Đầu Bếp Của Tiểu Tướng Quân - Chương 27

Cập nhật lúc: 2025-11-06 14:32:23
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Lf9NukroY

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thường ngày Yến Thu Xuân vốn đa sầu đa cảm, nhưng giờ phút trong lòng nàng thấy phiền muộn.

 

Nàng c.ắ.n một miếng bánh cuộn trứng do chính tay . Bánh mềm xốp, thơm lừng. Cà rốt trần qua nước vẫn còn chút độ giòn, khi nhai kỹ thể cảm nhận vị ngọt thanh, phần ngon nhất chính là thịt tôm mềm non băm nhuyễn.

 

Quả thực, món bánh cuộn trứng dù thanh đạm nhưng vô cùng ngon miệng.

 

Ngon!

 

...

 

Vì chuyện Đông Đông cãi với ma ma Giang gia ngày hôm qua và sáng nay, tâm trạng Yến Thu Xuân chút trùng xuống.

 

Món ngon đều do Tiêu gia cung cấp cho nàng. Nếu cơ nghiệp Tiêu gia còn, nàng thể tìm trứng gà, càng đến việc ăn tôm sông tươi rói nơi đất liền, điều đòi hỏi một mạng lưới buôn bán phức tạp.

 

Yến Thu Xuân cảm thấy mệt mỏi, bởi lẽ ngoài tài nấu nướng, nàng sở trường nào khác. Ở thời đại , rốt cuộc nàng thể gì đây?

 

Đang lúc nàng trầm ngâm suy nghĩ, bỗng nhiên Thủy Mai kích động nhắc nhở: "Cô nương! Lục thiếu gia đến!"

 

Yến Thu Xuân ngẩng đầu, chỉ thấy Tiêu Hoài Thanh mặc bộ khôi giáp quen thuộc, vẻ mặt phong trần mệt mỏi. Đầy tớ nô bộc theo . Hắn bước chân nhanh chóng, thoạt mới ở ngưỡng cửa, thoáng chốc đến mặt nàng.

 

Thủy Linh vội vàng dâng khăn tay lên, ngượng ngùng : "Lục thiếu gia, ngài hãy lau bớt mồ hôi ạ."

 

Yến Thu Xuân thầm thắc mắc. Nha Thủy Linh xuất hiện từ nơi nào? Chẳng lẽ nàng ẩn , hề lộ diện?

 

Tuy Yến Thu Xuân là ngoài cuộc, am tường hết lễ nghi thời , nhưng nàng thừa hiểu ý tứ của Thủy Linh. Ban đầu, nàng tự chủ tử chính thức của Tiêu gia, nên ít khi sai bảo bọn nha . Mấy ngày nay, nhờ Thủy Mai và Hứa ma ma giúp đỡ, nàng đều chiêu đãi bọn họ đồ ăn. Thủy Linh cùng những khác cũng hưởng phần, nhưng ngờ nàng vẫn cố tình theo lời nàng là vì cậy thế kiêu căng.

 

Yến Thu Xuân nhất thời trầm mặc. Nàng từng học kìm nén cảm xúc cá nhân, nên mặt hiển lộ nét cổ quái buồn . Tiêu Hoài Thanh ban đầu theo thói quen từ chối, tiện tay dùng vạt áo lau mồ hôi, bỗng nhiên thoáng qua dung nhan nàng, thấy đôi song mi kiếm khẽ nhíu . Chàng gì, chỉ trầm giọng lệnh: "Tất cả lui xuống!"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dau-bep-cua-tieu-tuong-quan/chuong-27.html.]

Chàng đích thực là chủ nhân của phủ . Lời thốt , tất cả đều lập tức lui bước. Thủy Linh vất vả lắm mới tìm cơ hội lấy lòng, ngờ cự tuyệt chút nể nang như , sắc mặt nàng lập tức trắng bệch. Dù phát hiện Tiêu Hoài Thanh đổi sắc mặt, nàng vẫn mạnh dạn bước tới: "Lục thiếu gia, đầu ngài đầy mồ hôi, vẫn nên lau , khăn tay của nô tỳ là đồ sạch sẽ."

