Đầu Bếp Của Tiểu Tướng Quân - Chương 37

Cập nhật lúc: 2025-11-06 14:32:33
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2g34BBhjFr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hoàng tôn Chu Chiêu Cảnh đang dùng cơm gà cũng cảm thấy điều chẳng đúng. Sao tự dưng ngửi thấy một mùi hương khác quyến rũ hơn thế ?

 

Hắn kinh ngạc sang.

 

Chỉ thấy ngay gần cửa, hai ghét nhất là nhân Tiêu gia và con trai phế Thái tử đang cùng . Trước mặt hai là một hộp cơm lớn, trong đó một miếng thịt gà màu vàng nâu óng ánh.

 

Miếng gà bóng loáng mà hề khô, qua cũng tồi, chỉ là... quá lớn!

Phạm Khắc Hiếu

 

Chu Chiêu Cảnh ghét bỏ bĩu môi: "Chưa từng thấy ai ăn uống thô lỗ đến !"

 

Đông Đông ngờ món quà bất ngờ mà A Xuân tỷ tỷ là nguyên một con gà lớn đến thế, sợ đến ngây ! thơm, nhưng lớn quá mất: "

 

Sau khi thấy hộp cơm nhiều thức ăn như , vội gọi Chu Chiêu Hoàn đến cùng bàn.

 

Lúc , thấy tiếng mỉa mai cạnh khóe, Đông Đông cũng chẳng thèm để tâm. A Xuân tỷ tỷ món chắc chắn ngon hơn món , tin tưởng. Vì thế, dùng khăn tay che bàn tay nhỏ, đó cầm lấy chiếc đùi gà, dồn sức xé .

 

"Xoạt..." Một âm thanh lớn lắm vang lên, lớp vỏ ngoài nướng mỏng manh xé rách, lộ phần thịt tươi non ướt bên trong. Phần thịt gà tách khỏi xương, nóng phả càng cho mùi hương bay xa hơn nữa.

 

Mấy tiểu bằng hữu đang ăn cơm: "..."

 

Thơm quá!

 

Mùi hương là mùi tương đậm đà , trái , nó mang theo vị ngọt thanh, hề nồng gắt, vặn hấp dẫn đến nao lòng.

 

Đột nhiên, chúng cảm thấy miếng thịt gà trong miệng ngấy, còn ngon nữa!

 

Sắc mặt Chu Chiêu Cảnh càng lúc càng biến đổi, ánh mắt mùi hương mê hoặc từ sớm. Đôi mắt chăm chú chiếc đùi gà , vẻ tươi mềm, mọng nước, quả thực mê .

 

Chỉ là... Hắn mím môi, nghiến răng.

 

Chắc chắn thể ngon !

 

Lẽ nào thức ăn của Tiêu gia thể vượt qua ngự trù Hoàng gia gia đích ban thưởng cho ?

 

Hắn liên tục tự trấn an bản như , thì thấy Đông Đông xé chiếc đùi gà xuống, nhưng ăn ngay mà đưa cho tiểu thiếu niên đối diện. Sau đó, Đông Đông xé chiếc đùi gà thứ hai, vẫn là vẻ vụng về , khi xé xuống còn mang theo cả phần da gà nướng cháy xém bên ngoài.

 

Đông Đông há to miệng c.ắ.n thử một miếng. Da gà thấm đầy hương vị, đậm đà nhưng mang theo vị ngọt thanh của mật ong. Cắn thêm một miếng nữa là chạm phần thịt non mịn, ngay lập tức, trong miệng ngập tràn nước ngon.

 

Đông Đông thèm xung quanh, chỉ lo thưởng thức mỹ vị trong miệng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dau-bep-cua-tieu-tuong-quan/chuong-37.html.]

Phía đối diện, Chu Chiêu Hoàn ăn uống như hổ đói, dường như đang nếm cực phẩm nhân gian. Hơn nữa, ăn loại thịt nghẹn, thịt như tan chảy, đưa miệng trôi tuột xuống dày.

