút"  khi  ngắt,  bất lực day day sống mũi.
 
Anh  đầu tiên cảm thấy  gặp  vấn đề khó giải quyết mà còn  tiện  với bất cứ ai.
 
Anh   sofa, chán nản mở tivi,  tivi xuất hiện vài bóng  quen thuộc.
 
Lần lượt là Cung Đình Vũ và phu nhân của ông, Kiều Hải Lan, cùng một  phụ nữ lạ mặt  giữa hai vợ chồng họ, phía  là Cung Mạn Thư và chồng cô, Tuân Tử Ngang, các phóng viên thì vây kín.
 
Tiêu Chiến  cần  xuống cũng  đây là buổi họp báo do nhà họ Cung tổ chức  khi tìm   con gái.
 
Người  giữa vợ chồng Cung Đình Vũ chắc hẳn là cô con gái thứ hai Cung Lăng Vân   nhận về.
 
Anh tắt tivi   thư phòng, bắt đầu  việc. Chỉ  cách   mới tạm thời  nghĩ đến Khương Diễm.
 
Đồng hồ trong thư phòng tích tắc điểm chín giờ.
 
Đêm Giang Thành  lên đèn từ lâu, Tiêu Chiến dừng công việc đang , cảm thấy bụng đói cồn cào.
 
Anh   bếp, lấy nguyên liệu nấu ăn , xào ba món, lấy một chai rượu tự   ăn  uống.
 
Nhìn đối diện bàn ăn,  nhớ đến cảnh Khương Diễm ngày xưa  ăn cơm đối diện .
 
Khương Diễm  mới đến nhà  còn  câu nệ, mỗi bữa ăn đều ăn uống ý tứ,    no bụng  .
 
Sau  dần dần cô cũng thoải mái hơn, khi ăn cơm sẽ , sẽ dọn dẹp bát đũa.
 
Sau , cô  còn coi  là  ngoài nữa. Khi vội  , cô ăn ngấu nghiến, chẳng còn chút thùy mị nào mà một cô gái nên ...
 
Và , là bây giờ đây, cô dường như  còn là cô  nữa, cô dám chống đối , thái độ còn cứng rắn hơn cả ...
 
Nghĩ đến đây, Tiêu Chiến  vài chén rượu ngà ngà say, cầm điện thoại lên gửi một tin nhắn thoại: “Tối nay em  về ?”
 
Lúc , Khương Diễm  cùng cháu gái nhỏ  xuống chuẩn  ngủ,  thấy tiếng chuông báo tin nhắn WeChat, cô mở   thấy tin nhắn thoại của Tiêu Chiến.
 
Giọng  của Tiêu Chiến mềm mại và đa tình, trái tim Khương Diễm như  một viên kẹo bông mềm mại gõ nhẹ,  một cảm giác khó tả mà ngay cả cô cũng  hiểu.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cuc-cung-noi-dau-tim-cua-thieu-soai-chien-truy-tinh-duoi-ai/chuong-35-dem-nay-em-co-ve-khong.html.]
“Anh ngủ sớm ! Em cũng  ngủ !”
 
Khương Diễm trả lời Tiêu Chiến một tin nhắn  ôm cháu gái nhỏ nhanh chóng chìm  giấc ngủ.
 
“Cô     ngủ ...”
 
Tiêu Chiến lặp  câu  đó    phòng ngủ.
 
Sáng sớm ngày hôm .
 
Tiêu Chiến nhanh chóng vệ sinh cá nhân xong. Anh  khác hẳn  ngày, dành nửa tiếng để sửa soạn bản ,  khi  khỏi nhà còn chạy đến  gương trong phòng khách, soi  soi .
 
Ra khỏi nhà,     gọi video call cho Khương Diễm.
 
Khương Diễm đang  xe đạp điện,  mới rời khỏi cổng biệt thự nhà  trai thì nhận  cuộc gọi video WeChat của Tiêu Chiến.
 
Video  kết nối, Khương Diễm  với vẻ mặt bình tĩnh: “Có chuyện gì  Tiêu ? Anh  suy nghĩ kỹ và đồng ý sửa đổi thỏa thuận  ?”
 
“Ừm! Có thể sửa đổi! Bây giờ chúng  gặp mặt !”
 
Khương Diễm rõ ràng  ngờ Tiêu Chiến  đồng ý nhanh chóng như .
 
“Được! Anh chờ tin nhắn của em, em xin nghỉ một lát!”
 
Khương Diễm vui vẻ như một đứa trẻ,  khi xin nghỉ xong liền gửi tin nhắn cho Tiêu Chiến, địa điểm hẹn là công viên Tử Thành.
 
Về địa điểm mà Khương Diễm hẹn, Tiêu Chiến cảm thấy vô cùng cạn lời,   bao giờ đến công viên để bàn chuyện với bất kỳ ai.
 
Vì công viên khá gần nhà  trai Khương Diễm nên cô đến cổng công viên .
 
Mười phút , Tiêu Chiến lái chiếc BMW của  đến nơi.
 
Khoảnh khắc Tiêu Chiến xuống xe,  liền  thấy Khương Diễm đang đợi ở cổng công viên, cô cúi đầu gõ điện thoại,  gõ  .
 
Nụ    động lòng ,  ,  ý nhị. Tiêu Chiến đột nhiên khao khát một ngày nào đó Khương Diễm sẽ dùng nụ  chân thành như  để đối mặt với .
 
Tất cả  thứ giữa họ bây giờ đều là giả, là diễn...
 
Tiêu Chiến  thẳng đến  mặt Khương Diễm, rõ ràng Khương Diễm đang trò chuyện quá nhập tâm với   WeChat mà  hề nhận  sự xuất hiện của Tiêu Chiến.
 
“Trò chuyện với ai mà vui vẻ thế?”
 
Trên mặt Tiêu Chiến  còn chút vui vẻ nào, giọng điệu  là sự lạnh nhạt.
 
“Ồ! Anh đến ! Em  chuyện vài câu với đồng nghiệp thôi.”
 
Mèo con Kute
Khương Diễm thờ ơ  Tiêu Chiến, cứ như thể đang  một  xa lạ.
 
“Đồng nghiệp nào? Quan hệ  thiết đến  ?”
 
Khương Diễm sững sờ hai giây, đột nhiên cảm thấy Tiêu Chiến dường như hỏi quá nhiều, liền cố ý lảng tránh chủ đề.
 
“Chúng   trong công viên  dạo ! Vừa    chuyện thỏa thuận, chúng  bàn xong tối về in .”
 
Khương Diễm rõ ràng tâm trạng  .
 
Tiêu Chiến  chẳng thể vui lên nổi,  chỉ miệng thì đồng ý nhưng trong lòng  sớm  tính toán riêng.