Lớp học vỡ lòng trong Thái học viện.
Lớp tổng cộng tám học sinh đều là trẻ nhỏ năm tuổi, ai nấy đều vận trang phục hoa lệ, trong đó một hài tử mặc cẩm bào màu vàng nhạt.
Ở thời đại , sắc vàng là tôn quý nhất, chỉ Thiên tử mới khoác lên màu vàng chính thống. Kẻ khác tuy phép, song nếu thể vận sắc vàng nhạt, địa vị của y cũng cao hơn những còn nhiều.
Lúc , trong khi những đứa trẻ khác đang ngâm thơ, đứa bé lén lút chơi đùa.
Đông Đông kháu khỉnh khỏe mạnh chéo đối diện với đứa bé . Cậu nhóc đang đắc ý gật gù ngâm thơ, bỗng thoáng thấy bóng dáng đang chơi đùa của , lập tức cau mày, ánh mắt tràn đầy vẻ ghét bỏ.
Chẳng hiểu ông nội Giang của tên gì mà ngỏ ý thư đồng cho . Tên ngay cả thơ còn giỏi bằng !
Đông Đông kiêu ngạo ưỡn ngực, tiếp tục ngâm thơ, cho đến khi... "Rột rột" một tiếng động bất chợt vang lên, cái bụng nhỏ của Đông Đông bắt đầu kêu đói.
Sáng sớm khi học, nhận bữa sáng A Xuân tỷ tỷ đưa đến, song lượng thức ăn nhiều, mà chẳng dùng món nào khác, thành thử mới nông nỗi .
Đông Đông xoa bụng, mong chờ bên ngoài cửa sổ, giờ cơm trưa sắp đến : "Hôm nay A Xuân tỷ tỷ sẽ đưa cho món gì đây?"
Đông Đông vô cùng chờ mong, chờ mong đến mức nước bọt dâng trào. miệng còn đang ngâm thơ, nước bọt nhóc sặc, ho khan một phen.
Vị phu tử đang nhắm mắt dưỡng thần bỗng nhiên mở bừng mắt , ánh mắt sắc bén thẳng Đông Đông: "Tiêu Bình Chiến! Ngươi hãy ngâm bài thơ cho !"
Phu tử dứt lời, những bạn nhỏ khác đều im lặng, xúm xem náo nhiệt.
hôm nay mới dạy bài thơ , Đông Đông vẫn học thuộc, gương mặt tròn trịa đỏ lên, ấp úng mở miệng .
"Ha ha!" Trưởng tử của Tam hoàng tử, Nhị hoàng tôn Chu Chiêu Cảnh cất tiếng nhạo.
Phạm Khắc Hiếu
Đông Đông hổ trừng mắt, phu tử vội hòa giải: "Thôi , cần nữa, ngày mai sẽ kiểm tra. Nếu thuộc thì chép phạt!"
Sau đó bảo Đông Đông xuống.
Một là Hoàng tôn, một là cháu đích tôn Tiêu gia, cả hai vị đều thể dễ dàng trêu chọc. Huống chi, hai thế lực vốn hòa hợp, nên vị Phu tử cũng chẳng dám để hai vị tổ tông nhỏ gây náo loạn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dau-bep-cua-tieu-tuong-quan/chuong-31.html.]
Đông Đông hậm hực xuống, đó ngoan ngoãn cho đến khi tan học. Các cung nhân chuyên hầu hạ tại Thái học viện thi tiến đến, dẫn bọn họ đến nhà ăn dùng bữa.
"Tiểu thiếu gia, Tiêu gia và Giang gia đều phái đưa thức ăn đến. Ngài dùng hộp nào?" Cung nhân đặt hai hộp cơm cạnh , một cái lộng lẫy, phía còn khắc hoa văn tinh xảo. Chiếc còn giản dị tự nhiên, thậm chí còn đồ mới.
Ngoài miệng cung nhân , nhưng tay vẫn thuận tiện mở hộp cơm của Giang gia. Nào ngờ, Đông Đông tự đưa tay mở chiếc còn : "Ta dùng hộp ."
Đông Đông mở hộp cơm của Tiêu gia.
Cung nhân ngẩn vội giúp đỡ. Hai mở hộp cơm giữ ấm cẩn thận , lấy hộp đựng thức ăn bên trong. Trước khi mở nắp, nhà ăn thoang thoảng mùi thơm của thức ăn thanh đạm. ngay khi chiếc hộp cơm của Tiêu gia mở , một mùi thơm nồng nàn lập tức xua tan hương vị khác, bay thẳng mũi tám vị tiểu thiếu gia .
Tiếng chuyện líu ríu im bặt, vô thức về nơi phát mùi thơm.
Đông Đông hít sâu luồng hương thơm nức . Trong mùi tương còn vương vấn hương vị ngọt ngào, khiến nhóc thỏa mãn, vui vẻ chuẩn khai vị. Chợt thấy những khác đang , nhóc đắc ý gắp một đũa. Thịt đùi gà cắt thành miếng nhỏ ngâm trong nước tương đậm đà, một miếng nhỏ thơm nồng. Từng thớ thịt đùi tươi non, mềm mại, ẩn chứa vị ngọt thanh thoát mà hề ngán của mật ong.
"Ngon quá!" Đông Đông vui vẻ kêu lên. Nhờ giữ ấm nên món ăn vẫn còn nóng hổi, cảm giác vô cùng tuyệt vời. Lúc ăn thêm một miếng cơm trắng, hương vị đủ, mặn nhạt, trơn trượt trôi bụng.
Đông Đông ăn nhanh, gắp hết miếng đến miếng khác, hệt như đang dùng sơn hào hải vị .
Hương vị của nước sốt tương còn thơm ngon hơn cả những gì bọn họ tưởng tượng, thu hút đám trẻ con háu ăn trợn tròn mắt . Món ăn rốt cuộc vị thế nào mà khiến Đông Đông ăn ngon miệng đến ? Bọn họ còn từng nếm thử!
Nhị hoàng tôn Chu Chiêu Cảnh cũng qua, chỉ thấy đối phương hề chia sẻ, còn cố ý ăn khiến bọn họ thèm thuồng. Hắn thẹn quá hoá giận, vẻ ghét bỏ chế giễu :
"Thứ quý hiếm lắm ? Chẳng qua cũng chỉ là một món ăn tầm thường mà thôi!"
Tuy bọn họ mới học lớp vỡ lòng, đứa trẻ năm tuổi vẫn còn nhỏ, nhưng mâu thuẫn và thế lực giữa các gia tộc sớm hình thành. Những đứa trẻ thấm nhuần giáo d.ụ.c gia tộc, nhất là những gia đình kéo Tiêu gia chống lưng, đều rõ khiến bản trở thành nhà cũng thấy ngứa mắt lẫn .
Đông Đông cũng nuông chiều từ nhỏ, chịu thiệt thòi, vì thế hai bên vô cùng lạnh nhạt với .
Vị cung nhân cũng ngửi mùi thơm nọ, mở miệng khen ngợi. Song, khi nhị hoàng tôn xong thì mau ngậm miệng , tránh cho nhị hoàng tôn chán ghét. Y lẳng lặng mở hộp cơm khác, khéo léo nhắc nhở: "Tiểu thiếu gia, ngài cũng nếm thử món , Kỷ ma ma đưa qua, chắc chắn ngài sẽ thích ăn."
Hộp cơm mở , quả nhiên là món gà rán!