 

đúng lúc Đông Đông đang ăn, bỗng nhiên mở hộp cơm , lấy một ấm nước từ bên trong. Mở ấm nước, vị chua ngọt nhẹ nhàng bay thẳng chóp mũi. Hắn hào phóng lấy hai cái chén sứ nhỏ , đưa cho đối phương một chén: "Uống cái để đỡ ngấy, A Xuân tỷ tỷ uống nước sẽ ăn nhiều hơn, cơ thể cũng trở nên rắn chắc hơn đấy!"

 

"Đa tạ!" Thiếu niên ăn uống ngấu nghiến hề giữ ý, bưng chén lên uống một hớp. Vị chua ngọt khiến vị béo ngậy của thịt tan biến, liên tục gật đầu: "Thật mỹ vị! Vị chua ngọt thật sảng khoái!"

 

" thế!" Đông Đông đắc ý lắc lư, nhấm nháp một ngụm, vội vã như Chu Chiêu Hoán, quả nhiên quen với hương vị mỹ vị từ lâu.

 

Chu Chiêu Cảnh thấy , rốt cuộc kiềm nén nữa, "Oa" một tiếng mà bật .

 

Sự tranh đấu giữa trẻ nhỏ vốn đơn giản, chỉ là: Ta thứ hơn ngươi. Huống hồ đối diện với kẻ mà mắt.

 

Ai ngờ phí hết tâm tư, vốn tưởng rằng dễ như trở bàn tay, phát hiện món ăn của cao hơn một bậc!

 

Chu Chiêu Cảnh vốn từng nếm mùi thất bại, lập tức lớn thành tiếng!

 

Tiếng khiến hai đứa trẻ giật , vội liếc , ăn ý bưng đĩa thức ăn cùng nước ô mai lẳng lặng rời .

 

Bọn họ , Chu Chiêu Cảnh càng to hơn.

 

Thật quá đáng!

 

Đã bỏ thì thôi, còn tiện tay mang hết đồ ăn theo!

 

Cùng ngày, Đông Đông tan học trở về, kể cho Yến Thu Xuân việc món gà nướng của nàng khiến Nhị Hoàng Tôn Chu Chiêu Cảnh tức giận phát .

 

Bé trai gương mặt bầu bĩnh ngẩng cao đầu, chút đắc ý nhưng cũng vẻ bất an: "Có hành sự phần quá đáng ?"

 

Yến Thu Xuân đang gặm đùi gà nướng, trong lòng cũng dâng lên chút bất an.

 

Nếu là kiếp , nàng chắc chắn sẽ để trẻ con tự giải quyết việc của chúng. ở thời cổ đại, đứa trẻ hoàng gia kiêu căng hơn vạn phần. Trong tay chúng nắm giữ quyền hành, liệu chúng vì chuyện mà đem phiền phức đến cho Tiêu gia ?

 

Song, đối diện với sự hỏi han của Đông Đông, nàng vẫn xoa gương mặt bầu bĩnh của , nhẹ nhàng : "Không cả, gì sai hết."

 

Chẳng qua chỉ là ăn đồ ngon mặt bọn họ mà thôi ?

 

Nói thì như thế, nhưng thật trong lòng Yến Thu Xuân vẫn yên.

 

Dựa theo Nguyên tác và ký ức của nguyên chủ, vị Hoàng đế khi về già lành gì. Ít nhiều gì khi mệnh sắp tận, ngài sẽ bắt đầu tùy ý hành sự. Dù khi nhắm mắt xuôi tay, thu dọn cục diện rối loạn cũng chẳng là ngài. Mấy năm nay, Hoàng đế càng thêm tùy hứng, kết cục của phế Thái tử là một lời cảnh báo rõ ràng nhất.

 

 

Loading...