Đầu Bếp Của Tiểu Tướng Quân - Chương 18

Cập nhật lúc: 2025-11-06 14:32:13
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2g34BBhjFr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Dù bà vận lên bộ y phục lộng lẫy, nhưng vì quá gầy nên y phục may đo cũng trở nên rộng thùng thình, nhất là ở phần eo. Khi bà khẽ nhếch môi tỏ vẻ nghiêm nghị, những đường vân sâu hằn quanh miệng càng thêm rõ nét, khiến cảm thấy bà là một lão thái thái cứng cỏi, uy nghiêm.

 

Lần đầu gặp mặt, bà liếc mắt một vòng, ánh mắt Yến Thu Xuân vô cùng sắc bén, khiến nàng cảm thấy tự nhiên.

 

"Nương!" Tiêu Hoài Thanh cất tiếng gọi, cắt ngang ánh mắt dò xét của Tiêu phu nhân.

 

Bà dường như vui, nhưng cũng cất lời, chỉ chăm chú .

 

Tiêu Hoài Thanh sớm quen với tính cách nghiêm khắc của mẫu , cong môi lấy lòng: "Đây là nghĩa con nhận, Yến Xuân cô nương. Người thể gọi nàng là A Xuân."

 

Yến Thu Xuân nhân tiện hành lễ, cung kính : "A Xuân bái kiến Tiêu phu nhân."

 

Tiêu phu nhân nhi tử, cô nương đang . Nàng đôi mắt to, trong veo, khuôn mặt bầu bĩnh, chỉ tiếc dáng mảnh mai. Bà khẽ gật đầu: "Sau cứ gọi bá mẫu ."

 

Tạ Thanh Vân nãy giờ vẫn im lặng, chờ đợi bà lên tiếng, lập tức : "Mẫu ý Yến cô nương. Tuy Mẫu trông nghiêm khắc, nhưng tính tình , cô nương đừng sợ hãi."

 

Yến Thu Xuân thầm thở phào nhẹ nhõm, chán ghét là may mắn. Nàng cũng cong môi ngọt ngào: "A Xuân bái kiến Bá mẫu!"

 

Khóe miệng Tiêu phu nhân giật giật, lẽ bà mỉm nhưng vì lâu , cơ mặt cứng đờ, cuối cùng chỉ miễn cưỡng tạo một nụ khô cứng như tượng. Bà tiện thể : "An tọa ."

 

Nghe , mấy lập tức lời, lượt chỗ của .

Phạm Khắc Hiếu

 

Tiêu Hoài Thanh nghĩ Yến Thu Xuân do mang về, cố ý chào hỏi một phen, đây cũng là ý cùng ăn trưa. Tiêu phu nhân chậm rãi : "Buổi chiều lão dùng cơm, cho nên lúc chỉ ăn cơm rau dưa thanh đạm. A Xuân chớ trách móc."

 

"Đương nhiên là ." Yến Thu Xuân dậy, , : "A Xuân vật gì quý giá để dâng lên, nghĩ rằng chư vị cũng quen với những món ngon vật lạ, nên A Xuân dám lãng phí thời gian quý báu của . A Xuân tự tay chế biến một chút đồ uống và thức ăn vặt để tỏ chút tâm ý vụn vặt."

 

Lời thốt , khí vui vẻ quanh bàn tiệc thoáng ngưng . Ngay lúc Yến Thu Xuân đang khó hiểu, Tạ Thanh Vân lộ vẻ áy náy: "Tâm ý của thật , chỉ là phiền mệt nhọc ."

 

"Không mệt , thích việc mà." Yến Thu Xuân đáp.

 

Tạ Thanh Vân khẽ: "A Xuân, điều rõ, mấy năm nay Mẫu hề khẩu vị, dùng bữa cực kỳ ít. E rằng, phụ lòng của ."