 

Sắc mặt Tiêu Hoài Thanh lạnh như băng, Thủy Mai: "Đưa nàng xuống!"

Phạm Khắc Hiếu

 

Đầu óc Thủy Linh nhất thời choáng váng, trợn tròn hai mắt.

 

"Vâng!" Thủy Mai bước tới, dám chần chờ tay kéo .

 

Lần Thủy Linh dám phản kháng, tay chân rũ mềm, mắt tối sầm .

 

Yến Thu Xuân vốn dĩ còn thấy buồn , nhưng chứng kiến cảnh thì nổi nữa. Khí thế bức của thiếu niên quá mạnh mẽ, lúc lạnh lùng, ánh mắt chim ưng sắc lạnh cực kỳ đáng sợ, dường như quanh tỏa thở sát phạt khiến lòng nàng rối loạn.

 

Quan trọng là chính bản nàng cũng chuyện, thấy thế thì lo lắng, sợ xảy chuyện gì chứ? Nói thì cảm thấy bứt rứt, nàng tài nấu nướng thể dùng cứu mạng, nhưng nguyên chủ hề gì. Dù nguyên chủ nhiều quen, nhưng lỡ như vị tướng quân quá cao tay, tra phận thực sự của nàng thì ?

 

Ngay lúc nàng đang bồn chồn lo lắng, thiếu niên mắt vươn tay về phía nàng, hai ngón tay nắm lấy bìa một quyển sổ con, đưa đến.

 

Trên đó, chữ màu đen, trang trọng: Lộ Dẫn.

 

Yến Thu Xuân dường như nín thở, trong phút chốc sự lo âu đều tan biến, chỉ còn niềm vui mừng khôn tả, đôi mắt nàng sáng lấp lánh: "Đây là ban cho ư?"

 

"Ừm." Tiêu Hoài Thanh khẽ gật đầu, ngờ nàng vui vẻ đến , bối rối. Kỳ thực, thứ thể xong từ sớm, nhưng vẫn cẩn thận xác định phận của nàng. Tiêu gia nắm binh quyền trong tay, kẻ dòm ngó nhiều vô kể, tuyệt đối thể thất thố.

 

Yến Thu Xuân cầm lấy, cẩn thận mở . Thời đại sử dụng chữ phồn thể, nhưng nàng vẫn hiểu rõ ràng. Trên đó : Quê quán Vụ Thành, vì thổ phỉ hoành hành, nhà gặp nạn, bèn đến kinh thành tìm thích nương tựa. Ở cổ đại thẻ căn cước như hiện đại, nhưng quan phủ đều ghi danh tất cả dân đinh lọt lòng. Quan phủ tra xét hộ tịch nửa năm một , việc điều tra vô cùng nghiêm ngặt, gần như bỏ sót một ai. Nếu tên trong hộ tịch, nhất định lộ dẫn để chứng minh phận và xuất xứ. Ngay cả lộ dẫn cũng , thì đó chính là hắc hộ ( phận hợp pháp).

 

Trước đây, khi Yến Thu Xuân xóa tên khỏi hộ tịch, nàng thể lộ dẫn, khi đó mới nghĩ đến việc tìm kiếm chỗ dựa là Tiêu Hoài Thanh. Nàng ngờ rằng mới phủ hai ngày, nàng nắm tấm thẻ phận quý giá trong tay. Người Tiêu gia quả nhiên là những nhân hậu!

 

Yến Thu Xuân xúc động vô vàn: "Đa tạ Tiêu tướng quân! Ngài cứ yên tâm, nhất định sẽ thực hiện lời hứa, tận tâm đầu bếp cho ngài cả đời!"

 

 

Loading...