 

Lần , Yến Thu Xuân còn kịp lên tiếng, thiếu niên đang thẳng thớm bên cạnh vội vàng : "Đại tẩu, , A Xuân cô nương sẽ để bụng. Hơn nữa, Mẫu đồng ý . Đồ A Xuân , chắc chắn Mẫu sẽ nếm thử. Nhỡ thích, ăn nhiều thêm một chút thì mấy."

 

Giọng của thiếu niên réo rắt, đôi mắt sốt ruột mẫu , dường như sợ bà nể nang.

 

Tạ Thanh Vân thấy thế, khẽ lắc đầu, lấy tay che miệng , trêu Tiêu phu nhân: "Mẫu , Lão Lục , lát nữa nếm thử một chút đấy. Bằng , nhi tử sẽ giận đấy, con dâu cũng quản ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dau-bep-cua-tieu-tuong-quan/chuong-18.html.]

 

Tiêu phu nhân gật đầu: "Ừ."

 

Tạ Thanh Vân khẽ thở , sang Yến Thu Xuân: "Vậy mau mau đem cho chúng thưởng thức . Không chúng phần nhỉ?"

 

"Đương nhiên là ." Yến Thu Xuân vội đáp, hiệu cho Thủy Mai và Thủy Linh bưng các hộp đựng thức ăn lên.

 

Thủy Mai mang một ấm lớn, bên trong là nước ô mai. Nước đầy ắp trong ấm, khi rót cho mỗi một chén vẫn còn dư khá nhiều. Thủy Mai xong công việc liền lui về hầu hạ.

 

Yến Thu Xuân cất giọng tinh tế giới thiệu: "Đây là nước ô mai, vị chua ngọt thanh mát, khi dùng bữa, uống một chén sẽ vô cùng khai vị."

 

Dứt lời, Tiêu Hoài Thanh lập tức bưng chén lên: "Nương, Đại tẩu, tay nghề của A Xuân quả thực là tuyệt hảo. Lần đầu tiên con nếm thử kinh ngạc vô cùng. Mọi hãy nếm thử , chắc chắn sẽ khiến chư vị thất vọng."

 

Vừa , nhấp một ngụm lớn, như chứng minh món Yến Thu Xuân ngon đến mức nào.

 

nào ngờ, nước chua đến ! Chàng vốn hiếm khi ăn chua, từng uống loại nước . Vì đề phòng, vị chua mạnh mẽ lập tức khiến khuôn mặt tuấn tú của nhăn nhúm .

 

Yến Thu Xuân: "..."

 

Mọi nhà Tiêu đang tràn đầy mong đợi cũng lập tức: "..."

 

Hai đứa trẻ vốn thích thú, đang định uống, nhưng vẻ mặt méo xệch của Tiêu Hoài Thanh khiến chúng sợ hãi, đưa chén đến miệng rụt về, dám uống.

 

Tiêu Hoài Thanh ngờ thứ nước uống thoạt bình thường chua gắt đến ! Vị chua cay xè, suýt chảy nước mắt.

 

Chàng cảm thấy khó chấp nhận vô cùng. Trước đây, tài nấu nướng của Yến Thu Xuân khiến lưu luyến quên, đến nỗi lén trở về đây mấy ngày!

 

Chàng Yến Thu Xuân, đầy vẻ nghi hoặc hỏi: "Đây là do cô nương ư?"

 

Khác hẳn với trình độ đó! Chẳng lẽ nàng cố tình món ?

 

Yến Thu Xuân khẽ ho một tiếng, giải thích: "Đây là nước ô mai nóng dùng để khai vị, vốn vị chua ngọt đậm đà. Nếu ngài quen, thể thêm nước nếm thử nữa xem?"

 

Dứt lời, nàng sang những khác, chân thành : "Chư vị cứ nếm thử xem ? Nếu thấy hợp khẩu vị thì cần miễn cưỡng."

 

Trong lòng nàng cảm thấy vị chua đủ mà! Chẳng lẽ, ngay bước đầu tiên gặp thất bại ?

 

 

Loading...